Trần Phú Vinh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Phú Vinh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1:Văn bản được diễn đạt bởi sự kết hợp của yếu tố miêu tả, kể chuyệnbiểu cảm.

câu 2:Chủ đề của đoạn trích là miêu tả về cây rau khúc, cách làm xôi khúc và phong tục của làng quê.

câu 3:Tính mạch lạc về nội dung trong văn bản:
Văn bản có tính mạch lạc vì mỗi đoạn đều tập trung vào chủ đề chính

b. Phép liên kết trong đoạn văn:
Phép liên kết được sử dụng là phép nối từ "sau đó", giúp thể hiện sự tiếp nối các hành động trong quá trình làm xôi khúc, từ việc "hòa với nước sạch" cho đến "lọc hết lá".

câu 4:

  • “người ngại khó, ngại khổ”
  • “Công đoạn nấu xôi khúc là cả một nghệ thuật tinh tế.”
  • “Chao ôi, một mùi thơm ngậy nồng nàn tỏa lan nức mũi ai bất chợt qua ngõ.”

câu 5:Chất trữ tình trong văn bản thể hiện qua những đoạn miêu tả tình cảm, cảm xúc của tác giả đối với những hình ảnh giản dị trong cuộc sống quê hương, như cây rau khúc, xôi khúc, hay những phong tục cổ truyền.

cau 6:hông điệp, ý nghĩa của đoạn văn trên:
Đoạn văn này truyền tải thông điệp về sự quan trọng của phong tục và truyền thống trong đời sống cộng đồng. Mâm lễ dù to hay sang trọng đến đâu nếu thiếu đĩa xôi nấu bằng lá rau khúc thì không trọn vẹn, điều này cho thấy xôi khúc không chỉ là món ăn mà còn là biểu tượng của lòng thành kính, tôn thờ các đấng thần linh trong các lễ hội.

Từ bao đời nay, dân tộc Việt Nam ta đã hình thành và gìn giữ nhiều truyền thống đạo lý quý báu, trong đó có truyền thống “Lá lành đùm lá rách” – một lối sống, một cách cư xử thấm đẫm tình người và lòng nhân ái. Câu tục ngữ giản dị ấy không chỉ phản ánh nét đẹp trong tâm hồn người Việt mà còn là kim chỉ nam cho cách sống, cách ứng xử giữa người với người trong cộng đồng. Giữ gìn và phát huy truyền thống “Lá lành đùm lá rách” chính là giữ gìn một phần hồn cốt dân tộc.

“Lá lành đùm lá rách” là hình ảnh ẩn dụ chỉ sự yêu thương, đùm bọc lẫn nhau trong cuộc sống. Khi ai đó gặp khó khăn, hoạn nạn thì những người xung quanh sẵn lòng dang tay giúp đỡ, chia sẻ. Truyền thống này không chỉ xuất hiện trong các câu ca dao, tục ngữ mà còn in đậm trong từng trang sử, từng giai đoạn phát triển của đất nước. Từ thời chiến tranh gian khổ, nhân dân ta sẵn sàng nhường cơm sẻ áo, đùm bọc bộ đội, thương binh; đến thời bình, tinh thần tương thân tương ái ấy vẫn được tiếp nối qua những chương trình từ thiện, những hoạt động giúp đỡ người nghèo, người bị ảnh hưởng bởi thiên tai, dịch bệnh.

Việc gìn giữ truyền thống “Lá lành đùm lá rách” là vô cùng cần thiết trong xã hội hiện đại. Thứ nhất, truyền thống này giúp lan toả lòng nhân ái, kết nối mọi người lại với nhau, xây dựng một cộng đồng gắn bó, đoàn kết. Trong một thế giới đầy biến động, nơi mà sự thờ ơ, vô cảm dễ trở thành căn bệnh xã hội, thì tình người, lòng trắc ẩn càng trở nên đáng quý và cần thiết hơn bao giờ hết. Nhờ có tình thương, con người biết sẻ chia, biết yêu thương đồng loại, từ đó góp phần tạo nên một xã hội văn minh và nhân văn.

Thứ hai, giữ gìn truyền thống này còn là cách để giáo dục thế hệ trẻ. Trong một thời đại mà công nghệ phát triển mạnh mẽ, con người dễ bị cuốn vào guồng quay vật chất, việc nuôi dưỡng tâm hồn, giữ gìn những giá trị đạo đức truyền thống lại càng quan trọng. Trẻ em cần được dạy rằng, sống không chỉ là lo cho bản thân mà còn cần quan tâm, chia sẻ với người khác. Một hành động nhỏ như nhường chỗ cho người già, quyên góp sách vở cho bạn nghèo hay tham gia các hoạt động thiện nguyện cũng chính là cách cụ thể để “lá lành đùm lá rách”.

Bên cạnh đó, giữ gìn truyền thống này còn là thể hiện lòng tự hào và trách nhiệm với văn hóa dân tộc. Văn hóa không chỉ là những công trình kiến trúc hay bộ trang phục truyền thống, mà còn là cách người Việt sống và đối xử với nhau. Mỗi lần chúng ta dang tay giúp đỡ người yếu thế, là mỗi lần ta tiếp nối sợi dây truyền thống của cha ông.

Tóm lại, “Lá lành đùm lá rách” là một truyền thống tốt đẹp, một biểu hiện sinh động của tinh thần nhân ái, đoàn kết trong văn hóa Việt Nam. Trong bất kỳ hoàn cảnh nào, chúng ta cũng cần trân trọng, giữ gìn và phát huy truyền thống ấy để cuộc sống thêm phần ấm áp và nghĩa tình. Bởi lẽ, khi con người biết yêu thương nhau, xã hội sẽ trở nên tốt đẹp hơn, và dân tộc ta sẽ mãi vững bền qua bao thử thách.

câu 1: Miêu tả, tự sự và nghị luận.

câu 2:Ngợi ca món phở ,một nét đẹp trong ẩm thực và văn hóa Việt Nam, đồng thời thể hiện tình cảm sâu sắc, gắn bó của tác giả với món ăn dân dã này.
câu 3:a.phép lặp; từ ngữ “miếng thịt chín” được lặp lại.
➡ Tạo sự liên kết về nội dung và nhấn mạnh đối tượng miêu tả.

b.
PHÉP THẾ:việc ấy” thay cho nội dung: việc thái sẵn thịt chín, thái vụn ra không thành hình thù gì cả, ai đến gọi là rắc vào bát.

câu 4:Cái tôi tài hoa, tinh tế và đầy cảm xúc, thể hiện sự quan sát tinh nhạy, cách diễn đạt có chiều sâu nghệ thuật, cho thấy tâm hồn lãng mạn và sự gắn bó thiết tha với đời sống, đặc biệt là văn hóa ẩm thực truyền thống của tác giả.

câu 5:

  • Hương vị phở vẫn như xa xưa, nhưng cái tâm hồn người ăn phở ngày nay đã sáng sủa và lành mạnh hơn nhiều...” →cảm xúc tiếc nuối và trân trọng sự đổi thay tích cực.
  • “Có những lúc, tôi muốn thu thanh vào đĩa, tất cả những cái tiếng rao hàng quà rong…” → thể hiện sự tha thiết, trân trọng thời xưa cũ, gắn bó với ký ức tuổi thơ và bản sắc dân tộc.
  • Câu 6 :Tuổi thơ của em gắn liền với những chiều hè rực nắng, cùng lũ bạn rong chơi khắc xóm. Em còn nhớ rõ cảm giác háo hức khi đợi mẹ đi chợ về, mang cho bịch bánh ngô nóng hổi, thơm lừng. Mỗi lần nhớ lại, cảm xúc trong lòng em ấm áp, khó tả. Đó là những khoảnh khắc giản dị nhưng vô cùng đáng nhớ.