

Phan Thị Thu Hường
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1: Trong thời đại công nghệ và tri thức như hiện nay, sáng tạo không còn là đặc quyền của người nghệ sĩ hay nhà khoa học – mà trở thành một kỹ năng sống thiết yếu với tất cả người trẻ. Tôi từng nghĩ sáng tạo là điều gì đó xa vời, nhưng càng trưởng thành, tôi càng hiểu rằng nó hiện diện trong từng quyết định hàng ngày – từ cách giải một bài toán đến cách thuyết trình hiệu quả hay khởi nghiệp từ một ý tưởng nhỏ. Sáng tạo giúp thế hệ trẻ không lặp lại con đường cũ, dám thử thách và làm mới bản thân. Chính nhờ tính sáng tạo, nhiều bạn trẻ Việt Nam đã gặt hái thành công lớn dù xuất phát điểm không cao – họ dùng tư duy mới để thay đổi cách học, cách sống, thậm chí mở ra những hướng đi mới cho cộng đồng. Tính sáng tạo giống như ngọn lửa âm ỉ trong mỗi người, chỉ cần khơi đúng cách, nó sẽ bùng lên mạnh mẽ. Tôi tin rằng, thế hệ trẻ hôm nay nếu dám sáng tạo và không ngại sai lầm, chắc chắn sẽ tạo nên những điều phi thường.
Câu2:Nguyễn Ngọc Tư là cây bút tiêu biểu của văn học Nam Bộ hiện đại với những trang viết chân chất, thấm đẫm tình người. Qua truyện ngắn Biển người mênh mông, hình ảnh nhân vật Phi và ông Sáu Đèo đã thể hiện rõ những nét đẹp đáng trân trọng của con người Nam Bộ – bình dị mà sâu sắc, chịu thương chịu khó và giàu tình nghĩa.
Nhân vật Phi là hình ảnh điển hình cho những người trẻ sinh ra trong hoàn cảnh thiếu thốn tình thân. Cậu lớn lên không có cha mẹ bên cạnh, chịu nhiều thiệt thòi và mặc cảm, nhưng vẫn sống mạnh mẽ, tự lập, giàu tình cảm. Dù lôi thôi trong cách ăn mặc, nhưng Phi là người sống có nghĩa, biết trân trọng tình cảm của người bà, người má, đặc biệt là nghĩa tình với ông Sáu Đèo – người hàng xóm già cô đơn. Cậu sẵn sàng nuôi con bìm bịp thay ông, giữ gìn kỷ vật của tình yêu và nỗi nhớ – một hành động đầy tính nhân văn, thể hiện sự kế thừa và tiếp nối tình người.
Còn ông Sáu Đèo, người đàn ông lớn tuổi, nghèo khổ nhưng sống rất nghĩa tình và thủy chung. Cả đời ông đi tìm người vợ cũ chỉ để nói một lời xin lỗi – điều tưởng nhỏ bé mà chất chứa cả trời thương nhớ. Ông sống giản dị, hiền lành, luôn quan tâm đến Phi – người hàng xóm trẻ, như một sự bù đắp cho tuổi trẻ của chính mình. Khi rời đi, ông không quên nhờ Phi chăm sóc con chim bìm bịp – như gửi lại một phần quá khứ, một mảnh tình cảm sâu xa mà ông không thể giữ nổi nữa.
Qua hai nhân vật, Nguyễn Ngọc Tư đã khắc họa những con người Nam Bộ giàu lòng nhân ái, biết chịu đựng gian khó, sống thủy chung và luôn hướng về người khác. Dù nghèo về vật chất, họ lại vô cùng giàu có về tâm hồn – đó chính là vẻ đẹp lặng thầm và bền bỉ của vùng đất phương Nam.
Câu 1: Văn bản thuộc văn bản thuyết minh kết hợp miêu tả
Câu 2: Một số hình ảnh, chi tiết cho thấy cách giao thương, mua bán thú vị trên chợ nổi:
-Người buôn bán và người mua đều đi bằng xuồng, ghe.
-Việc rao hàng bằng “cây bẹo” – treo hàng hóa lên cây sào dựng đứng
-Những chiếc ghe bán đồ ăn thức uống rao hàng bằng lời mời mọc đặc trưng.
-Một số ghe sử dụng kèn bấm, kèn đạp để thu hút khách.
-“Cây bẹo” treo tấm lá lợp nhà – biểu thị bán cả chiếc ghe.
Câu 3: Tác dụng của việc sử dụng tên các địa danh trong văn bản:
-Làm cho văn bản có tính xác thực, gần gũi và cụ thể hơn.
-Giúp người đọc hình dung rõ ràng địa bàn diễn ra hoạt động chợ nổi.
-Gợi mở sự phong phú và đặc trưng của văn hóa vùng miền Tây Nam Bộ.
Câu 4:Tác dụng của phương tiện giao tiếp phi ngôn ngữ trong văn bản:
-Tăng hiệu quả giao tiếp trong môi trường đông đúc, sông nước.
-Gây ấn tượng và thu hút khách hàng từ xa.
-Phản ánh sự sáng tạo, linh hoạt và nét văn hóa độc đáo của cư dân miền Tây.
Câu 5: Suy nghĩ về vai trò của chợ nổi đối với đời sống người dân miền Tây:
Chợ nổi không chỉ là nơi mua bán, giao thương hàng hóa mà còn là biểu tượng văn hóa đặc sắc của miền Tây sông nước. Nó thể hiện lối sống, thói quen sinh hoạt gắn liền với sông ngòi, sự thân thiện, khéo léo và sáng tạo của người dân. Đồng thời, chợ nổi còn là điểm du lịch hấp dẫn, góp phần phát triển kinh tế địa phương và bảo tồn giá trị văn hóa truyền thống.