

K21_TRUNG_TranHaLinh_22
Giới thiệu về bản thân



































Đề này hơi khó.
Đề khó quá.
Xấu thì hãy pttm
Đoạn văn cho thấy sự khác biệt giữa cảm xúc cá nhân và cách thể hiện ra bên ngoài. Ai cũng có quyền cảm nhận, nhưng không phải lúc nào cũng nên nói ra một cách thẳng thừng. Vị giám khảo trong truyện đã thiếu tế nhị và vô cảm khi công khai chê bai ngoại hình của thí sinh, khiến người khác tổn thương. Qua đó, em hiểu rằng lời nói cần đi kèm với sự thấu hiểu và tôn trọng người khác, vì nói thật không có nghĩa là được quyền làm đau người khác
Trong truyện ngắn “Ai biểu xấu” của Nguyễn Ngọc Tư, các thí sinh trong một cuộc thi sắc đẹp ở vùng quê đã rơi vào tình huống vô cùng khó xử khi ban tổ chức đột ngột huỷ bỏ cuộc thi với lý do… không ai đủ đẹp để thi. Sự việc khiến các cô gái cảm thấy tủi thân, tổn thương và xấu hổ. Họ đã chuẩn bị rất kỹ càng, mang theo bao hy vọng và mơ ước, vậy mà cuối cùng lại bị từ chối một cách phũ phàng chỉ vì ngoại hình. Có người ngồi ôm mặt khóc, có người lặng lẽ thu dọn đồ đạc ra về, người khác thì mỉa mai bản thân bằng câu “ai biểu xấu làm chi”, vừa tự trào vừa cay đắng. Dù cảm thấy tổn thương sâu sắc, nhưng không ai làm ầm lên hay phản ứng tiêu cực. Họ chọn cách im lặng vượt qua nỗi buồn, cho thấy sự mạnh mẽ trong tâm hồn và lòng tự trọng của những cô gái quê. Qua tình huống này, tác giả không chỉ phê phán cái nhìn nông cạn về vẻ đẹp bề ngoài mà còn ngợi ca phẩm chất đáng quý của con người – đó là sự chân thành, giản dị và lòng tự trọng thầm lặng.
Trong truyện ngắn “Ai biểu xấu” của Nguyễn Ngọc Tư, các thí sinh trong một cuộc thi sắc đẹp ở vùng quê đã rơi vào tình huống vô cùng khó xử khi ban tổ chức đột ngột huỷ bỏ cuộc thi với lý do… không ai đủ đẹp để thi. Sự việc khiến các cô gái cảm thấy tủi thân, tổn thương và xấu hổ. Họ đã chuẩn bị rất kỹ càng, mang theo bao hy vọng và mơ ước, vậy mà cuối cùng lại bị từ chối một cách phũ phàng chỉ vì ngoại hình. Có người ngồi ôm mặt khóc, có người lặng lẽ thu dọn đồ đạc ra về, người khác thì mỉa mai bản thân bằng câu “ai biểu xấu làm chi”, vừa tự trào vừa cay đắng. Dù cảm thấy tổn thương sâu sắc, nhưng không ai làm ầm lên hay phản ứng tiêu cực. Họ chọn cách im lặng vượt qua nỗi buồn, cho thấy sự mạnh mẽ trong tâm hồn và lòng tự trọng của những cô gái quê. Qua tình huống này, tác giả không chỉ phê phán cái nhìn nông cạn về vẻ đẹp bề ngoài mà còn ngợi ca phẩm chất đáng quý của con người – đó là sự chân thành, giản dị và lòng tự trọng thầm lặng.
Sự tò mò, khó hiểu
Tự sự