

Huỳnh Gia My
Giới thiệu về bản thân



































Vùng sa mạc bờ Đông của Địa Trung Hải có loài bồ công anh thần kỳ. Nếu không có mưa thì cả đời không thể nở hoa. Thế nhưng nó luôn biết nắm lấy cơ hội để bung nở, thậm chí khi mưa chưa bốc hơi nó đã hoàn thành chu kỳ thụ phấn, kết hạt và phát tán lại.Con người cũng vậy, cũng phải lạc quan mà đối diện với nghịch cảnh, cũng phải " chiến đấu " cho tư tưởng và tương lai của bản thân. Bởi chỉ có như thế, con người mới có thể tự đặt ra câu hỏi cho bản thân. Khơi gợi cho con người trong hành trình đi tìm lại bản thể của mình. Hơn thế nữa, lạc quan giúp con người nhận thức vấn đề một cách tổng hợp, toàn vẹn, trong mọi quan hệ đời sống đa dạng, phức tạp. Nếu cuộc đời đầy niềm vui thì ai mới là người dư giả? Nếu cuộc đời không hối hả liệu con tim có còn đập? Cuộc sống không lúc nào cũng đều là những niềm vui, cũng không lúc nào suôn sẻ, nhưng bù lại lạc quan đối diện với khó khăn cũng là một cách để thành công gọi mời.
Câu 1. Thể thơ: thất ngôn bát cú Đường luật.
Câu 2. Những hình ảnh nói về nét sinh hoạt hàng ngày đạm bạc, thanh cao của tác giả: ăn măng trúc, ăn giá, tắm hồ sen, tắm ao.
Câu 3:
– Biện pháp tu từ liệt kê: Một mai, một cuốc, một cần câu.
– Tác dụng:
+Tăng sức gợi hình gợi cảm cho câu thơ. Nhấn mạnh về sự lựa chọn phương châm sống, cách ứng xử của tác giả ,chọn lối sống tĩnh lặng, an nhàn, rỗi rãi; vừa thể hiện thái độ mỉa mai đối với cách sống ham danh vọng.
Câu 4:
Quan niệm khôn – dại của tác giả:
– Dại: “tìm nơi vắng vẻ”: nơi yên tĩnh của thiên nhiên, thảnh thơi, an nhàn của tâm hồn.
– Khôn: “đến chốn lao xao” :chốn cửa quyền bon chen, đông đúc, thủ đoạn vô biên
=> Đó là một cách nói ngược: khôn mà khôn dại, dại mà dại khôn của tác giả.
=>Thái độ tự tin vào sự lựa chọn đúng đắn của bản thân và mỉa mai quan niệm sống bon chen của thiên hạ.
Câu 5:
Nguyễn Bỉnh Khiêm là một người đã từng lăn lộn chốn quan trường nên ông dày dặn kinh nghiệm về các quy luật biến thiên của dòng chảy thời gian, cũng hiểu được danh lợi là phù du. Bởi lẽ đó ông đã quyết định tìm đến cuộc sống thanh thản cho tâm hồn, hòa mình vào thiên nhiên xem vinh hoa như một giấc mộng phù du hư ảo. Đó mới chính là cuộc sống của một nhân cách cao thượng.Bài thơ là lời tâm sự thâm trầm, sâu sắc, quan niệm sống nhàn hòa hợp với tự nhiên, giữ cốt cách, xem thường danh lợi của Nguyễn Bỉnh Khiêm