Trần Thùy Dương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Thùy Dương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Mỗi dịp Tết đến xuân về, trường học của tôi lại tổ chức hội chợ xuân. Hội chợ giúp học sinh hiểu thêm về những nét đẹp truyền thống của văn hóa dân tộc.

Hội chợ xuân được diễn ra vào cuối tuần. Địa điểm tổ chức trên sân trường và nhà thể chất. Đối tượng tham gia là thầy cô và học sinh toàn trường. Ngoài ra, phụ huynh, học sinh trường khác cũng có thể đến tham gia.

Trước đó, cô tổng phụ trách đã tổ chức một buổi họp với các cán bộ lớp. Cô phân công nhiệm vụ đến từng khối lớp. Hội chợ được chia làm ba khu chính, gồm khu bày bán thực phẩm, khu tổ chức chơi dân gian, khu trải nghiệm Tết xưa.

Tám giờ sáng, chương trình khai mạc hội chợ bắt đầu. Học sinh trong trường chăm chú lắng nghe. Chương trình văn nghệ với rất nhiều tiết mục biểu diễn hấp dẫn. Cô hiệu trưởng sẽ phát biểu để khai mạc hội chợ xuân. Hội chợ chính thức được diễn ra trong ba ngày gồm thứ bảy, chủ nhật và thứ hai. Tôi đã rủ chị gái đến tham gia, chúng tôi đã mua được nhiều món đồ trang trí đẹp, chơi các trò chơi dân gian và trải nghiệm nhiều hoạt động thú vị của Tết xưa.

Như vậy, hội chợ xuân là dịp để học sinh hiểu hơn về dịp Tết cổ truyền của dân tộc nói riêng cũng như những nét đẹp trong văn hóa truyền thống của dân tộc Việt Nam nói chung.

câu 10: Từ câu chuyện sự tích trầu cau nói lên sự chân quý tình cảm của anh em trong gia đình và còn là tượng trưng cho tình ỷu chung thuỷ của lứa đôi, vợ chồng luôn gắn bó với nhau cho đến đầu bạc, răng long, không thể sống thiếu nhau 

 

 

 

Tôi là con trai cả trong một gia đình khá giả. Mẹ mất sớm, tôi sống cùng bố và em trai trong ngôi nhà khang trang. Sau này, dù đã kết hôn, tôi và em vẫn sống cùng với bố.
Bỗng năm nọ, bố tôi đột ngột qua đời mà không kịp để lại lời trăn trối. Vì thế, tôi đã nảy lòng tham, cùng vợ đuổi em trai ra khỏi nhà, chiếm lấy hết gia sản. Để làng xóm đỡ dị nghị, tôi chia cho em một cây khế già cỗi và một túp lều tranh cũ kĩ. Từ đó, tôi và vợ ung dung hưởng phúc trên số tài sản mà cha để lại, không cần phải đi làm. Còn em tôi, thỉnh thoảng có nghe bà con nói rằng phải đi làm thuê khắp nơi để trang trải cuộc sống, rất vất vả. Nhưng tôi chẳng mấy bận lòng.
Bẵng đi một thời gian, tôi bất ngờ biết tin em trai mình giờ đã là một phú ông giàu có. Tôi và vợ vô cùng bất ngờ, nên quyết tâm tìm hiểu cho ra nhẽ. Thế là, hai vợ chồng tôi tìm đến nhà em trai rồi giả vờ thăm hỏi. Một hồi vòng vo tam cuốc, tôi mới hỏi em bí quyết để trở nên giàu có. Vốn thật thà, em trai tôi khai ra ngay bí quyết làm giàu. Thì ra là nhờ cả vào cây khế già sai trái trước sân. Thế là tôi và vợ liền nảy lòng tham, lấy hết nhà cửa để xin đổi lấy cây khế già. Lúc đầu em trai tôi không chịu, nhưng tôi cứ nài nỉ mãi nên em cũng phải xiêu lòng. Thế là, cây khế già đã thuộc về vợ chồng tôi.
Từ hôm đó, ngày nào tôi cũng ngồi trước sân, chờ chim thần đến ăn quả. Và rồi, cuối cùng, con chim to lớn đó cũng bay đến. Chờ nó ăn xong một quả khế, tôi liền chạy lại, giả vờ khóc lóc, than thở về hoàn cảnh khó khăn của mình. Quả đúng như lời em trai tôi kể, con chim nghe xong, liền nói tiếng người, hứa sẽ chở tôi đi lấy vàng để trả cho khế. Tối đó, tôi dặn vợ may gấp một cái túi rộng mười hai gang, gấp bốn lần kích thước con chim dặn. Bởi phải như thế thì tôi mới lấy được nhiều vàng chứ. Sáng hôm sau, tôi dậy sớm, đứng trên sân chờ chim thần đến. Nó cho tôi trèo lên lưng, rồi bay vút qua làng mạc, qua biển rộng, qua nhiều hòn đảo nhỏ, sau đó đến một hòn đảo có nhiều vàng bạc lấp lánh. Chúng khiến tôi hoa hết cả mắt, ra sức vơ vét đầy cái túi mười hai gang của mình. Túi đầy thì tôi nhét vàng vào túi áo, túi quần, làm sao để có thể mang về nhiều hết mức có thể. Vì vậy, mà tôi ì ạch mãi mới leo lên được lưng chim. Còn chim thần thì cố gắng mãi mới cất cánh bay lên được. Trên đường về, ngồi trên lưng chim, tôi sung sướng nghĩ về những ngày tháng giàu có sau này. Bỗng đột nhiên, một cơn bão từ xa đột ngột ập đến. Chim thần bị gió bão quật rơi xuống biển. Ngay lập tức, nó lại bay vút lên cao, còn tôi thì do số vàng trên người quá nặng, đã bị sóng biển nhấn chìm.

Kết cục đó của tôi là hoàn  toàn xứng đáng, bởi tôi quá tham lam, độc ác, không biết yêu thương, quan tâm em trai. Chính vì thế mà tôi khuyên các bạn hãy sống lương thiện, trung thực, biết yêu thương mọi người.