PHẠM ĐỨC ANH
Giới thiệu về bản thân
**Câu 1: Xác định ngôi kể của văn bản trên.**
Ngôi kể trong văn bản trên là ngôi thứ nhất, vì nhân vật "tôi" (Chi-hon) kể lại câu chuyện từ góc nhìn của mình và sử dụng đại từ nhân xưng "tôi".
**Câu 2: Xác định điểm nhìn trong đoạn trích.**
Điểm nhìn trong đoạn trích là điểm nhìn ngôi thứ nhất, với nhân vật "tôi" (Chi-hon) là người kể, vì câu chuyện được kể qua cái nhìn và cảm nhận của cô. Đoạn văn chủ yếu diễn tả nội tâm, suy nghĩ và cảm xúc của Chi-hon về mẹ và gia đình.
**Câu 3: Đọc đoạn văn sau:**
“Lúc mẹ bị xô tuột khỏi tay bố, cô đang cùng đồng nghiệp tham dự triển lãm sách tổ chức tại Bắc Kinh, Trung Quốc. Lúc mẹ cô bị lạc ở ga tàu điện ngầm Seoul, cô đang cầm trên tay bản dịch tiếng Trung cuốn sách của cô tại một quầy sách ở triển lãm.”
**Biện pháp nghệ thuật nào đã được sử dụng trong đoạn văn trên? Nêu tác dụng.**
Biện pháp nghệ thuật được sử dụng trong đoạn văn trên là **hoán đổi tình huống** và **đối lập**. Câu văn mô tả hai tình huống song song: trong khi mẹ bị lạc ở ga tàu điện ngầm Seoul thì Chi-hon đang tham dự triển lãm sách tại Bắc Kinh. Tình huống này tạo nên sự đối lập rõ rệt giữa cảnh mẹ bị lạc trong tình trạng hỗn loạn và con gái lại ở một nơi xa xôi, thờ ơ với hoàn cảnh của mẹ. Tác dụng của biện pháp này là nhấn mạnh sự vô cảm và hối tiếc của Chi-hon, khi cô nhận ra mình đã bỏ qua sự quan tâm cần thiết đối với mẹ.
**Câu 4: Những phẩm chất nào của người mẹ đã được thể hiện qua lời kể của người con gái trong tác phẩm? Chỉ ra câu văn thể hiện phẩm chất của người mẹ.**
Qua lời kể của Chi-hon, người mẹ được thể hiện là một người hiền hậu, yêu thương con cái, và rất quan tâm đến mọi chi tiết trong cuộc sống gia đình, dù ở trong hoàn cảnh khó khăn. Mẹ đã từng muốn mua cho con một chiếc váy đẹp, và điều này phản ánh sự quan tâm của mẹ đối với sự trưởng thành và nhu cầu của con. Câu văn thể hiện phẩm chất của mẹ là: “Nếu là con thì mẹ đã thử cái váy này,” mẹ cô lẩm bẩm.
**Câu 5: Chi-hon đã hối tiếc điều gì khi nhớ về mẹ? Viết đoạn văn 4-5 câu nêu suy nghĩ về những hành động vô tâm có thể khiến những người thân tổn thương.**
Chi-hon hối tiếc vì đã không hiểu và quan tâm đến mẹ hơn khi còn có thể. Cô cảm thấy ân hận vì những lần từ chối mẹ, những khoảnh khắc không nhận ra tình yêu thương của mẹ qua những hành động giản dị. Cô hối tiếc vì đã không dành thời gian để hiểu mẹ hơn, để chia sẻ và chăm sóc mẹ trong những năm tháng còn lại của mẹ.
**Suy nghĩ về hành động vô tâm:**
Hành động vô tâm, dù là không chú ý đến những nhu cầu nhỏ nhặt hay không quan tâm đến cảm xúc của người thân, có thể gây tổn thương sâu sắc cho họ. Những điều tưởng chừng như vô hại như từ chối lời đề nghị của mẹ, không dành thời gian cho gia đình, hay không hiểu được sự hy sinh của người thân có thể làm tổn thương họ rất nhiều. Đôi khi, chúng ta chỉ nhận ra điều này khi đã quá muộn, và sự tiếc nuối là không thể chữa lành. Vì vậy, hãy luôn trân trọng những khoảnh khắc bên gia đình và người thân, bởi vì thời gian là thứ không thể lấy lại được.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính trong đoạn trích trên là nghị luận.
Câu 2:
Nội dung chính của đoạn trích: Tác giả bàn về ý nghĩa của cái chết đối với cuộc sống con người. Cái chết được xem là một lời nhắc nhở để con người biết trân trọng, sống thiện chí, cảm thông, và đối xử tốt đẹp hơn với những người xung quanh khi họ còn sống.
Câu 3:
Biện pháp tu từ trong đoạn (7):
• Biện pháp tu từ: So sánh (đời sống như một cánh đồng, cái chết như một cánh đồng bên cạnh).
• Hiệu quả nghệ thuật:
• Làm rõ ý nghĩa của cái chết như một điều bí ẩn nhưng không đáng sợ, mà chỉ là một hành trình tiếp nối của sự sống.
• Khơi gợi suy nghĩ tích cực về cái chết, giúp con người giảm bớt lòng tham và ích kỷ, biết sống trung thực và ý nghĩa hơn.
Câu 4:
Ý kiến của tác giả: Tác giả cho rằng cái chết chứa đựng một lời nhắc nhở, thúc giục những người còn sống biết trân trọng sự sống, hướng tới những giá trị nhân văn tốt đẹp và sống thiện chí hơn.
Ý kiến cá nhân:
• Tôi đồng tình với quan điểm này.
• Lý do:
• Cái chết không chỉ là sự kết thúc mà còn là bài học để người sống ý thức hơn về giá trị của thời gian, của các mối quan hệ.
• Mỗi sự ra đi đều để lại trong lòng người ở lại những suy nghĩ sâu sắc, thúc đẩy họ sống tốt hơn và có trách nhiệm hơn với bản thân và những người xung quanh.
Câu 5:
Thông điệp ý nghĩa nhất: Hãy sống chân thành, thiện chí và trân trọng những người bên cạnh khi họ còn sống.
Lý do:
• Cuộc sống không kéo dài mãi mãi, và cái chết là điều tất yếu. Nếu không biết sống tốt từ hôm nay, chúng ta có thể hối tiếc khi mất đi cơ hội sửa chữa những sai lầm với người đã khuất.
• Thông điệp này nhắc nhở con người hãy hướng đến những giá trị nhân văn, lan tỏa sự yêu thương, chia sẻ và thiện chí để xây dựng một cuộc sống ý nghĩa hơn.