Nguyễn Hồng Ngọc

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Hồng Ngọc
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: Viết đoạn văn trình bày suy nghĩ của em về việc giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc.

Giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc là nhiệm vụ quan trọng để bảo vệ bản sắc văn hóa và truyền thống của dân tộc. Ngôn ngữ không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là linh hồn của mỗi dân tộc, phản ánh lịch sử, tư tưởng và cảm xúc của cộng đồng. Khi ngôn ngữ bị biến dạng, nó không chỉ mất đi vẻ đẹp mà còn làm suy yếu khả năng giao tiếp, hiểu biết và kết nối giữa các thế hệ.

Trong thời đại công nghệ thông tin phát triển mạnh mẽ, việc sử dụng ngôn ngữ không chuẩn mực, như viết tắt, sử dụng từ ngữ ngoại lai không cần thiết, đã trở nên phổ biến, đặc biệt là trong giới trẻ. Điều này không chỉ gây khó khăn trong việc truyền đạt thông tin mà còn làm giảm giá trị của ngôn ngữ mẹ đẻ. Do đó, việc giữ gìn sự trong sáng của ngôn ngữ dân tộc là trách nhiệm của mỗi người, đặc biệt là thế hệ trẻ.Báo Thế giới và Việt Nam

Để thực hiện điều này, cần có sự kết hợp giữa gia đình, nhà trường và xã hội trong việc giáo dục và rèn luyện kỹ năng sử dụng ngôn ngữ đúng đắn. Ngoài ra, việc sử dụng ngôn ngữ một cách sáng tạo nhưng vẫn giữ được bản sắc và chuẩn mực là điều cần thiết để ngôn ngữ dân tộc phát triển bền vững trong thời đại mới.Báo Thế giới và Việt Nam


Câu 2: Phân tích nội dung và nghệ thuật của bài thơ "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân" của Phạm Văn Tình.

Bài thơ "Tiếng Việt của chúng mình trẻ lại trước mùa xuân" của PGS. TS Phạm Văn Tình là một tác phẩm thể hiện tình yêu sâu sắc đối với ngôn ngữ mẹ đẻ và niềm tự hào về bản sắc văn hóa dân tộc. Bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của tiếng Việt mà còn nhấn mạnh vai trò quan trọng của ngôn ngữ trong việc kết nối quá khứ, hiện tại và tương lai của dân tộc.

Nội dung:

Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh lịch sử của tiếng Việt, từ thời kỳ dựng nước với những chiến công hiển hách như hãm Cổ Loa, bắn trả mũi tên thần, vẽ nên hồn Lạc Việt giữa trời xanh. Tiếng Việt không chỉ là công cụ giao tiếp mà còn là biểu tượng của sức mạnh, trí tuệ và tinh thần bất khuất của dân tộc.

Tiếp theo, tác giả khắc họa sự sống động và đa dạng của tiếng Việt qua các thế hệ. Tiếng Việt là tiếng mẹ, tiếng em thơ bập bẹ, là lời ru ngọt ngào của bà, là câu hát dân ca nồng nàn tình quê. Ngôn ngữ ấy không chỉ là phương tiện truyền đạt mà còn là nhịp cầu nối liền quá khứ và hiện tại, là sợi dây gắn kết tình cảm gia đình và cộng đồng.

Đặc biệt, bài thơ còn thể hiện sự trẻ trung, tươi mới của tiếng Việt trong thời đại hôm nay. Dù trải qua bao thăng trầm, tiếng Việt vẫn giữ được sức sống mãnh liệt, như cây lộc đâm chồi, như vần thơ thức dậy trước mùa xuân. Điều này cho thấy ngôn ngữ dân tộc không chỉ tồn tại mà còn phát triển, thích nghi và tỏa sáng trong mọi thời đại.

Nghệ thuật:

Bài thơ sử dụng nhiều biện pháp nghệ thuật đặc sắc như:

  • Hình ảnh ẩn dụ: "Vẽ nên hồn Lạc Việt giữa trời xanh" – thể hiện sự kết nối giữa quá khứ huy hoàng và hiện tại tươi sáng của dân tộc.
  • Điệp từ: "Tiếng Việt" được lặp lại nhiều lần, nhấn mạnh vai trò trung tâm của ngôn ngữ trong đời sống con người.
  • Nhịp điệu nhẹ nhàng, uyển chuyển: Phù hợp với nội dung ca ngợi vẻ đẹp của tiếng Việt, tạo cảm giác êm đềm, sâu lắng.
  • Từ ngữ giàu hình ảnh: "Bánh chưng xanh", "chim Lạc bay ngang trời", "thả hạt vào lịch sử" – gợi lên hình ảnh sinh động, giàu cảm xúc về đất nước và con người Việt Nam.

Tất cả những yếu tố trên đã tạo nên một bài thơ vừa sâu sắc về nội dung, vừa đẹp về hình thức, xứng đáng là tác phẩm tiêu biểu trong việc tôn vinh tiếng Việt và bản sắc văn hóa dân tộc.