TRẦN THÁI HÀ
Giới thiệu về bản thân
Câu 1:
Ngôi kể: Đoạn trích sử dụng ngôi thứ ba (nhân vật “cô” – Chi-hon được kể lại qua lời của người kể chuyện bên ngoài câu chuyện).
Câu 2:
Điểm nhìn: Đoạn trích sử dụng điểm nhìn của nhân vật Chi-hon. Toàn bộ câu chuyện được thể hiện qua suy nghĩ, cảm xúc và hồi tưởng của cô con gái thứ ba này.
Câu 3:
Biện pháp nghệ thuật:
• Biện pháp được sử dụng là tương phản.
• Tác dụng:
• Làm nổi bật sự đối lập giữa cuộc sống bận rộn, thành công của Chi-hon và nỗi bất hạnh, lạc lõng của người mẹ trong hoàn cảnh bị lạc.
• Tạo cảm giác day dứt, hối hận trong lòng Chi-hon khi nhận ra mình đã mải mê với công việc và không quan tâm đủ đến mẹ.
Câu 4:
Phẩm chất của người mẹ:
• Sự quan tâm và yêu thương con cái: Người mẹ dẫn Chi-hon đi chọn váy, dù bản thân bà không có điều kiện mặc đẹp.
• Sự hi sinh: Mẹ nói, “Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này,” cho thấy bà luôn đặt niềm vui của con lên trên mong muốn cá nhân.
Câu văn thể hiện phẩm chất:
“Mẹ nói, ‘Không, mẹ thích kiểu này, chỉ có điều mẹ thì không mặc được.’”
Câu 5:
Hối tiếc của Chi-hon:
Chi-hon hối tiếc vì đã không thử chiếc váy mẹ chọn ngày xưa, cũng như vì sự vô tâm không đủ quan tâm đến mẹ khi mẹ còn bên mình.
Đoạn văn:
Trong cuộc sống, những hành động vô tâm của chúng ta, dù là vô ý, có thể để lại những tổn thương sâu sắc cho những người thân yêu. Như Chi-hon, vì mãi bận rộn với công việc, đã không đủ quan tâm đến mẹ, để rồi phải sống trong sự dằn vặt khi mẹ bị lạc. Đôi khi, chúng ta mải mê chạy theo những điều lớn lao mà quên rằng những hành động nhỏ như hỏi han, chia sẻ cũng có thể khiến người thân cảm thấy ấm lòng. Mỗi phút giây bên người thân là cơ hội quý giá để thể hiện tình yêu thương, bởi có những mất mát không thể nào bù đắp. Vì vậy, hãy trân trọng và quan tâm nhiều hơn tới những người xung quanh trước khi quá muộn.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là nghị luận.
Câu 2:
Nội dung chính của đoạn trích: Tác giả bàn về ý nghĩa của cái chết đối với cuộc sống con người. Cái chết được xem là một lời nhắc nhở để con người biết trân trọng, sống thiện chí, cảm thông, và đối xử tốt đẹp hơn với những người xung quanh khi họ còn sống.
Câu 3:
Biện pháp tu từ trong đoạn (7):
• Biện pháp tu từ: So sánh (đời sống như một cánh đồng, cái chết như một cánh đồng bên cạnh).
• Hiệu quả nghệ thuật:
• Làm rõ ý nghĩa của cái chết như một điều bí ẩn nhưng không đáng sợ, mà chỉ là một hành trình tiếp nối của sự sống.
• Khơi gợi suy nghĩ tích cực về cái chết, giúp con người giảm bớt lòng tham và ích kỷ, biết sống trung thực và ý nghĩa hơn.
Câu 4:
Ý kiến của tác giả: Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở, thúc giục những người còn sống biết trân trọng sự sống, hướng tới những giá trị nhân văn tốt đẹp và sống thiện chí hơn.
Ý kiến cá nhân:
• Tôi đồng tình với quan điểm này.
• Lý do:
• Cái chết không chỉ là sự kết thúc mà còn là bài học để người sống ý thức hơn về giá trị của thời gian, của các mối quan hệ.
• Mỗi sự ra đi đều để lại trong lòng người ở lại những suy nghĩ sâu sắc, thúc đẩy họ sống tốt hơn và có trách nhiệm hơn với bản thân và những người xung quanh.
Câu 5:
Thông điệp ý nghĩa nhất: Hãy sống chân thành, thiện chí và trân trọng những người bên cạnh khi họ còn sống.
Lý do:
• Cuộc sống không kéo dài mãi mãi, và cái chết là điều tất yếu. Nếu không biết sống tốt từ hôm nay, chúng ta có thể hối tiếc khi mất đi cơ hội sửa chữa những sai lầm với người đã khuất.
• Thông điệp này nhắc nhở con người hãy hướng đến những giá trị nhân văn, lan tỏa sự yêu thương, chia sẻ và thiện chí để xây dựng một cuộc sống ý nghĩa hơn.