Trương Ngọc Ánh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trương Ngọc Ánh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

“Dân ta phải biết sử ta,
Cho tường gốc tích nước nhà Việt Nam.”
(Tố Hữu)

Câu thơ mộc mạc của Tố Hữu như lời nhắc nhở tha thiết về cội nguồn dân tộc và trách nhiệm của mỗi người trong việc gìn giữ bản sắc văn hóa truyền thống. Giữa dòng chảy sôi động và nhanh chóng của xã hội hiện đại, khi mà những giá trị mới, hiện đại, tiện nghi không ngừng lấn át, thì việc gìn giữ và bảo vệ những nét văn hóa truyền thống lại càng trở nên cấp thiết hơn bao giờ hết. Bởi lẽ, văn hóa truyền thống không chỉ là hình hài của một quá khứ đã qua, mà còn là linh hồn, là bản sắc tạo nên một dân tộc độc lập và trường tồn. Nếu coi hiện đại là cánh buồm đưa con thuyền thời đại lướt đi, thì văn hóa truyền thống chính là mạn thuyền vững chắc để con thuyền ấy không chòng chành, không mất phương hướng giữa đại dương hội nhập.

Văn hóa truyền thống bao gồm toàn bộ những giá trị tinh thần, phong tục, tín ngưỡng, nghệ thuật, ngôn ngữ, trang phục, ẩm thực,… được hun đúc và gìn giữ qua hàng ngàn năm lịch sử. Đó là câu hát ru mẹ ngân nga bên võng, là mái đình làng rêu phong giữa lũy tre xanh, là tà áo dài duyên dáng trong nắng sớm, là Tết Nguyên Đán với bánh chưng xanh và câu đối đỏ… Những giá trị ấy tuy bình dị nhưng lại thiêng liêng, kết tinh hồn cốt dân tộc. Trong thời đại toàn cầu hóa, chúng ta tiếp thu nhiều nền văn hóa khác nhau, dễ bị cuốn theo trào lưu sống vội, sống hiện đại, khiến nhiều giá trị truyền thống bị mai một, lãng quên. Không ít bạn trẻ ngày nay thờ ơ với di sản cha ông, xa rời tiếng mẹ đẻ, không còn mặn mà với phong tục quê hương. Đó là một hồi chuông cảnh tỉnh về nguy cơ đánh mất bản sắc dân tộc trong guồng quay hiện đại.

Gìn giữ và bảo vệ văn hóa truyền thống không có nghĩa là bảo thủ, phủ định cái mới, mà là biết lựa chọn, tiếp biến một cách khôn ngoan. Mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ, cần ý thức được trách nhiệm giữ gìn tiếng nói dân tộc, phát huy tinh thần “uống nước nhớ nguồn”, giữ nếp sống văn minh nhưng không lai căng. Nhà nước cần có những chính sách bảo tồn di sản, phát triển du lịch văn hóa, đưa văn hóa truyền thống vào giáo dục, nghệ thuật và công nghệ. Các phương tiện truyền thông cũng cần góp phần lan tỏa giá trị truyền thống đến cộng đồng, đặc biệt là giới trẻ – những người làm chủ tương lai đất nước.

Tự hào về văn hóa truyền thống là niềm kiêu hãnh, biết gìn giữ nó là một nghĩa vụ cao cả. Giữa thời đại bốn chấm không, một con người hiện đại không chỉ cần tri thức và kỹ năng mà còn phải có một trái tim hướng về cội nguồn. Bởi chỉ khi đứng vững trên nền tảng văn hóa của chính mình, ta mới đủ mạnh mẽ để hội nhập mà không hòa tan, phát triển mà không mất gốc, đi xa mà vẫn nhớ đường về.

Trong bài thơ Chân quê của Nguyễn Bính, nhân vật “em” hiện lên như một hình tượng tiêu biểu cho vẻ đẹp truyền thống, mộc mạc và giản dị của người con gái quê. “Em” từng yêu thích những nét quê mùa chân chất như áo cánh nâu, yếm lụa sồi, môi không son phấn, tóc không uốn xoăn. Từ cách ăn mặc đến lối sống, “em” toát lên vẻ đẹp thuần hậu, nền nếp – thứ vẻ đẹp gắn liền với hồn quê Việt Nam xưa. Tuy nhiên, khi “em” bắt đầu thay đổi, chạy theo thị thành với “áo cài khuy bấm”, “nói cười như chị em chồng”, tác giả bày tỏ sự tiếc nuối xen lẫn nỗi buồn. Qua nhân vật “em”, Nguyễn Bính không chỉ thể hiện cái nhìn tinh tế về sự biến đổi trong nếp sống mà còn thể hiện thái độ trân trọng cái đẹp chân quê – thứ vẻ đẹp bình dị mà sâu sắc. Nhân vật “em” vì thế không chỉ là hình bóng của một người con gái cụ thể, mà còn là biểu tượng cho sự giao thoa giữa truyền thống và hiện đại trong tâm hồn người Việt Nam xưa.

tình yêu chung thuỷ đôi lứa, giữ tấm lòng son

biện pháp tu từ được sử dụng là biện pháp tu từ nhân hoá

Khăn nhung, quần lính, áo, khuy bấm, yếm lụa sồi, dây lưng đũi, áo tứ thân, khăn mỏ quạ, quần nái đen

- theo em những loại trang phục này đại diện cho con người việt nam mộc mạc chất phát

gợi cho em liên tưởng về tình yêu xa của chàng trai và cô gái, chàng trai mong muốn dù ở xa nhưng cô vẫn giữ tấm lòng trung thuỷ