Hoàng Thị Minh Phương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hoàng Thị Minh Phương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Bài thơ Than đạo học đã phản ánh chân thực sự xuống cấp của nền Nho học ở nước ta vào cuối thế kỷ XIX. Trong thời kỳ xã hội có nhiều biến động, nền giáo dục cũ không còn phù hợp, tác giả bày tỏ sự chán nản và thất vọng trước tình trạng học hành, thi cử chỉ mang tính hình thức. Học trò không còn giữ được tinh thần cầu tiến, đạo đức và lòng yêu học vấn như xưa, mà chỉ học để cầu danh lợi. Những từ láy như “lôi thôi”, “lủ khủ” được sử dụng một cách linh hoạt, mang tính châm biếm, thể hiện rõ sự hỗn độn, bát nháo trong môi trường học thuật thời bấy giờ. Bên cạnh đó, giọng điệu thơ mang màu sắc tự sự xen lẫn cảm xúc tiếc nuối, thể hiện tâm tư của một người từng trân trọng đạo học nhưng nay chỉ còn biết than thở vì sự suy tàn của nó. Qua đó, bài thơ không chỉ phản ánh hiện thực xã hội mà còn gửi gắm tiếng lòng đầy trăn trở của tác giả trước sự thay đổi của thời cuộc.

Câu 2

Trong xã hội hiện đại, tri thức chính là nền tảng quan trọng để mỗi người vươn tới thành công và góp phần xây dựng đất nước. Vì vậy, việc nâng cao ý thức học tập của học sinh ngày nay là vô cùng cần thiết và đáng được quan tâm.


Ý thức học tập là sự tự giác, chủ động, nghiêm túc và có trách nhiệm trong quá trình học tập. Người có ý thức học tập tốt luôn biết đặt mục tiêu, sắp xếp thời gian hợp lý, tích cực tìm tòi kiến thức và không ngừng nỗ lực để nâng cao trình độ bản thân. Ngược lại, nếu thiếu ý thức học tập, học sinh sẽ dễ rơi vào tình trạng học đối phó, lười biếng, lệ thuộc và mất phương hướng trong việc học.


Hiện nay, bên cạnh nhiều bạn học sinh chăm chỉ, chủ động học tập, vẫn còn không ít bạn học qua loa, chỉ học vì bị ép buộc hoặc để đạt điểm số. Một số bạn còn bị ảnh hưởng bởi mạng xã hội, trò chơi điện tử, dẫn đến sao nhãng việc học. Nguyên nhân có thể đến từ môi trường sống, thiếu động lực, hoặc do chưa nhận thức rõ tầm quan trọng của việc học. Đây là một thực trạng đáng lo ngại và cần được cải thiện.


Để nâng cao ý thức học tập, mỗi học sinh cần xác định rõ mục tiêu học tập của mình, tự giác học tập và biết vượt qua khó khăn. Gia đình và nhà trường cũng cần đồng hành, tạo điều kiện và truyền cảm hứng để học sinh yêu thích việc học. Ngoài ra, học sinh cần biết rèn luyện kỷ luật bản thân, hạn chế các tác động tiêu cực từ bên ngoài để tập trung vào con đường học vấn.


Tóm lại, học tập là con đường ngắn nhất để chạm tới ước mơ. Ý thức học tập tốt không chỉ giúp học sinh đạt thành tích cao mà còn là hành trang quý giá cho tương lai. Mỗi học sinh cần tự rèn luyện và giữ vững ý chí học tập để phát triển bản thân và đóng góp cho xã hội.

Câu 1: Xác định thể thơ của bài thơ.

=> Bài thơ được viết theo thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật.

Câu 2

Đề tài của bài thơ là phê phán tình trạng sa sút, lỗi thời của nền Nho học cuối thế kỷ XIX - đầu thế kỷ XX, khi nền học cũ không còn phù hợp với thời cuộc mới.

Câu 3

Tác giả cho rằng “Đạo học ngày nay đã chán rồi” vì:

Nền Nho học đã lỗi thời, không còn phù hợp với xã hội lúc bấy giờ.

Người học không còn giữ được phẩm chất đạo đức và tinh thần cầu học như xưa.

Mục đích học tập chỉ là để cầu danh lợi, không thực sự vì tri thức hay đạo lý.

Câu 4

Tác giả sử dụng từ láy như “lôi thôi”, “lủ khủ” rất sinh động và giàu hình ảnh, thể hiện sự chê bai, phê phán mạnh mẽ đối với sự lạc hậu, hình thức rườm rà và thực trạng đáng buồn của giới Nho sĩ đương thời

Câu 5

Bài thơ phản ánh sự xuống dốc của nền đạo học Nho giáo, phê phán lối học hình thức, học để cầu danh, đồng thời thể hiện nỗi thất vọng của tác giả trước tình trạng học hành, thi cử và Nho sĩ thời bấy giờ


1: Trong thời đại công nghệ phát triển mạnh mẽ như hiện nay, trí tuệ nhân tạo (AI) đã và đang trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống. Tuy nhiên, việc con người ngày càng phụ thuộc vào AI cũng đặt ra nhiều vấn đề đáng suy ngẫm. AI giúp con người tiết kiệm thời gian, nâng cao hiệu suất lao động và cải thiện chất lượng cuộc sống. Tuy vậy, nếu quá lệ thuộc vào AI, con người có thể mất đi khả năng tư duy độc lập, sự linh hoạt và kỹ năng sống. Nhiều người dần ỷ lại vào máy móc, thậm chí lười suy nghĩ hoặc thiếu kết nối với thế giới thực. Do đó, chúng ta cần biết sử dụng AI một cách thông minh và cân bằng: tận dụng lợi ích mà nó mang lại nhưng không để bản thân trở thành “nô lệ” của công nghệ. Tự chủ và hiểu rõ giới hạn của AI chính là cách để công nghệ phục vụ con người một cách hiệu quả nhất.

2:Bài thơ “Đừng chạm tay” là một tác phẩm nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, gợi mở nhiều suy ngẫm về con người, thời gian và ký ức. Với lối viết tinh tế, tác giả không chỉ khắc họa hình ảnh một cụ già trên con đường dốc mà còn thể hiện sự đồng cảm sâu sắc với những mảnh đời lặng lẽ, những con người đang bị quên lãng trong guồng quay vội vã của cuộc sống hiện đại.


Về nội dung, bài thơ tập trung thể hiện hình ảnh một cụ già ngồi lặng lẽ trên con dốc – một không gian gần gũi, quen thuộc nhưng lại mang nhiều ý nghĩa biểu tượng. Cụ già chính là đại diện cho ký ức, cho quá khứ, cho những điều tưởng chừng bình dị nhưng lại vô cùng đáng trân trọng. Trong khi đó, khách du lịch – những người hiện đại – lại vô tình đi ngang qua, chỉ tò mò, chụp ảnh mà không thực sự cảm nhận được giá trị của những điều xưa cũ. Qua đó, tác giả như nhắc nhở người đọc về sự vô tâm của con người trước những điều thiêng liêng của thời gian và kỷ niệm. Bài thơ cũng gợi nên sự cô đơn, lặng lẽ của những người già trong xã hội hiện đại – những người từng trải, từng sống hết mình nhưng nay lại bị lãng quên. Đó là một lời nhắc đầy nhân văn: hãy biết quan tâm, trân trọng và thấu hiểu những con người từng gắn bó với quá khứ, vì chính họ đã góp phần tạo nên hiện tại hôm nay.


Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng giàu sức gợi. Những hình ảnh như “con dốc”, “tiếng gió reo”, “núi sẹo”, “cây vừa bật gốc”… đều mang tính biểu tượng, gợi cảm giác hoài niệm và tiếc nuối. Nhịp thơ chậm rãi, nhẹ nhàng như tiếng thì thầm của thời gian, rất phù hợp với nội dung đầy cảm xúc mà tác giả muốn truyền tải. Đặc biệt, hình ảnh cụ già không chỉ mang tính cá nhân mà còn là hình ảnh ẩn dụ cho quá khứ – một quá khứ đẹp nhưng đang bị bỏ quên. Lối kể chuyện như lời tâm sự khiến bài thơ trở nên gần gũi, chân thật và dễ chạm đến trái tim người đọc.

1: thuyết minh , miêu tả

2:Ứng dụng Sakura AI Camera ra đời để giúp người dân Nhật Bản nắm được chính xác thời điểm hoa anh đào nở rộ tại các khu vực, từ đó có kế hoạch thưởng hoa hợp lý, tránh lãng phí thời gian và công sức do dự báo không chính xác

3:Nhan đề và sapo giúp thu hút sự chú ý của người đọc, giới thiệu khái quát về nội dung chính của bài viết – đó là ứng dụng AI trong việc xác định thời điểm hoa anh đào nở, qua đó thể hiện sự phát triển công nghệ và sự quan tâm của người Nhật tới văn hóa truyền thống

4:Phương tiện phi ngôn ngữ (như hình ảnh, biểu đồ, video minh họa…) giúp người đọc dễ hình dung nội dung, tăng tính trực quan, hấp dẫn và giúp thông tin được truyền tải hiệu quả hơn

5:Ứng dụng AI trong giáo dục: Tạo trợ giảng ảo giúp học sinh ôn tập, làm bài tập.

• Ứng dụng AI trong y tế: Hỗ trợ chẩn đoán bệnh qua hình ảnh, phân tích kết quả xét nghiệm.

• Ứng dụng AI trong giao thông: Điều khiển đèn tín hiệu thông minh, phát hiện và xử lý vi phạm.

• Ứng dụng AI trong nông nghiệp: Dự báo thời tiết, phát hiện sâu bệnh qua camera giám sát.