

Trần Đăng Khôi
Giới thiệu về bản thân



































Bài làm
Ngày đầu tiên đến trường chắc ai cũng trong tâm trạng lo sợ, bẽn lẽn không dám nói chuyện với thầy cô, bạn bè của mình. Em cũng vậy. Khi ấy em rất nhút nhát, sợ sệt với những cảnh vật mới và cả thầy cô mới nữa. Và một người bạn đã giúp em hòa đồng tự tin hơn là Phương Trúc. Người bạn thân ở lớp mà em quý mến nhất.
Em và Trúc chơi thân với nhau từ lớp Một đến giờ. Hai đứa bằng tuổi nhau nhưng Trúc cao hơn em một cái đầu và tính tình lại chững chạc, điềm đạm như người lớn đấy. Bạn không đẹp nhưng với khuôn mặt hiền lành dễ thương nên được rất nhiều bạn quý mến. Làn da ngăm ngăm màu bánh mật khỏe khoắn nhưng rất mịn màng bạn tự hào vì đó là sở hữu một làn da giống ba. Khuôn mặt dễ nhìn, tô điểm cho khuôn mặt ấy là mái tóc đen huyền trông khá mượt mà, lúc nào cũng được bạn cột rất gọn gàng. Thỉnh thoảng, Trúc còn thắt bính hai bên trông thật dễ thương làm sao. Vầng trán cao và rộng hơi nhô nhô về phía trước cho thấy bạn là một người thông minh và nhanh nhẹn. Nhưng em nghĩ bạn học giỏi là do bạn ham học hỏi, tìm tòi chứ không phải nhờ vầng trán cao. Trúc luôn thu hút mọi người vì đôi mắt như biết cười, biết nói. Mỗi khi nói chuyện cùng bạn, em mới thấy đôi mắt ấy đẹp biết nhường nào. Đã vậy, khi nhìn ai, Trúc cũng nhìn thẳng cho thấy bạn là một người trung thực, can đảm không sợ gì cả. Chiếc mũi củ tỏi, dù nó không đẹp lắm nhưng em lại thấy nó rất hợp với khuôn mặt tròn trịa của bạn. Sở hữu một hàm răng trắng đều như hạt bắp, bạn trông thật “ăn ảnh” trong các bức hình chụp em cùng với bạn.
Bạn là tấm gương để em noi theo. Ở lớp, Trúc là tổ trưởng nên bạn vừa học giỏi vừa tích cực tham gia các hoạt động học tập, văn nghệ do lớp, trường tổ chức. Mỗi ngày đi học, quần áo của bạn đều tươm tất, gọn gàng chứ không luộm thuộm như các bạn khác do bạn đã chuẩn bị trước từ tối. Tác phong của bạn luôn được cô tuyên dương trước lớp trong các buổi sinh hoạt cuối tuần.
Bạn là một học sinh chăm chỉ và chịu khó. Trong lớp, mỗi khi cô cho bài tập toán nâng cao, bạn đều kiên trì suy nghĩ để tìm ra hướng giải chứ không bỏ cuộc như chúng em. Còn khi không hiểu bài, bạn liền nhờ cô hướng dẫn. Trúc còn được bạn bè đặt biệt danh là cây văn vì bạn viết văn rất hay, mạch lạc. Ở lớp, bạn vừa chăm học vừa lễ phép với thầy cô, hòa đồng cùng bạn bè còn ở nhà thì bạn cũng rất ngoan ngoãn, siêng năng làm việc. Có dịp đến nhà bạn chơi, em vô cùng bất ngờ khi thấy bạn đang cặm cụi nấu ăn, tưới cây giúp bố mẹ. Bạn chia thời gian làm bài, làm việc rất hợp lý nên dù bận làm bài nhưng bạn vẫn còn thời gian giúp bố mẹ, chơi đùa giải trí.
Trúc là bạn thân nhất của em suốt thời Tiểu học. Mỗi khi buồn hay vui, chúng em đều trò chuyện chia sẻ với nhau rất vui vẻ. Đối với em, bạn luôn là một tấm gương sáng để em học tập theo. Còn vài tháng nữa là chúng em xa trường. Có thể chúng sẽ không gặp lại nhau nữa nhưng các kỉ niệm về bạn, em sẽ không bao giờ quên.
Em rất thích đọc truyện tranh và bạn Huy cũng vậy.
Dấu gạch ngang có công dụng đánh dấu lời nói trực tiếp của nhân vật cụ giáo Chu.
Nghĩa của từ "dũng cảm": có dũng khí, dám đương đầu với khó khăn và nguy hiểm.
Các từ đồng nghĩa với từ "dũng cảm": can đảm, gan dạ,...
Ông nội còn chia sẻ với Tuấn những câu chuyện về cuộc sống, về sự kiên nhẫn và yêu thương mà con người dành cho thiên nhiên.
Bài làm
Chiều nay, khi em và bạn đang ngồi chơi ở công viên, thì trời bất ngờ có dấu hiệu mưa dông. Mới trước đó còn nắng chang chang, mà bỗng nhiên nắng tắt, mây đen kéo về che kín bầu trời, gió giật từng hồi cuốn bụi bay lên mù mịt. Biết sắp có dông, em và bạn vội chạy về nhà.
Khi em về tới nhà, bầu trời đã đen như mực, sà thấp xuống như muốn hút lấy những mái nhà lên cao. Gió cuốn càng lúc càng mạnh, khiến cây cối ngả nghiêng, quằn quại. Ngoài đường, mọi người ai cũng hối hả chạy nhanh tìm chỗ trú mưa. Em vừa kịp thu áo quần trên dây đi vào nhà thì nghe tiếng sấm đùng rất lớn, thế là trời mưa. Nước mưa đổ ào ào từ trên cao xuống như thác. Nó không rơi thẳng xuống, mà nghiêng nghiêng do có gió lớn. Màn mưa rơi dày đặc đến mức nhìn ra sân em chỉ thấy một màu trắng xóa. Thậm chí còn chẳng nhìn thấy rõ ngôi nhà hàng xóm ở phía đối diện. Vui nhất có lẽ là những thảm cỏ, hàng cây. Chúng sung sướng nhảy múa, vươn cành lá ra đón lấy mưa rơi để gột sạch những bụi bẩn, hơi nắng gay gắt lúc trước. Ống cống ngoài đường tham lam uống nước đến kêu lên òng ọc. Xung quanh chẳng nghe thấy tiếng gì ngoài âm thanh ào ào, ầm ầm của mưa rơi. Chừng hơn mười phút, mưa chậm lại, gió cũng yếu hơn. Lúc này em mới nghe được rõ hơn tiếng mưa đập vào cửa sổ lộp độp, rơi xuống vũng nước ngoài sân vườn lách tách. Và rồi, bỗng nhiên trời sáng lại, mây đen tan đi và mưa ngừng rơi một cách bất ngờ như khi nó đến vậy.
Bước ra sân, em sảng khoái tận hưởng không khí mát lành sau cơn mưa. Đường sá, sân vườn, cây cối đều sạch bong kin kít như có ai vừa lén lau dọn khi có mưa to. Ngoài đường, dòng người lại đông đúc, nhộn nhịp trở lại. Thật tuyệt vời khi có những cơn mưa dông như thế này vào ngày mùa hè nóng bức.
Bài làm
Trong những năm tháng ngồi dưới mái trường Tiểu học, em đã được học rất nhiều thầy cô giáo tuyệt vời. Tuy bài giảng đến từ mỗi thầy, cô đều thật hay và ý nghĩa, nhưng em vẫn nhớ nhất là cô Hoà.
Năm cô được phân công dạy lớp em, cô Hoà không còn trẻ nữa bởi mái tóc cô đã ngả màu hoa râm. Dáng người cô hơi gầy, tác phong điềm tĩnh nhưng xử lý công việc lại rất gọn gàng và nước da hơi rám nắng của cô khiến bất cứ ai đã nhìn là nhớ mãi. Nhưng điểm nổi bật nhất của cô có lẽ là đôi mắt. Đôi mắt cô hơi trĩu xuống, có đôi vết chân chim do dấu hiệu của tuổi tác nhưng khi nhìn lướt qua thì khó có thể thấy, vì nó luôn bị che khuất bởi cặp kính dày viền của cô. Hàng ngày, cô đến trường, ăn mặc chỉ là áo sơ mi, quần tây, trên tay xách chiếc cặp đen, trông cô thật giản dị, gần gũi nhưng vẫn toát lên nét sang của một người giáo viên.
Những giờ lên lớp của cô, cô luôn có cách khiến các bạn ai cũng chăm chú nhìn lên bảng, năng phát biểu ý kiến, làm chúng em thêm say mê học tập. Cô thường bắt đầu giờ học bằng những trò chơi khởi động khiến lớp em luôn tò mò về nội dung bài học ngày hôm nay. Và cô kết thúc cũng bằng một trò chơi thi đua giữa các tổ, tổ nào trả lời đúng nhiều hơn sẽ được thưởng. Có những khi nhìn những nét chữ nghiêng nghiêng nắn nót trên bảng cùng dáng vẻ cô lúc tận tình chỉ dạy cho các bạn từng bài toán, từng câu văn, em lại thấy yêu cô nhiều hơn, trong lòng dâng lên cảm giác rưng rưng xúc động. Những lúc chúng em tiến bộ, cô lại khích lệ làm em thêm vui và cố gắng học tập hơn.
Cô tuy đã có tuổi nhưng mọi hoạt động trong trường cô đều tham gia rất nhiệt tình, từ những cuộc họp trao đổi cách giảng dạy cho tới những ngày tập khai giảng đầu năm học, hay các buổi biểu diễn văn nghệ trường. Em nghe nói rằng giữa các giáo viên, có ai gặp chuyện vui buồn, cô đều chia sẻ, cảm thông và giúp đỡ trong khả năng của mình. Có lẽ cũng vì vậy, mà các thầy cô giáo đều rất quý mến cô, như một người đồng nghiệp tốt, một người bạn thân, một người chị đáng tin cậy, còn với những học sinh thì cô như người mẹ thứ hai của mình.
Đến bây giờ khi đã là học sinh cuối cấp, tuy không còn được học cô Hòa nữa nhưng em vẫn được gặp cô hàng ngày. Năm nay là năm cuối cùng tại trường tiểu học của em, cũng là năm cuối cùng cô đi dạy trước khi nghỉ hưu. Em vẫn nhớ hình ảnh cô giáo tận tuỵ năm nào và mong mình sau này cũng sẽ trở thành một cô giáo giỏi giống như cô.
Nối các từ trong một liên danh
a.Nhân ái
b.mãn nguyện
c.Kiên nhẫn
a.Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng dấu phẩy.
b.Hai vế của câu trên được nối với nhau bằng cặp kết từ "tuy... nhưng...".