

Chúc Minh Thái
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Xác định ngôi kể của văn bản trên.
Ngôi thứ ba (kể về nhân vật “cô”), nhưng trung tâm là nhân vật Chi-hon.
Câu 2: Xác định điểm nhìn trong đoạn trích.
Điểm nhìn của Chi-hon, người con gái thứ ba. Câu chuyện được soi chiếu qua cảm xúc và suy nghĩ của cô.
Câu 3: Biện pháp nghệ thuật nào đã được sử dụng trong đoạn văn? Nêu tác dụng.
Biện pháp: Tương phản.
Tác dụng: Làm nổi bật sự thờ ơ, vô tâm của Chi-hon với mẹ và gợi sự xót xa, hối hận.
Câu 4: Những phẩm chất nào của người mẹ được thể hiện?
Người mẹ hiện lên là người:
- Yêu thương và hy sinh cho con.
- Giản dị, chịu đựng.
- Kiên cường, giàu tình cảm.
Câu 5: Hối tiếc của Chi-hon & đoạn văn suy nghĩ ngắn gọn
Chi-hon hối tiếc vì từng từ chối chiếc váy mẹ chọn và không ở bên khi mẹ lạc.
Nhiều khi chúng ta vô tình làm tổn thương người thân bằng lời nói hay hành động vô tâm. Một câu nói lạnh nhạt hay sự lơ là cũng đủ khiến cha mẹ buồn lòng. Đến khi nhận ra thì có thể đã quá muộn. Hãy yêu thương và quan tâm họ khi còn có thể. Vì cha mẹ là người luôn yêu ta vô điều kiện.
Câu 1. Xác định phương thức biểu đạt chính của văn bản trên.
-Phương thức biểu đạt chính của văn bản là tự sự
Câu 2. Theo văn bản, cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để làm gì?
-Cậu bé Ngạn chạy sang nhà bà để trốn ba vì sợ bị đánh đòn.
Câu 3. Dấu ba chấm trong câu “Hồi nhỏ, nhỏ xíu, tôi không có bạn gái. Suốt ngày tôi chỉ chơi với… mẹ tôi và bà nội tôi.” có tác dụng gì?
-Dấu ba chấm thể hiện sự ngập ngừng, cảm xúc bồi hồi, ngậm ngùi của nhân vật khi nhớ lại quá khứ. Nó cũng gợi lên sự thân thiết, gần gũi và tình cảm đặc biệt dành cho mẹ và bà nội.
Câu 4. Nhân vật người bà trong văn bản là một người như thế nào?
-Người bà là một người hiền hậu, bao dung, yêu thương và luôn che chở cho cháu. Bà cũng là người điềm đạm, từng trải và rất thấu hiểu, là chốn bình yên cho cháu mỗi khi gặp khó khăn.
Câu 5. Từ văn bản, anh/chị hãy nêu suy nghĩ của bản thân về tầm quan trọng của gia đình đối với mỗi người.
-Gia đình là nơi yêu thương, che chở và là điểm tựa tinh thần vững chắc trong cuộc sống. Qua văn bản, em cảm nhận được vai trò quan trọng của người thân, đặc biệt là bà – người luôn lắng nghe, bao dung và bảo vệ cháu. Gia đình không chỉ là nơi nuôi dưỡng mà còn là nơi dạy dỗ, bồi đắp tâm hồn mỗi con người. Vì vậy, chúng ta cần trân trọng, yêu thương và gìn giữ mái ấm gia đìnhcủa mình.
Câu 1:
Thể thơ của đoạn trích là thơ tự do.
Câu 2:
Một số từ ngữ tiêu biểu thể hiện hình ảnh của biển đảo và đất nước:
“sóng dữ phía Hoàng Sa”
“ngày đêm bám biển”
“biển Tổ quốc”
“máu ngư dân”
“màu cờ nước Việt”
“giữ biển”
Câu 3:
Biện pháp tu từ so sánh được sử dụng là:
“Như máu ấm trong màu cờ nước Việt”
Tác dụng: So sánh hình ảnh “Mẹ Tổ quốc” với “máu ấm trong màu cờ” giúp thể hiện tình yêu, sự hy sinh và gắn bó sâu sắc của nhân dân với Tổ quốc, làm nổi bật sự thiêng liêng, bất tử của tình yêu nước và hình ảnh người mẹ đất nước luôn hiện diện bên con dân.
Câu 4:
Đoạn trích thể hiện tình cảm sâu sắc, thiêng liêng và đầy tự hào của nhà thơ dành cho biển đảo Tổ quốc. Đó là lòng biết ơn, sự tri ân và niềm tin vào tinh thần kiên cường của những người con đang ngày đêm giữ biển.
Câu 5:
Từ đoạn trích, em nhận thức được rằng bản thân cần có trách nhiệm trong việc bảo vệ chủ quyền biển đảo bằng cách học tập tốt, tìm hiểu về lịch sử, địa lý biển đảo Việt Nam, tuyên truyền nâng cao ý thức cho mọi người và sẵn sàng hành động khi Tổ quốc cần.
Câu 1:
Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc của nhân vật trữ tình khi đang sống ở một nơi xa quê hương (San Diego, Mỹ), trong nỗi nhớ da diết về quê nhà.
Câu 2
Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta là:
Nắng
Mây trắng
Núi nhuộm vàng
Cây lá
Những nếp nhà
Câu 3:
Cảm hứng chủ đạo của văn bản là nỗi nhớ quê hương sâu sắc và tình cảm gắn bó tha thiết với quê nhà.
Câu 4:
Tâm trạng của nhân vật trữ tình ở khổ thơ đầu là sự ngỡ ngàng, tưởng như đang ở quê khi thấy những cảnh vật quen thuộc. Trong khi đó, ở khổ thơ thứ ba, đó là cảm giác bâng khuâng, buồn man mác và nhận ra rõ ràng sự xa lạ, nhớ nhung quê hương da diết.
Câu 5:
Em ấn tượng nhất với hình ảnh: “Bụi đường cũng bụi của người ta” vì nó thể hiện sự cô đơn, lạc lõng của nhân vật khi sống ở nơi đất khách quê người, khiến nỗi nhớ quê càng trở nên da diết và sâu sắc hơn.