

Nguyễn Thiên Đức
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1.
Văn bản tập trung bàn về vấn đề gì?
→ Văn bản bàn về những tác hại nghiêm trọng do con người phụ thuộc quá mức vào công nghệ trong đời sống hiện đại.
Câu 2.
Xác định câu văn nêu ý kiến trong đoạn (3).
→ “Công nghệ khiến cho công việc xâm nhập cả vào cuộc sống gia đình và vui chơi giải trí.”
Câu 3.
a. Xác định 01 phép liên kết dùng để liên kết các câu trong đoạn sau:
“Trước khi phụ thuộc vào công nghệ, người lao động chỉ làm việc 8 giờ một ngày trong 5 – 6 ngày một tuần. Ngoài thời gian đó thì họ được nghỉ ngơi.”
→ Phép lặp (lặp từ “thời gian”).
b. Xác định phép liên kết chủ yếu dùng để liên kết đoạn (1) và đoạn (2).
→ Phép nối (từ nối: “Một trong số đó là…”).
Câu 4.
Nhận xét về ý nghĩa của bằng chứng được tác giả sử dụng trong đoạn (4).
→ Bằng chứng cụ thể, thực tế và có tính thuyết phục cao, giúp làm rõ mức độ nghiêm trọng của việc mất quyền riêng tư khi con người quá lệ thuộc vào công nghệ.
Câu 5.
Thái độ của người viết được thể hiện như thế nào trong văn bản?
→ Thái độ lo ngại, phê phán và cảnh báo về những ảnh hưởng tiêu cực của việc phụ thuộc vào công nghệ.
Câu 6.
Theo tác giả, việc phụ thuộc vào công nghệ khiến con người thiếu giao tiếp và gặp gỡ thực tế, đánh mất kĩ năng giao tiếp. Từ góc nhìn của một người trẻ, theo em chúng ta cần làm gì để tạo được sự gắn kết với người thân, bạn bè trong thời đại công nghệ xâm nhập vào đời sống như hiện nay?
→ Theo em, để tạo sự gắn kết với người thân, bạn bè, giới trẻ cần:
- Ưu tiên thời gian giao tiếp trực tiếp, hạn chế dùng điện thoại khi gặp mặt.
- Tổ chức các hoạt động ngoài trời, gặp gỡ, trò chuyện cùng nhau thay vì chỉ nhắn tin online.
- Xây dựng thói quen “tắt mạng” định kỳ, dành thời gian chất lượng cho gia đình, bạn bè.
- Chủ động lắng nghe, chia sẻ thật lòng để kết nối cảm xúc thay vì phụ thuộc vào mạng xã hội.
Khi biết cân bằng giữa công nghệ và đời sống thực, chúng ta sẽ giữ được mối quan hệ bền vững và ý nghĩa hơn.
Trong cuộc sống hiện đại đầy bận rộn và áp lực, con người không chỉ phải đối mặt với những thách thức từ bên ngoài mà còn với những “kẻ thù” bên trong chính bản thân mình. Một trong những “kẻ thù” âm thầm nhưng nguy hiểm ấy chính là thói quen trì hoãn. Có thể lúc đầu, sự trì hoãn chỉ là một hành động nhỏ: "để mai làm cũng được", "chút nữa làm cũng không sao", nhưng lâu dần, nó trở thành một lối sống. Và chính thói quen trì hoãn này đang ảnh hưởng nghiêm trọng đến chất lượng cuộc sống cũng như tương lai của con người.
Trì hoãn là việc cố ý hoặc vô thức lùi lại một hành động, nhiệm vụ mà lẽ ra ta nên thực hiện ngay. Nguyên nhân của sự trì hoãn có thể xuất phát từ tâm lý sợ thất bại, thiếu động lực, sự lười biếng, hay đơn giản là cảm giác muốn thoải mái nhất thời. Tuy nhiên, cái giá phải trả cho những lần trì hoãn không hề nhỏ. Khi trì hoãn, công việc bị dồn đọng, thời gian bị lãng phí, hiệu suất làm việc giảm sút. Một người thường xuyên trì hoãn sẽ khó đạt được thành công bởi họ luôn ở trong trạng thái “chưa sẵn sàng”, “chờ thời điểm thích hợp”, trong khi cơ hội thì không chờ đợi ai.
Tác hại của trì hoãn không chỉ dừng lại ở công việc, học tập mà còn ảnh hưởng đến tâm lý và các mối quan hệ xã hội. Những người trì hoãn thường cảm thấy tội lỗi, lo lắng, thậm chí stress vì việc chưa hoàn thành. Lâu dần, họ mất niềm tin vào chính mình, mất đi sự chủ động và dễ rơi vào vòng luẩn quẩn của sự chán nản. Trong các mối quan hệ, thói quen này khiến người khác cảm thấy thất vọng, thiếu tin tưởng, làm giảm sự gắn bó và cơ hội hợp tác.
Trong khi đó, thành công thường đến với những ai biết trân trọng thời gian, biết bắt tay vào hành động đúng lúc. Có một câu nói rất hay rằng: “Kẻ thù lớn nhất của thành công là trì hoãn.” Người thành công không phải lúc nào cũng là người tài giỏi nhất, mà là người kiên trì nhất, hành động kịp thời và không để sự lười biếng chi phối mình.
Để thoát khỏi vòng xoáy trì hoãn, mỗi người cần xây dựng cho mình ý thức kỷ luật và thói quen hành động. Việc lập kế hoạch cụ thể, đặt ra mục tiêu rõ ràng và chia nhỏ công việc sẽ giúp giảm cảm giác ngán ngại khi bắt đầu. Đồng thời, việc tạo ra môi trường làm việc tích cực, hạn chế các yếu tố gây xao nhãng như mạng xã hội hay trò chơi điện tử cũng rất quan trọng. Quan trọng hơn hết, mỗi người cần hiểu rằng: mọi sự trì hoãn hôm nay đều có thể trở thành nỗi hối tiếc trong ngày mai.
Tóm lại, thói quen trì hoãn là một rào cản lớn khiến con người không thể phát triển trọn vẹn tiềm năng của mình. Nó làm tiêu tốn thời gian, bào mòn ý chí và cản trở những cơ hội quý báu trong cuộc sống. Vì vậy, nếu muốn có một tương lai tốt đẹp và thành công, chúng ta cần học cách hành động ngay hôm nay, bắt đầu từ những việc nhỏ nhất. Hãy nhớ: “Không có thời điểm nào hoàn hảo để bắt đầu, ngoại trừ ngay bây giờ.”
Sai