

Quan Ngọc Thành
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Ngôn ngữ là linh hồn, là văn hóa, là sợi dây kết nối con người với cộng đồng thế mới khẳng định rằng: " Tiếng ta còn thì nước ta còn". Câu nói âý khiến chúng ta phải suy nghĩ về trách nhiệm của mỗi người trong việc giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc
Giữ gìn sự trong sáng ngôn ngữ dân tộc nghĩa là sử dụng tiếng nói, chữ viết của dân tộc một cách chuẩn mực, không làm sai lệch nghĩa gốc, không làm biến dạng ngữ pháp hay âm thanh vốn có. Thực tế hiện nay, nhiều người thậm chí là rất nhiều người đặc biệt là giới trẻ đang lạm dụng tiếng lóng, trộn lẫn tiếng nước ngoài vô tội vạ, nói ngọng, nói đùa theo mạng xã hội,... khiến ngôn ngữ dân tộc ngày càng bị lai căng, méo mó với bản chất của nó, điển hình như từ hôm nay thì là hnay, mình là mk, chẳng hạn như " Hnay mk ko đi đc. off nha" tràn lan trên mạng xã hội, tin nhắn, thậm trí trong các bài viết chính thức, việc lạm dụng, méo mó quá mức làm cho sự trong sáng của ngôn ngữ mất dần đi. Tuy nhiên, lại có một số người cho rằng việc sử dụng từ ngữ pha trộn như vậy là hiện đại và không phải là điểu đáng lo ngại. Họ cho rằng ngôn ngữ luôn phải thay đổi theo thời gian, nếu cứ giữ mãi sẽ khiến ngôn ngữ trở nên lạc hậu và không phù hợp với sự phát triển của xã hội. Điều này cũng đúng ở một số góc độ nhất định, khi việc tiếp thu và sử dụng ngôn ngữ mới cũng là một phần trong sự sáng tạo và thích nghi. Tuy vật, cần phải cân nhắc kĩ càng trong việc giữ gìn chuẩn mực và văn hóa ngôn ngữ. Là một học sinh đứng trước thời kì phát triển ượt bậc của công nghệ, em thấy nhiều bạn lạm dụng tiếng Anh xen lẫn tiếng việt cho "ngầu" hoặc chỉ đơn giản là nó ngắn gọn hơn, viết nhanh hơn nhưng lại vô tình làm ngôn ngữ bị biến dạng. Ngôn ngữ không chỉ để giao tiếp mà còn là nơi giao thoa giữa văn hóa, linh hồn và trí tuệ. Nếu không biết giữ chuẩn mực, tiếng nói dân tộc sẽ bị mai một vì giới trẻ.
"Tiếng việt là thứ của cải vô cùng lâu đời và vô cùng quý báu của dân tộc (Xuân Diệu)" Giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc không chỉ là gìn giữ một công cụ giao tiếp mà là giữ lấy cả một tương lai đất nước, linh hồn của toàn thể dân tộc.
Câu 2:
Tiếng Việt – ngôn ngữ mẹ đẻ, linh hồn dân tộc – từ lâu đã là niềm tự hào và là sợi dây kết nối mọi thế hệ người Việt Nam. Trong bài thơ “Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân”, Phạm Văn Tình đã khắc họa một cách cảm động hành trình bền bỉ, tươi mới và giàu sức sống của tiếng Việt qua không gian thời gian và chiều sâu văn hóa dân tộc.
Về nội dung, bài thơ là bản hòa ca về sự trường tồn và trẻ hóa không ngừng của tiếng Việt. Mở đầu bằng những hình ảnh giàu tính sử thi: “Vó ngựa hãm Cổ Loa”, “mũi tên thần bắn trổ” – tác giả khẳng định tiếng Việt đã gắn liền với những trang vàng dựng nước từ thuở sơ khai. Tiếng Việt không chỉ sống trong sử thi mà còn lắng đọng trong văn chương (“nàng Kiều rơi lệ”), trong lời dạy thiêng liêng của Bác Hồ, trong khúc “Hịch tướng sĩ” hào hùng, làm nên linh hồn dân tộc. Không dừng lại ở đó, tiếng Việt đi vào từng nếp sống đời thường: tiếng ru bà, lời chúc Tết, mùi bánh chưng xanh,... Gắn với quá khứ mà không lạc thời đại, tiếng Việt theo tác giả là “trẻ lại” khi đi cùng sự phát triển công nghệ, tri thức, nhưng vẫn giữ được hồn cốt bản sắc Việt.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, ngôn ngữ bình dị mà giàu hình ảnh biểu tượng như “bánh chưng xanh”, “lầu cảm xúc”, “bóng chim Lạc”... giúp tạo nên những tầng nghĩa sâu xa. Nhịp thơ linh hoạt, kết hợp lối điệp ngữ và gieo vần tự nhiên, khiến bài thơ vừa đậm chất trữ tình, vừa có sức ngân vang.
Tóm lại, bằng một tình yêu tha thiết với tiếng Việt, Phạm Văn Tình đã cho ta thấy ngôn ngữ dân tộc không hề cũ kỹ mà ngày càng “trẻ lại”, rực rỡ giữa mùa xuân đất nước. Đúng như nhà thơ Xuân Diệu từng viết: “Tiếng Việt là thứ của cải vô cùng lâu đời và vô cùng quý báu của dân tộc” – giữ lấy tiếng Việt là giữ lấy linh hồn Việt Nam.
Câu 1: Văn bản nghị luận
Câu 2:Thái độ, sự coi trọng tiếng nước ngoài hơn tiếng việt của một số thành phần ở nước ta
Câu 3:
Các bằng chứng:
+ Chữ nước ngoài, chủ yếu là tiếng Anh, nếu có thì viết nhỏ, đặt dưới chữ Hàn Quốc to hơn phía trên
+ Có một số tờ báo, tạp chí, số báo xuất bản bằng tiếng nước ngoài, in rất đẹp. Những các tờ báo phát hành ở trong nước đều không có mấy trang cuối viết bằng tiếng nước ngoài, trừ một số tạp chí khoa học, ngoại thương có in ở trang cuối mục lục bằng tiếng nước ngoài để người đọc nước ngoài nhờ dịch những bài cần đọc.
Câu 4:
- Mất mát, thiếu hụt thông tin do việc sử dụng tiếng nước ngoài thay vì tiếng việt trong truyền thông
- Điển hình như: có cái “mốt” là tóm tắt một số bài chính bằng tiếng nước ngoài ở trang cuối, xem ra để cho “oai”, trong khi đó, người đọc trong nước lại bị thiệt mất mấy trang thông tin.
Câu 5
- Nhận xét: Văn bản lập luận bằng cách đưa dẫn chứng thực tế từ Hàn Quốc, so sánh thực tế, cụ thể, đánh giá giả thuyết phục người đọc
- Sau Đại thắng Xuân 1975, đất nước đã thống nhất về mặt lãnh thỏ, song ở mỗi miền lại tồn tại một hình thức tổ chức nhà nước khác nhau: Chính phủ Việt Nam Dân chủ Cộng hoà và Chính phủ lâm thời Cộng hoà miền Nam Việt Nam.
- Thống nhất đất nước tạo ra sức mạnh mới, thuận lợi mới để phát triển kinh tế, văn hoá và củng cố quốc phòng.
- Thống nhất đất nước càng tăng cường ảnh hưởng của Việt Nam trên trường quốc tế.
=> Hội nghị lần thứ 24 Ban Chấp hành Trung ương Đảng (9/1975) đã đề ra nhiệm vụ thống nhất đất nước về mặt Nhà nước.
*Từ năm 1991, Asean đã có sự mở rộng và phát triển mạnh mẽ:
- Gia nhập Asean :
+ Việt Nam tham gia vào năm 1995
+ Lào và Myanmar gia nhập vào năm 1997
+ Campuchia gia nhập vào năm 1999
- Cải cách:
+ 1992: Asean kí kết hiệp định khung tăng cường hợp tác kinh tế Asean về thỏa thuận khu vực mâu dịch tự do Asean
+2007: Hiến chương Asean ra đời, tạo cơ sở liên kết mạnh mẽ đối với các nước trong khu vực
+ 2015: Cộng hòa Asean chính thức được thành lập
2020: Hiệp định đối tác kinh tế toàn khu vực (RCep) được kí kết giữa Asean và 5 đối tác bao gồm Trung Quốc, Nhật Bản, Ô-xtray-li-a và Niu-di-lân. Có hiệu lực từ ngày 1-2022