

Nguyễn Đỗ Minh Quyên
Giới thiệu về bản thân



































Bước 1: Khởi động chương trình Kéo khối "khi nhấn vào lá cờ xanh" từ nhóm Sự kiện để bắt đầu chương trình. --- Bước 2: Nhập số từ người dùng Kéo khối "hỏi [Bạn hãy nhập một số] và đợi" từ nhóm Cảm biến. Khối này sẽ hiện hộp thoại cho người dùng nhập số. --- Bước 3: Chuyển câu trả lời thành số Scratch mặc định lưu câu trả lời vào biến câu trả lời (answer). Tạo một biến mới tên là số để lưu giá trị người dùng nhập: Kéo khối "đặt [số] thành [câu trả lời]" từ nhóm Biến số. --- Bước 4: Kiểm tra số chẵn hay lẻ Dùng khối "nếu ... thì ... nếu không thì ..." từ nhóm Điều khiển. Bên trong điều kiện, dùng khối "___ chia cho ___" và khối so sánh: Dùng phép chia lấy dư: số mod 2 = 0 (mod = chia lấy dư). Trong Scratch, không có khối mod sẵn, nên dùng số chia 2 rồi kiểm tra phần dư, hoặc tạo biến dư: Tạo biến dư. Đặt dư = số mod 2 (có thể mô phỏng bằng toán học nếu cần). --- Bước 5: Thông báo kết quả Trong nhánh nếu, nếu dư bằng 0: Dùng khối "nói [Số chẵn] trong 2 giây". Trong nhánh nếu không: Dùng khối "nói [Số lẻ] trong 2 giây". --- Tóm tắt khối lệnh hoàn chỉnh (giản lược) 1. Khi nhấn lá cờ xanh 2. Hỏi: "Bạn hãy nhập một số" 3. Đặt [số] = [câu trả lời] 4. Nếu (số mod 2 = 0) thì → Nói "Đây là số chẵn" Nếu không thì → Nói "Đây là số lẻ"
Sử dụng cấu trúc lặp có điều khiển (như while, do...while, hoặc lặp có điều kiện kết thúc bằng lệnh break) giúp chương trình linh hoạt hơn vì: 1. Không cần biết trước số lần lặp: Với các vòng lặp có điều kiện, chương trình tiếp tục lặp đến khi điều kiện không còn đúng, thay vì lặp số lần cố định như for. Điều này rất hữu ích khi số lần lặp phụ thuộc vào dữ liệu nhập vào, kết quả xử lý, hoặc một điều kiện phát sinh trong quá trình chạy. 2. Phản ứng theo tình huống: Ví dụ, bạn có thể đọc dữ liệu cho đến khi người dùng nhập đúng định dạng, hoặc tiếp tục xử lý cho đến khi tìm thấy kết quả phù hợp — điều mà lặp cố định không làm được hiệu quả. 3. Dễ kiểm soát quá trình lặp: Có thể sử dụng các lệnh như break, continue, hoặc thay đổi điều kiện trong thân vòng lặp để dừng hoặc bỏ qua các bước một cách linh hoạt. 4. Tăng tính tương tác và hiệu quả: Với vòng lặp điều khiển, chương trình có thể tương tác với người dùng hoặc môi trường một cách tự nhiên hơn, ví dụ như lặp cho đến khi người dùng chọn "thoát". Ví dụ: while True: password = input("Nhập mật khẩu: ") if password == "12345": print("Đăng nhập thành công!") break else: print("Sai mật khẩu. Thử lại.") => Ở đây, không cần biết người dùng sẽ nhập sai bao nhiêu lần, chương trình vẫn hoạt động đúng và linh hoạt.
1.Cấu trúc rẽ.
2.Cấu trúc rẽ nhánh.
3.Cấu trúc nhánh