

Ngân Phạm
Giới thiệu về bản thân



































Văn bản "Người ngồi đợi trước hiên nhà" của tác giả Huỳnh Như Phương được kể theo ngôi thứ nhất.
Tác dụng của ngôi kể thứ nhất:
- Tạo sự gần gũi, chân thực:
- Người kể xưng “tôi” chính là nhân vật trong truyện, nên những cảm xúc, suy nghĩ, hồi tưởng được thể hiện một cách trực tiếp, chân thật và sâu sắc.
- Giúp người đọc dễ đồng cảm:
- Qua lời kể của “tôi”, người đọc có cảm giác như được nghe một câu chuyện thật, từ chính trải nghiệm và ký ức của nhân vật, từ đó dễ dàng đồng cảm và xúc động hơn.
- Tăng tính trữ tình, hồi tưởng:
- Ngôi kể này rất phù hợp với văn bản mang yếu tố hồi ức, giúp làm nổi bật tình cảm của người kể dành cho người bà – một hình ảnh đầy yêu thương và bình dị.
Mỗi người trong chúng ta đều từng có những giấc mơ — có thể là những giấc mơ đẹp, cũng có thể là những cơn ác mộng đáng sợ. Nhưng với em, giấc mơ đáng nhớ nhất lại là một giấc mơ kỳ lạ và đầy cảm xúc mà em vẫn nhớ như in cho đến tận bây giờ.
Đó là vào một đêm mưa, sau khi học bài xong, em đi ngủ sớm hơn thường lệ. Trong giấc ngủ, em mơ thấy mình được quay về quá khứ, trở lại lúc em còn bé tí, mới chỉ khoảng 4–5 tuổi. Trong mơ, em được gặp lại bà ngoại – người bà hiền hậu mà em rất yêu thương nhưng đã mất từ nhiều năm trước. Bà vẫn như xưa, mái tóc bạc trắng, dáng người nhỏ nhắn, nụ cười hiền hậu và ánh mắt ấm áp. Bà ngồi đan len và kể cho em nghe những câu chuyện cổ tích như ngày xưa. Em chạy đến ôm chầm lấy bà, nước mắt cứ thế tuôn rơi mà không thể ngừng lại.
Bất ngờ, khung cảnh xung quanh dần dần mờ đi, bà vẫy tay chào em và nói: “Ngoại luôn ở bên con, chỉ cần con nhớ đến ngoại.” Em bật khóc, cố chạy theo nhưng mọi thứ đã biến mất. Em choàng tỉnh dậy, nước mắt vẫn còn ướt đẫm gối.
Giấc mơ ấy không chỉ khiến em xúc động mà còn giúp em hiểu được rằng tình cảm gia đình luôn là điều thiêng liêng và quý giá nhất. Dù chỉ là trong mơ, nhưng được gặp lại người thân yêu đã khuất là một điều vô cùng đặc biệt và đáng trân trọng. Em sẽ luôn nhớ về bà, như một phần ký ức đẹp trong trái tim em.
Miền Bắc Việt Nam có bốn mùa rõ rệt: xuân, hạ, thu, đông. Trong đó, mùa xuân thường gắn liền với một hiện tượng thời tiết đặc trưng – đó là mưa phùn. Mưa phùn không chỉ là dấu hiệu đặc biệt của thiên nhiên miền Bắc, mà còn góp phần tạo nên vẻ đẹp riêng biệt và không khí trầm lặng của mùa xuân nơi đây.
Mưa phùn thường xuất hiện vào khoảng từ tháng 2 đến tháng 4, khi tiết trời chuyển dần từ lạnh giá sang ấm áp. Đây là kiểu mưa nhẹ, những hạt nước li ti như bụi, bay lất phất trong không trung, khiến người ta có cảm giác như sương hơn là mưa. Trời thường âm u, độ ẩm cao, kèm theo cái rét "ngọt" khiến không gian trở nên ẩm ướt và làn da như dính ướt cả ngày.
Mặc dù mưa phùn gây đôi chút khó chịu trong sinh hoạt hàng ngày – quần áo lâu khô, đường sá trơn trượt – nhưng nó cũng mang lại nhiều lợi ích. Nhờ mưa phùn mà cây cối xanh tốt hơn, ruộng đồng thêm màu mỡ. Những giọt mưa li ti ấy âm thầm nuôi dưỡng sự sống, đặc biệt là trong mùa vụ đầu năm của người nông dân. Ngoài ra, mưa phùn còn tạo nên một nét đẹp thơ mộng và rất đỗi trữ tình, đi vào thơ ca, nhạc họa của biết bao thế hệ người Việt.
Hiện tượng mưa phùn không chỉ đơn thuần là một biểu hiện thời tiết, mà còn là một phần trong ký ức, trong nếp sống và văn hóa của người miền Bắc. Nó là lời nhắc nhẹ nhàng rằng mùa xuân đã về – mùa của sự khởi đầu, của hi vọng và sức sống mới.
\(\frac45\times(\frac23+\frac13)\)
\(\frac45\times1\)
\(\frac45\)