

Phùng Văn Chiều
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Ngôi kể của văn bản: Ngôi thứ ba (kể về nhân vật “cô” – tức Chi-hon, nhưng người kể là ẩn danh).
Câu 2:
Điểm nhìn trong đoạn trích: Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon – con gái của bà mẹ bị lạc.
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật: Đối lập (tương phản) giữa việc mẹ bị lạc và hình ảnh cô con gái đang dự triển lãm sách.
Tác dụng: Nhấn mạnh sự vô tâm, khoảng cách giữa con cái và mẹ, từ đó làm nổi bật cảm giác day dứt, ân hận của người con khi nhận ra sự thiếu quan tâm đến mẹ.
Câu 4:
Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện:
- Yêu thương, tận tụy và hy sinh vì con cái
- Giản dị, chân chất, giàu cảm xúc
- Kiên cường, mạnh mẽ khi ở nơi đông người
- Âm thầm chịu đựng, không than phiền
Câu 5:
Chi-hon đã hối tiếc vì không chịu mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn, dù đó là một món quà xuất phát từ tình yêu thương của mẹ.
Đoạn văn suy nghĩ:
Những hành động vô tâm đôi khi chỉ là lời nói hờ hững, cái gạt tay nhẹ, hay sự thờ ơ trước mong muốn nhỏ bé của người thân. Nhưng chính những điều nhỏ ấy lại có thể khiến trái tim người thân đau đớn và tổn thương sâu sắc. Khi nhận ra, ta có thể đã quá muộn để sửa chữa. Vì vậy, hãy trân trọng và quan tâm đến những người thân yêu khi còn có thể. Tình yêu thương nên được thể hiện bằng hành động mỗi ngày, không chỉ là những lời nói muộn màng.
Câu 1:
Ngôi kể của văn bản: Ngôi thứ ba (kể về nhân vật “cô” – tức Chi-hon, nhưng người kể là ẩn danh).
Câu 2:
Điểm nhìn trong đoạn trích: Điểm nhìn của nhân vật Chi-hon – con gái của bà mẹ bị lạc.
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật: Đối lập (tương phản) giữa việc mẹ bị lạc và hình ảnh cô con gái đang dự triển lãm sách.
Tác dụng: Nhấn mạnh sự vô tâm, khoảng cách giữa con cái và mẹ, từ đó làm nổi bật cảm giác day dứt, ân hận của người con khi nhận ra sự thiếu quan tâm đến mẹ.
Câu 4:
Những phẩm chất của người mẹ được thể hiện:
- Yêu thương, tận tụy và hy sinh vì con cái
- Giản dị, chân chất, giàu cảm xúc
- Kiên cường, mạnh mẽ khi ở nơi đông người
- Âm thầm chịu đựng, không than phiền
Câu 5:
Chi-hon đã hối tiếc vì không chịu mặc thử chiếc váy mà mẹ chọn, dù đó là một món quà xuất phát từ tình yêu thương của mẹ.
Đoạn văn suy nghĩ:
Những hành động vô tâm đôi khi chỉ là lời nói hờ hững, cái gạt tay nhẹ, hay sự thờ ơ trước mong muốn nhỏ bé của người thân. Nhưng chính những điều nhỏ ấy lại có thể khiến trái tim người thân đau đớn và tổn thương sâu sắc. Khi nhận ra, ta có thể đã quá muộn để sửa chữa. Vì vậy, hãy trân trọng và quan tâm đến những người thân yêu khi còn có thể. Tình yêu thương nên được thể hiện bằng hành động mỗi ngày, không chỉ là những lời nói muộn màng.