

Hoàng Thị Thanh Huyền
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Ngôi kể của văn bản là ngôi thứ nhất. Người kể chuyện xưng "tôi" và trực tiếp tham gia vào câu chuyện.
Câu 2: Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn của người con gái - Chi-hon. Tất cả mọi sự việc, cảm xúc, nhận định đều được nhìn nhận và thể hiện qua lăng kính của nhân vật này.
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn là phép đối lập (còn gọi là phép tương phản). Cụ thể, hai sự việc mẹ bị lạc ở hai nơi khác nhau (Bắc Kinh và Seoul) được đặt cạnh nhau, tạo nên sự tương phản về không gian và thời gian. Tác dụng của phép đối lập này là nhấn mạnh sự bất lực và nỗi đau của người con khi không thể ở bên cạnh mẹ lúc mẹ gặp khó khăn, đồng thời làm nổi bật sự xa cách về địa lý và thời gian giữa mẹ và con.
Câu 4: Qua lời kể của người con gái, người mẹ được khắc họa với những phẩm chất: hi sinh, yêu thương gia đình, chịu thương chịu khó. Sự hi sinh của mẹ được thể hiện qua việc mẹ luôn đặt gia đình lên trên hết, chịu đựng gian khổ để nuôi dạy con cái. Tình yêu thương của mẹ được thể hiện qua sự chăm sóc, quan tâm đến từng thành viên trong gia đình.
Câu 5: Chi-hon hối tiếc vì sự vô tâm, không dành đủ thời gian và sự quan tâm cho mẹ khi mẹ còn sống. Những hành động vô tâm, dù là nhỏ nhất, cũng có thể gây tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu. Sự hối tiếc muộn màng thường đến khi ta mất đi người thân yêu, lúc đó mọi thứ đều đã quá muộn. Vì vậy, hãy trân trọng những người thân yêu của mình và dành cho họ tình cảm chân thành nhất khi còn có thể. Đừng để những lời nói, hành động vô tâm trở thành nỗi ân hận suốt đời.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự.
Câu 2. Theo văn bản, cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để xin bà giúp đỡ tìm Hà Lan.
Câu 3. Dấu ba chấm trong câu “Hồi nhỏ, nhỏ xíu, tôi không có bạn gái. Suốt ngày tôi chỉ chơi với... mẹ tôi và bà nội tôi." có tác dụng thể hiện sự ngập ngừng, e dè của nhân vật khi nhắc đến những kỉ niệm tuổi thơ, đồng thời tạo ra sự mở rộng, gợi mở về những hoạt động khác mà cậu bé đã làm cùng mẹ và bà.
Câu 4. Nhân vật người bà trong văn bản là một người phụ nữ hiền hậu, giàu tình thương yêu, luôn quan tâm, chăm sóc và giúp đỡ Ngạn. Bà là người bạn tâm tình, chia sẻ những vui buồn cùng Ngạn.
Câu 5. Gia đình là nền tảng vững chắc của mỗi con người. Gia đình là nơi ta được yêu thương, che chở, là nơi ươm mầm những giá trị tốt đẹp. Sự quan tâm, chia sẻ và tình yêu thương trong gia đình giúp ta trưởng thành, mạnh mẽ và có động lực vượt qua khó khăn trong cuộc sống. Một gia đình hạnh phúc là nguồn động lực to lớn giúp mỗi người thành công và sống có ý nghĩa.
Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự kết hợp với biểu cảm.
Câu 2. Văn bản gợi nhắc đến các tác phẩm của nhà văn Andersen như "Cô bé bán diêm" và "Nàng tiên cá".
Câu 3. Việc gợi nhắc các tác phẩm của Andersen có tác dụng làm tăng sức gợi hình, gợi cảm, tạo nên sự liên tưởng sâu sắc về số phận bất hạnh, khát khao hạnh phúc của nhân vật trữ tình. Đồng thời, nó cũng góp phần nâng tầm ý nghĩa của bài thơ, làm cho bài thơ trở nên sâu lắng và giàu chất thơ hơn.
Câu 4. Biện pháp tu từ so sánh "Biển mặn mòi như nước mắt của em" đã tạo nên một hình ảnh giàu sức gợi. Nước mắt của em được so sánh với biển cả bao la, mặn chát, thể hiện nỗi đau đớn, mất mát sâu sắc của nhân vật trữ tình. Sự so sánh này không chỉ nhấn mạnh nỗi đau ấy mà còn làm cho nó trở nên rộng lớn, mênh mông, gợi lên sự đồng cảm sâu sắc từ người đọc.
Câu 5. Nhân vật trữ tình trong khổ thơ cuối hiện lên với vẻ đẹp đằm thắm, dịu dàng, giàu tình cảm. Dù trải qua nhiều đau thương, mất mát nhưng vẫn giữ được sự lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống. Hình ảnh người mẹ ru con ngủ trong đêm giao thừa, với tình yêu thương tha thiết, đã tạo nên một vẻ đẹp nhân văn sâu sắc, cảm động lòng người.
Câu 1. Đoạn trích được viết theo thể thơ lục bát.
Câu 2. Hai hình ảnh thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là "gió Lào" và "mưa dầm". Gió Lào nóng bức, khô hạn, còn mưa dầm dai dẳng, gây khó khăn cho cuộc sống người dân.
Câu 3. Những dòng thơ "Miền Trung/ Eo đất này thắt đáy lưng ong/ Cho tình người đọng mật" cho thấy sự gắn bó mật thiết giữa con người và mảnh đất miền Trung. Hình ảnh "eo đất thắt đáy lưng ong" gợi lên vẻ đẹp kiêu hùng, vất vả nhưng cũng rất đỗi thân thương của vùng đất này, "tình người đọng mật" thể hiện sự ngọt ngào, đằm thắm trong tình người nơi đây, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.
Câu 4. Việc sử dụng thành ngữ "mồng tơi không kịp rớt" tạo nên hình ảnh hài hước, châm biếm, thể hiện sự nghèo khó, thiếu thốn của mảnh đất miền Trung một cách sinh động và dễ hiểu. Thành ngữ này làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ.
Câu 5. Tác giả thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng đối với miền Trung. Dù khắc nghiệt, nghèo khó, nhưng miền Trung vẫn có vẻ đẹp riêng, con người nơi đây vẫn giàu tình cảm, nghĩa tình. Tác giả không chỉ miêu tả hiện thực mà còn ca ngợi vẻ đẹp, sức sống tiềm tàng của con người và mảnh đất này.
Câu 1. Đoạn trích được viết theo thể thơ lục bát.
Câu 2. Hai hình ảnh thể hiện sự khắc nghiệt của thiên nhiên miền Trung là "gió Lào" và "mưa dầm". Gió Lào nóng bức, khô hạn, còn mưa dầm dai dẳng, gây khó khăn cho cuộc sống người dân.
Câu 3. Những dòng thơ "Miền Trung/ Eo đất này thắt đáy lưng ong/ Cho tình người đọng mật" cho thấy sự gắn bó mật thiết giữa con người và mảnh đất miền Trung. Hình ảnh "eo đất thắt đáy lưng ong" gợi lên vẻ đẹp kiêu hùng, vất vả nhưng cũng rất đỗi thân thương của vùng đất này, "tình người đọng mật" thể hiện sự ngọt ngào, đằm thắm trong tình người nơi đây, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu.
Câu 4. Việc sử dụng thành ngữ "mồng tơi không kịp rớt" tạo nên hình ảnh hài hước, châm biếm, thể hiện sự nghèo khó, thiếu thốn của mảnh đất miền Trung một cách sinh động và dễ hiểu. Thành ngữ này làm tăng sức gợi hình, gợi cảm cho câu thơ.
Câu 5. Tác giả thể hiện tình cảm yêu mến, trân trọng đối với miền Trung. Dù khắc nghiệt, nghèo khó, nhưng miền Trung vẫn có vẻ đẹp riêng, con người nơi đây vẫn giàu tình cảm, nghĩa tình. Tác giả không chỉ miêu tả hiện thực mà còn ca ngợi vẻ đẹp, sức sống tiềm tàng của con người và mảnh đất này.
Câu 1: thể thơ tự do
Câu 2. Khổ thơ thứ hai và thứ ba sử dụng nhiều từ ngữ gợi hình ảnh biển đảo và đất nước như: “Hoàng Sa”, “biển”, “mẹ Tổ quốc”, “máu ấm”, “màu cờ nước Việt”. Những từ ngữ này không chỉ miêu tả không gian địa lý mà còn khơi gợi tình cảm sâu sắc, thiêng liêng của nhà thơ đối với biển đảo quê hương.
Câu 3. Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng trong đoạn thơ là: “Như máu ấm trong màu cờ nước Việt”. Tác dụng của biện pháp tu từ này là làm nổi bật tình cảm thiêng liêng, gắn bó máu thịt của nhân dân với biển đảo quê hương. Hình ảnh “máu ấm” mạnh mẽ, xúc động, khẳng định sự bảo vệ biển đảo là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi người dân Việt Nam.
Câu 4. Đoạn trích thể hiện tình cảm sâu nặng, tự hào và quyết tâm bảo vệ biển đảo Tổ quốc của nhà thơ. Nhà thơ bày tỏ sự kính trọng, biết ơn đối với những người lính đang ngày đêm canh giữ biển trời quê hương. Đồng thời, tình yêu Tổ quốc, lòng tự hào dân tộc được thể hiện rõ nét qua hình ảnh so sánh giàu sức gợi.
Câu 5. Trước những thách thức đối với chủ quyền biển đảo hiện nay, trách nhiệm của mỗi người dân là vô cùng quan trọng. Chúng ta cần nâng cao ý thức bảo vệ môi trường biển, tích cực tuyên truyền, đấu tranh bảo vệ chủ quyền biển đảo thiêng liêng của Tổ quốc. Hơn nữa, việc học tập, rèn luyện để trở thành người có ích cho đất nước cũng là một phần trách nhiệm thiết thực của thế hệ trẻ. Mỗi hành động nhỏ bé của chúng ta đều góp phần bảo vệ biển đảo quê hương, giữ vững nền độc lập, tự do của đất nước. Chúng ta cần hành động ngay hôm nay và mãi mãi về sau.
Câu 1: văn bản thể hiện tâm trạng nỗi nhớ quê nhà ,nỗi nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình khi đang sống xa quê
Câu 2: hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê nhà là : nắng vàng ,mây trắng trên cao , đồi vàng trên đỉnh nhọn
Câu 3: cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương da diết sự đối lập giữa quê nhà và nơi xa lạ nhưng vẫn tìm thấy sự quen thuộc trong những hình ảnh thiên nhiên
Câu 4: ở khổ thơ đầu tâm trạng nhân vật trữ tình là sự ngỡ ngàng xúc động khi bắt gặp những hình ảnh quen thuộc của quê nhà trong khung cảnh xa lạ
Còn ở khổ thơ thứ ba tâm trạng đó chuyển thành nỗi nhớ quê hương sâu sắc đượm buồn ,chấp nhận thực tế mình đang ở nơi đất khách quê người
Câu 5: em ấn tượng nhất là hình ảnh : bụi đường cũng bụi của người ta . Hình ảnh này tuy giản dị nhưng hàm chứa nhiều ý nghĩa sâu sắc.Nó thể hiện sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, dù ở nơi nào ,bụi đường vẫn là bụi đường gợi lên sự bình dị gần gũi thân thuộc dù ở nơi xa lạ