THẨM THỤC TRANG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của THẨM THỤC TRANG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Hình tượng mưa trong bài thơ Anh chỉ sợ rồi trời sẽ mưa của Lưu Quang Vũ không chỉ đơn thuần là hiện tượng thiên nhiên, mà còn mang tính biểu tượng sâu sắc, thể hiện những cảm xúc, trăn trở của nhà thơ. Mưa, trong bài thơ, là hình ảnh gợi lên sự chia ly, cách trở, là ẩn dụ cho những trở ngại và thử thách trong cuộc đời. Nỗi sợ "trời sẽ mưa" của tác giả không phải nỗi sợ hãi thông thường, mà là nỗi lo về những khó khăn có thể làm nhòa đi tình yêu, làm phai nhạt niềm tin và hy vọng trong cuộc sống. Bên cạnh đó, mưa còn mang ý nghĩa đối lập: vừa là sự trắc trở, vừa là yếu tố thanh lọc tâm hồn. Hình ảnh mưa trong thơ Lưu Quang Vũ chứa đựng sự nhạy cảm trước dòng chảy của thời gian, sự mong manh của hạnh phúc và sự chân thành trong tình yêu. Nỗi sợ mưa của nhà thơ cũng chính là niềm khát vọng có thể giữ gìn, trân trọng những điều đẹp đẽ giữa cuộc đời đầy biến động. Qua đó, hình tượng mưa trở thành sợi dây kết nối giữa nội tâm con người và thiên nhiên, khiến bài thơ trở nên giàu sức gợi cảm và sâu sắc trong tư tưởng.

Câu 2:

Howard Thurman từng nói: “Hãy tự hỏi xem điều gì sẽ khiến bạn tỉnh thức, và thực hiện điều đó. Bởi cái thế giới cần là những con người đã thức tỉnh.” Câu nói ấy nhấn mạnh ý nghĩa của việc sống tỉnh thức, khơi gợi khát vọng khám phá bản chất thật sự của cuộc sống. Vậy điều gì giúp con người tỉnh thức, và tại sao điều này lại quan trọng?

Tỉnh thức không chỉ là nhận thức thông thường mà là sự bừng tỉnh khỏi những lối mòn và ảo tưởng để nhìn nhận cuộc sống một cách chân thực. Sự tỉnh thức thường đến từ những trải nghiệm sâu sắc: mất mát, thất bại, hay những khoảnh khắc chân thật. Đó có thể là nỗi đau mất đi một người thân, khiến ta nhận ra sự mong manh của đời người và biết trân trọng hiện tại. Hoặc là khi vấp ngã, ta hiểu rằng giá trị thật sự không nằm ở vật chất hay danh vọng, mà ở sự an yên trong tâm hồn.

Đôi khi, sự tỉnh thức đến từ những điều giản dị. Một câu chuyện truyền cảm hứng, một trang sách ý nghĩa, hay khoảnh khắc ngắm hoàng hôn cũng có thể chạm đến tâm hồn, nhắc nhở chúng ta rằng hạnh phúc luôn hiện diện trong những điều nhỏ bé và giản đơn. Những phút giây tỉnh thức ấy giống như ánh sáng dẫn lối, giúp ta định hướng lại cuộc sống, tránh xa những điều hời hợt và vô nghĩa.

Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng tỉnh thức. Điều này đòi hỏi mỗi người phải đối diện với chính mình, đặt câu hỏi về giá trị sống và dũng cảm thay đổi. Nhiều người mãi mê chạy theo danh vọng, công việc mà quên mất điều thực sự quan trọng là sự bình yên và ý nghĩa trong từng khoảnh khắc. Chỉ khi dừng lại lắng nghe tiếng nói bên trong, họ mới nhận ra cuộc sống không chỉ là “tồn tại” mà là “sống” một cách trọn vẹn.

Sự tỉnh thức không chỉ thay đổi cá nhân mà còn lan tỏa tích cực đến cộng đồng. Một người tỉnh thức là một ngọn nến, có thể thắp sáng hàng ngàn ngọn nến khác. Trong một thế giới đầy hỗn loạn, xã hội cần những con người tỉnh thức, sống yêu thương và sẵn sàng đóng góp. Tỉnh thức chính là nền tảng cho một thế giới tốt đẹp hơn.

Câu hỏi mà Howard Thurman đặt ra – “Điều gì khiến bạn tỉnh thức?” – mời gọi mỗi chúng ta tự vấn bản thân. Dù câu trả lời khác nhau, tỉnh thức luôn bắt đầu từ trái tim và tâm hồn. Khi sống tỉnh thức, chúng ta không chỉ tìm thấy ý nghĩa cho bản thân mà còn truyền cảm hứng để người khác cùng thức tỉnh.

Hãy để những trải nghiệm, dù đau thương hay hạnh phúc, giúp chúng ta nhận ra giá trị của cuộc sống. Và hãy để sự tỉnh thức trở thành ngọn hải đăng, soi sáng hành trình sống một đời ý nghĩa.

Câu 1:

Thể thơ tự do.

Câu 2:

Thể hiện nỗi lo lắng, bâng khuâng trước sự thay đổi của tình cảm, của thời gian.

=> Thấy được sự trân trọng quá khứ, trân trọng tình cảm và nỗi lo lắng trước sự vô thường của cuộc đời

Câu 3:

Biện pháp tu từ nhân hóa: Mưa "cướp" đi ánh sáng của ngày.

=> Mưa gây ra những tác động tiêu cực lên đời sống của con người => thể hiện sự lo lắng, sợ hãi của nhân vật trữ tình; sự mong manh, dễ vỡ của niềm hạnh phúc con người.

Câu 4:

- Trân trọng hiện tại, sống hết mình cho hiện tại

- Mạnh mẽ, vững vàng, chuẩn bị tinh thần đối mặt với những điều chưa biết

- Cố gắng thích nghi, chấp nhận những sự thay đổi, đổi mới.