Nguyễn Ngọc Như Ý

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Ngọc Như Ý
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Nguyễn Quang Sáng là một trong những tác giả tiêu biểu của nền văn học Việt Nam, tác phẩm "Con chim vàng" sáng tác năm 1956, của nhà văn đã phản ánh chân thực nỗi bất hạnh của con người thời bấy giờ, sự phê phán những kẻ thống trị tàn độc. Tác phẩm cho ta thấy được bi kịch của những thân phận nhỏ bé, nghèo khổ, bất hạnh được thể hiện rõ nhất qua nhân vật Bào. Bào là cậu bé nhà nghèo do cha bệnh nên phải vay hai thúng thóc của nhà thương quản. Cha mất mẹ bào không trả được nợ nên bào phải đi ở gán nợ. Khi ở đợ Bào phải làm việc cực nhọc, đáp ứng mọi yêu cầu dù là khắt khe, vô lí của chủ. Bà chủ bắt Bào phải tìm bắt bằng được con chim vàng cho trai bà, không bắt được thì đánh mắng Bào không thương tiếc, Bào cũng có ý muốn phản kháng lại nhưng nó sợ nên cuối cùng vẫn phải tìm cách bắt chim. Bào muốn xin chuối để làm mồi thì bị nói "chuối tiền chuối bạc" không thể cho chim ăn được. Đến bước đường cùng Bào đành phải trèo lên cây để chụp con chim tuy biết nó khó khăn và nguy hiểm đến nhường nào, Bào cũng không còn lựa chọn nào khác. Đến cuối cùng, khi bị ngã từ trên cây xuống và không giữ được mạng sống Bào vẫn không nhận được sự quan tâm nào từ hai mẹ con bà chủ, vì họ chỉ lo cho "con chim vàng". Bào bị dồn đến cái chết, một cái chết tức tưởi, một mạng người không đáng quý bằng mạng con chim. Qua đó, tác giả đã phản ánh chân thực sự khổ sở, nhỏ bé, bất hạnh đến cùng cực của những người nông dân vùng Nam Bộ Việt Nam trong xã hội cũ. Họ bị chèn ép đến đường cùng, thậm chí là mất cả mạng nhưng cũng bị coi thường, phận người không đáng giá bằng hai thúng thóc, không đáng giá bằng một con chim. Từ đó Nguyễn Quang Sáng thể hiện sự đồng cảm, thương xót với những kiếp người nhỏ bé nhưng bất hạnh như Bào, đồng thời cũng lên tiếng tố cáo hiện thực xã hội chân thực nhất.

Câu 2: Trong cuộc sống đầy bộn bề và thử thách, tình yêu thương tựa như ánh nắng ấm áp của mùa xuân, là nguồn sức sống mãnh liệt, tràn trề nhiệt huyết, giúp con người có thể vượt qua mọi khó khăn, thử thách. Tình yêu thương không chỉ đơn giản là cảm xúc mà còn là sợi dây vô hình gắn kết giữa người với người, tạo nên một xã hội ấm áp, nhân văn. Ý nghĩa của tình yêu thương vì thế mà trở nên vô cùng quan trọng, là nền tảng cho sự phát triển của cá nhân và cộng đồng.

Tình yêu thương là một trạng thái cảm xúc tích cực mà con người dành cho nhau, xuất phát từ sự đồng cảm, sẻ chia và mong muốn đem lại hạnh phúc cho người khác. Nó không đòi hỏi sự đền đáp mà lớn lên nhờ sự cho đi. Người biết yêu thương sẽ cảm thấy mình trở nên tốt đẹp hơn, hạnh phúc hơn. Yêu thương không khiến ta mất đi điều gì, ngược lại, nó giúp ta nhận lại sự ấm áp và niềm vui trong tâm hồn. Tình yêu thương hiện diện khắp nơi trong đời sống thường nhật. Đó là tình cảm bao la, che chở của cha mẹ dành cho con cái, là sự kiên nhẫn, tận tụy của thầy cô khi dạy dỗ học trò. Tình yêu thương còn thể hiện qua những hành động tưởng chừng nhỏ bé: một cái nắm tay an ủi, một ánh mắt cảm thông, hay chỉ đơn giản là sự giúp đỡ giữa những người xa lạ khi ai đó gặp khó khăn. Trong văn học, ta có thể bắt gặp tình yêu của Thị Nở với Chí Phèo – hai con người khốn khổ bị cả xã hội chối bỏ lại dành cho nhau những tình cảm chân thành nhất, hay tấm lòng hy sinh thầm lặng của cụ Bơ-men dành cho Giôn-xi trong truyện “Chiếc lá cuối cùng”. Ngoài đời thực, ta cảm nhận tình yêu thương trong những hành động cao đẹp như sự sẻ chia, giúp đỡ đồng bào miền Trung vượt qua bão lũ, hay lòng biết ơn và yêu thương sâu sắc dành cho các y bác sĩ trong đại dịch Covid-19. Yêu thương mang lại những giá trị tích cực to lớn. Nó giúp con người cảm thấy vui vẻ, lạc quan, sống có ý nghĩa hơn. Tình yêu thương kết nối con người với nhau, tạo ra một xã hội gắn bó, văn minh. Đó còn là động lực, là sức mạnh để mỗi người vượt qua những khó khăn trong cuộc sống. Người sống biết yêu thương sẽ được người khác quý trọng, dễ dàng gặt hái thành công trong công việc và đời sống. Đồng thời, tình yêu thương còn nuôi dưỡng tâm hồn, góp phần xây dựng một xã hội nhân ái và phát triển bền vững. Tuy nhiên, trong cuộc sống hiện nay, không ít người dần trở nên thờ ơ, vô cảm trước nỗi đau của người khác. Lối sống ích kỷ, chỉ biết nghĩ đến bản thân khiến xã hội trở nên lạnh lùng và xa cách. Đây là điều đáng báo động, cần được cảnh tỉnh và thay đổi. Chúng ta cần nhận thức rõ tầm quan trọng của tình yêu thương trong cuộc sống. Hãy biết đồng cảm, sẻ chia, và luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác. Việc lan tỏa tình yêu thương có thể bắt đầu từ những hành động giản dị như tham gia các hoạt động thiện nguyện, giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn, hay đơn giản là biết trân trọng những điều tốt đẹp đang có. Tóm lại, tình yêu thương là một trong những phẩm chất quý giá nhất của con người, là điều không thể thiếu để xây dựng một cuộc sống hạnh phúc, ý nghĩa. Hãy để tình yêu thương trở thành hành trang không thể thiếu trên con đường phát triển nhân cách, và là kim chỉ nam cho hành động và lối sống của mỗi chúng ta.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là: tự sự.

Câu 2: Tình huống truyện: Thằng Bào nghe lời bà chủ đi bắt con chim vàng cho thằng Quyên.

Câu 3: Truyện kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng: Giúp người đọc có cái nhìn bao quát hơn, hiểu rõ toàn bộ câu chuyện về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ với gia đình chủ.

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự tuyệt vọng, bất lực. Động tác với tay cho thấy sự khát khao mãnh liệt được gần gũi, yêu thương nhưng ta cũng có thể thấy được sự tàn nhẫn của hiện thực khi mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm con chim vàng.

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Qua đó, tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm đối với Bào, cũng như lên án sự bất công và vô cảm của gia đình chủ.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là: tự sự.

Câu 2: Tình huống truyện: Thằng Bào nghe lời bà chủ đi bắt con chim vàng cho thằng Quyên.

Câu 3: Truyện kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng: Giúp người đọc có cái nhìn bao quát hơn, hiểu rõ toàn bộ câu chuyện về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ với gia đình chủ.

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự tuyệt vọng, bất lực. Động tác với tay cho thấy sự khát khao mãnh liệt được gần gũi, yêu thương nhưng ta cũng có thể thấy được sự tàn nhẫn của hiện thực khi mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm con chim vàng.

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Qua đó, tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm đối với Bào, cũng như lên án sự bất công và vô cảm của gia đình chủ.

Câu 1: Phương thức biểu đạt chính là: tự sự.

Câu 2: Tình huống truyện: Thằng Bào nghe lời bà chủ đi bắt con chim vàng cho thằng Quyên.

Câu 3: Truyện kể theo ngôi thứ ba. Tác dụng: Giúp người đọc có cái nhìn bao quát hơn, hiểu rõ toàn bộ câu chuyện về cuộc sống của cậu bé Bào và mối quan hệ với gia đình chủ.

Câu 4: Chi tiết "Mắt Bào chập chờn thấy bàn tay mẹ thằng Quyên thò xuống. Tay Bào với tới, với mãi nhưng cũng chẳng với được ai." thể hiện sự tuyệt vọng, bất lực. Động tác với tay cho thấy sự khát khao mãnh liệt được gần gũi, yêu thương nhưng ta cũng có thể thấy được sự tàn nhẫn của hiện thực khi mẹ thằng Quyên chỉ quan tâm con chim vàng.

Câu 5: Nhân vật cậu bé Bào trong đoạn trích là một cậu bé nghèo khổ phải làm việc chăm chỉ để kiếm sống. Tuy nhiên cậu vẫn có tinh thần tự lập và khát vọng được yêu thương. Qua đó, tác giả gửi gắm tình cảm và thái độ đồng cảm đối với Bào, cũng như lên án sự bất công và vô cảm của gia đình chủ.