

Thân Trọng Quý
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích trên là biểu cảm. Xuyên suốt đoạn thơ, tác giả trực tiếp bày tỏ tình cảm yêu mến, xót thương đối với mẹ, đồng thời thể hiện những suy tư sâu sắc về cuộc đời và sự hy sinh của mẹ. Câu 2. Hình ảnh đời mẹ được so sánh với những sự vật, hiện tượng sau: * Bến vắng bên sông: Gợi hình ảnh một nơi lặng lẽ, cô đơn nhưng luôn sẵn sàng đón nhận và che chở. * Cây tự quên mình trong quả: So sánh sự hy sinh thầm lặng của mẹ, dồn hết tâm huyết cho con cái trưởng thành mà không mong cầu báo đáp. * Trời xanh nhẫn nại sau mây: Thể hiện sự bao dung, kiên nhẫn và chở che vô bờ bến của mẹ. Câu 3. Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu thơ "Quả chín rồi ai dễ nhớ ơn cây" là ẩn dụ. * Tác dụng: Hình ảnh "quả chín" ẩn dụ cho những đứa con đã trưởng thành, đạt được thành công. "Cây" ẩn dụ cho người mẹ đã âm thầm hy sinh, chăm sóc con cái. Biện pháp ẩn dụ này gợi lên một thực tế đáng buồn là khi con cái trưởng thành thường dễ quên đi công lao to lớn của mẹ, khiến câu thơ mang đậm tính triết lý và khơi gợi sự suy ngẫm trong lòng người đọc. Câu 4. Hai dòng thơ "Con muốn có lời gì đằm thắm / Ru tuổi già của mẹ tháng năm nay" thể hiện ước mong sâu sắc của người con muốn dành những lời lẽ dịu dàng, ấm áp nhất để an ủi, vỗ về mẹ trong những năm tháng tuổi già. Người con nhận thức được sự hy sinh lớn lao của mẹ và mong muốn bù đắp, chăm sóc mẹ cả về tinh thần lẫn tình cảm, như cách mẹ đã từng ru con vào giấc ngủ thuở ấu thơ. Đó là một tấm lòng hiếu thảo, trân trọng và biết ơn đối với mẹ. Câu 5. Từ đoạn trích trên, mình rút ra được những bài học sâu sắc sau: * Sự hy sinh thầm lặng và vô bờ bến của mẹ: Tình mẹ là tình cảm cao quý và thiêng liêng nhất, luôn sẵn sàng hy sinh mọi thứ cho con cái mà không mong đợi sự đền đáp. * Lòng biết ơn và sự trân trọng đối với mẹ: Chúng ta cần luôn ghi nhớ công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ và thể hiện sự biết ơn bằng những hành động thiết thực, sự quan tâm chân thành. * Sự quan tâm và chăm sóc mẹ khi tuổi già: Khi mẹ về già, đây là thời điểm chúng ta cần dành nhiều thời gian, sự yêu thương và chăm sóc để bù đắp những vất vả mà mẹ đã trải qua. Những lời nói ấm áp, sự quan tâm nhỏ bé cũng có thể là nguồn động viên lớn lao cho mẹ. Hy vọng những phân tích này sẽ giúp bạn hiểu sâu sắc hơn về đoạn trích nhé! Nếu bạn có bất kỳ câu hỏi nào khác, đừng ngần ngại chia sẻ nha.
1. Theo tác giả, góc nhìn riêng về sự vật ở những người có nghề nghiệp khác nhau:
Tác giả cho rằng mọi sự vật trong đời đều có nhiều khía cạnh, và mỗi người sẽ nhìn nhận chúng theo những cách khác nhau tùy thuộc vào nghề nghiệp và mục tiêu của họ. Ví dụ, đối với cùng một gốc cây:
Nhà khoa học nhìn thấy tính chất và trạng thái của cây.
Bác làm vườn nhìn thấy sức sống của nó.
Chú thợ mộc tập trung vào chất liệu gỗ mà cây cung cấp.
Người họa sĩ thì chỉ chú ý đến dáng vẻ của cây mà không bị chi phối bởi mục đích thực tế nào.
2. Cái nhìn của người họa sĩ đối với mọi sự vật trong thế giới:
Người họa sĩ nhìn thế giới với con mắt tập trung vào hình thức, dáng vẻ, màu sắc, và sự tồn tại hiện tại của sự vật. Họ không bị ràng buộc bởi mục đích thực dụng hay mối liên hệ nhân quả với vật thể, mà thay vào đó, chỉ thưởng thức vẻ đẹp nghệ thuật của sự vật. Cái nhìn này khiến họ chú trọng đến khía cạnh mỹ thuật thay vì chân lý hoặc giá trị thực tiễn. Đối với người họa sĩ, một gốc cây khô hay một tảng đá lạ đều có thể trở thành những đề tài nghệ thuật tuyệt vời, bởi họ nhìn thế giới với sự đồng cảm, bình đẳng và nhiệt thành đối với tất cả sự vật.
1. Đoạn văn nói về trẻ em và tuổi thơ và lý do tác giả nhắc đến nhiều:
Trong bài, có nhiều đoạn mô tả trẻ em và tuổi thơ, chẳng hạn:
"Về mặt này chúng ta không thể không ca tụng các em bé. Bởi trẻ em phần lớn rất giàu lòng đồng cảm. Hơn nữa, chúng không chỉ đồng cảm với con người mà bằng một cách hết sức tự nhiên, còn đồng cảm với hết thảy sự vật như chó mèo, hoa cỏ, chim cá, bướm sâu,..."
"Chúng hồn nhiên trò chuyện với chó mèo, hồn nhiên hôn lên hoa cỏ, hồn nhiên chơi với búp bê, tấm lòng chúng chân thành mà tự nhiên hơn nghệ sĩ nhiều!"
Tác giả nhắc nhiều đến trẻ em và tuổi thơ vì trẻ em thường có khả năng đồng cảm một cách tự nhiên và hồn nhiên với vạn vật xung quanh, điều mà người lớn hay những người trưởng thành thường mất đi khi bị cuốn vào cuộc sống thực dụng. Sự đồng cảm tự nhiên này chính là cốt lõi của nghệ thuật và là nguồn cảm hứng quan trọng cho sự sáng tạo.
2. Sự tương đồng giữa trẻ em và người nghệ sĩ và cơ sở sự khâm phục, trân trọng trẻ em của tác giả:
Sự tương đồng: Tác giả phát hiện ra rằng cả trẻ em và người nghệ sĩ đều có khả năng đồng cảm mạnh mẽ với mọi sự vật, từ con người, động vật cho đến đồ vật vô tri. Trẻ em nhìn thế giới với con mắt đầy cảm xúc và không bị ràng buộc bởi mục đích thực dụng, giống như cách người nghệ sĩ nhìn nhận và thể hiện thế giới qua nghệ thuật. Tác giả nhận thấy rằng sự quan sát và cảm nhận của trẻ em có tính chất thẩm mỹ tự nhiên, gợi lên cảm hứng nghệ thuật sâu sắc.
Cơ sở sự khâm phục, trân trọng: Sự khâm phục và trân trọng của tác giả đối với trẻ em xuất phát từ sự trong sáng, hồn nhiên và khả năng đồng cảm tự nhiên của chúng, điều mà không phải ai cũng duy trì được khi lớn lên. Trẻ em thường phát hiện những điều tinh tế, mà người lớn hay bỏ qua, và chúng sống với một trái tim chân thành, đồng cảm sâu sắc với mọi thứ. Điều này phản ánh sự hồn nhiên của nghệ thuật chân chính và thể hiện cái đẹp vượt qua mục tiêu thực dụng, làm nổi bật giá trị của sự đồng cảm và cảm nhận trong sáng tạo nghệ thuật.
1. Tóm tắt câu chuyện và ý nghĩa nhận ra của tác giả:
Câu chuyện kể về một đứa trẻ vào phòng tác giả và sắp xếp lại những đồ vật tưởng như nhỏ nhặt: lật ngửa đồng hồ quả quýt, đặt lại chén trà, chỉnh lại đôi giày và dây treo tranh trên tường. Hành động này xuất phát từ cảm giác bứt rứt khi thấy đồ vật không ngay ngắn. Điều đó giúp tác giả nhận ra rằng sự đồng cảm với đồ vật và việc chú ý đến vị trí của chúng có thể đem lại cảm giác dễ chịu, thư thái. Đây là một biểu hiện của tâm cảnh trước cái đẹp, thể hiện sự gắn kết giữa nghệ thuật miêu tả và hội họa, và nguồn gốc của điều này chính là lòng đồng cảm.
2. Theo tác giả, sự khác biệt trong đồng cảm của người nghệ sĩ:
Tác giả cho rằng người bình thường chỉ có thể đồng cảm với đồng loại hoặc động vật. Ngược lại, người nghệ sĩ có khả năng đồng cảm rộng lớn hơn, trải khắp cả vạn vật dù có hay không có tình cảm, thậm chí bao trùm cả những đồ vật vô tri vô giác. Sự đồng cảm này khiến họ nhạy cảm và có thể thổi hồn vào các sáng tạo nghệ thuật.
3. Tác dụng của việc đặt vấn đề bằng cách kể một câu chuyện:
Việc bắt đầu bài viết bằng một câu chuyện tạo sự hấp dẫn, lôi cuốn người đọc, giúp họ dễ dàng tiếp cận vấn đề mà tác giả muốn trình bày. Hình ảnh và tình tiết cụ thể của câu chuyện làm sáng rõ luận điểm, giúp người đọc thấu hiểu và cảm nhận sâu sắc hơn về thông điệp được truyền tải. Cách dẫn dắt này cũng làm cho bài viết trở nên sinh động và thuyết phục hơn.
Câu1
Văn bản "Đồng vọng ngược chiều" thuộc thể loại : truyện ngắn
Câu2
Tác giả sử dung ngôi kể thứ ba
Câu văn thể hiên ngôi kể : " nhét tờ bạc vào túi áo,một tay cầm túi, một tay chống gậy,con bé mù thập thững tìm đường
Câu3
Biện pháp tu từ được sử dụng trong câu văn trên là so sánh
Tác dụng:
Tăng sức gợi hình,gợi cảm cho câu văn.Nhấn mạnh sự bất động cô đơn lẻ loi của bà lão. Thể hiện sự tàn nhẫn,vô tâm của xã hội đối với người già neo đợn
Câu4
Nhan đề "Đồng vọng ngược chiều" mang ý nghĩa:
"Đồng vọng": ám chỉ sự gặp gỡ,giao lưu giữa hai con người,hai tâm hồn
"Ngược chiều": thể hiện sự đối lập giữa hai con người hai cuộc đời
Nhan đề thể hiện sự đối lập mâu thuẫn giữa hai nhân vật chính trong truyện: một người trẻ,khỏe mạnh,đầy sức sống, một người già, yếu đuối, cô đơn.Dồng thời nhan đề cũng ẩn dụ cho sự bất công,đối lập trong xã hội, nơi những người nghèo khổ, bất hạnh luôn bị bỏ rơi,lãng quên
Câu5
Qua văn bản tác giả thể hiện tư tưởng thông điệp:
Lòng nhân ái, sự đồng cảm là điều cần thiết trong cuộc sống
Xã hội cần quan tâm, giúp đỡ những người nghèo khổ, bất hạnh
Con người cần sống có trách nhiệm,biết yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau