

Nguyễn Thị Khánh Ly
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1. Văn bản trên được kể theo ngôi thứ nhất (nhân vật “tôi” là người kể chuyện).
Câu 2. Văn bản được viết theo phong cách ngôn ngữ nghệ thuật.
Câu 3. Một đặc điểm của thể loại truyện ngắn được thể hiện trong văn bản là: có cốt truyện đơn giản, xoay quanh một sự việc cụ thể và kết thúc gợi mở nhiều ý nghĩa nhân văn.
Câu 4. Những lời “thầm kêu” cho thấy sự hối hận, thức tỉnh và tình yêu thương chân thành của Hoài dành cho loài chim bồng chanh, thể hiện sự thay đổi trong nhận thức và cảm xúc của nhân vật.
Câu 5. Giải pháp bảo vệ các loài động vật hoang dã:
• Tuyên truyền, giáo dục ý thức bảo vệ thiên nhiên cho mọi người, đặc biệt là học sinh, thanh thiếu niên.
• Không săn bắt, buôn bán hoặc nuôi nhốt động vật hoang dã trái phép.
• Bảo vệ môi trường sống tự nhiên của động vật hoang dã như rừng, đầm lầy, sông suối,…
• Tham gia hoặc ủng hộ các tổ chức bảo tồn thiên nhiên.
• Xây dựng luật pháp nghiêm minh và xử lý nghiêm các hành vi xâm hại động vật hoang dã.
Câu 1. Văn bản trên được kể theo ngôi thứ nhất (nhân vật “tôi” là người kể chuyện).
Câu 2. Văn bản được viết theo phong cách ngôn ngữ nghệ thuật.
Câu 3. Một đặc điểm của thể loại truyện ngắn được thể hiện trong văn bản là: có cốt truyện đơn giản, xoay quanh một sự việc cụ thể và kết thúc gợi mở nhiều ý nghĩa nhân văn.
Câu 4. Những lời “thầm kêu” cho thấy sự hối hận, thức tỉnh và tình yêu thương chân thành của Hoài dành cho loài chim bồng chanh, thể hiện sự thay đổi trong nhận thức và cảm xúc của nhân vật.
Câu 5. Giải pháp bảo vệ các loài động vật hoang dã:
• Tuyên truyền, giáo dục ý thức bảo vệ thiên nhiên cho mọi người, đặc biệt là học sinh, thanh thiếu niên.
• Không săn bắt, buôn bán hoặc nuôi nhốt động vật hoang dã trái phép.
• Bảo vệ môi trường sống tự nhiên của động vật hoang dã như rừng, đầm lầy, sông suối,…
• Tham gia hoặc ủng hộ các tổ chức bảo tồn thiên nhiên.
• Xây dựng luật pháp nghiêm minh và xử lý nghiêm các hành vi xâm hại động vật hoang dã.
Câu 1 :
-Dấu hiệu hình thức cho biết ngôi kể được sử dụng trong đoạn trích:
+Ngôi kể thứ ba – người kể chuyện giấu mình, không xưng "tôi", kể lại câu chuyện về nhân vật Nết.
Câu 2:
-Hai chi tiết miêu tả hình ảnh bếp lửa trong đoạn trích:
+"Những cái bếp bằng đất vắt nặn nên bởi bàn tay khéo léo."
+“Khói chỉ lan lờ mờ trong cỏ như sương ban mai rồi tan dần, lửa thì đậu lại.”
Câu 3 :
-Tác dụng của cách kể chuyện đan xen giữa hiện tại và hồi ức:
+Giúp khắc họa sâu sắc nội tâm nhân vật Nết, đặc biệt là nỗi nhớ nhà, tình cảm gia đình và sự kiên cường trong chiến đấu.
+Tạo nên chiều sâu cảm xúc và không khí vừa hiện thực vừa trữ tình, làm nổi bật sự đối lập giữa quá khứ yên bình và hiện tại khốc liệt, từ đó làm tăng giá trị nhân văn của tác phẩm.
Câu 4:
-Hiệu quả của việc sử dụng ngôn ngữ thân mật:
+Gợi lên không khí đời thường gần gũi, ấm áp trong gia đình, đặc biệt là tình chị em và tình mẫu tử.
+Ngôn ngữ giản dị, thân thương thể hiện rõ nét tính cách hồn nhiên, tình cảm của Nết, khiến người đọc xúc động và đồng cảm hơn với nhân vật.
Câu 5 :
Câu nói của Nết thể hiện sức mạnh nội tâm và tinh thần trách nhiệm cao cả. Trong nghịch cảnh mất mát, đau thương, cô lựa chọn dồn nén cảm xúc cá nhân để ưu tiên nhiệm vụ chung. Điều này gợi cho ta suy nghĩ rằng, mỗi người có một cách đối diện với nghịch cảnh: có người yếu đuối buông xuôi, nhưng cũng có người mạnh mẽ vượt lên bằng hành động cụ thể. Biết chế ngự cảm xúc không phải là trốn tránh mà là bản lĩnh, là sự trưởng thành. Trong cuộc sống, nếu ta có thể lắng nghe cảm xúc nhưng không để nó chi phối, ta sẽ vững vàng hơn để vượt qua thử thách và làm điều đúng đắn.
Câu 1:
Trên tuyến đường Trường Sơn khốc liệt, vẻ đẹp tâm hồn của những con người nơi đây được khắc họa một cách xúc động và sâu sắc qua đoạn trích. Đó là lòng yêu thương gia đình tha thiết, luôn khắc khoải trong tâm trí người chiến sĩ, như nỗi nhớ nhà không nguôi của Nết. Đó còn là sự hy sinh thầm lặng và lòng kiên cường vượt qua mất mát, đau thương để tiếp tục làm việc, chiến đấu vì Tổ quốc. Nhân vật Nết hiện lên với tâm hồn giàu cảm xúc, đầy nhân hậu, gắn bó sâu nặng với mẹ, với các em, với quê hương, nhưng cũng đầy bản lĩnh khi sẵn sàng dồn nén nỗi đau để hoàn thành nhiệm vụ. Vẻ đẹp ấy không chỉ thể hiện phẩm chất cá nhân mà còn tiêu biểu cho thế hệ thanh niên thời kháng chiến – những con người sống có lý tưởng, có trách nhiệm, luôn đặt lợi ích dân tộc lên trên nỗi đau riêng tư. Chính họ đã góp phần viết nên những trang sử hào hùng của dân
Câu 2:
Trong cuộc sống hiện đại, con người ngày càng dễ xa rời chính mình vì guồng quay hối hả của công việc, học hành, những mối quan hệ xã hội và áp lực thành công. Chúng ta thường xuyên học cách kiềm chế cảm xúc, giấu nỗi buồn, gạt lo âu sang một bên và cố gắng tỏ ra mạnh mẽ để không bị tổn thương. Tuy nhiên, điều đó đôi khi khiến con người trở nên bế tắc, mỏi mệt và đánh mất kết nối với chính bản thân mình. Bộ phim hoạt hình Inside Out (Những mảnh ghép cảm xúc) đã gợi mở một thông điệp đầy ý nghĩa: “Lắng nghe để thấu hiểu cảm xúc của chính mình” – một thông điệp không chỉ dành cho trẻ nhỏ mà còn dành cho tất cả chúng ta trong hành trình sống trọn vẹn với chính mình.
Inside Out đã tạo nên một thế giới nội tâm giàu tính biểu tượng khi nhân hóa các cảm xúc thành những nhân vật cụ thể như Niềm Vui, Nỗi Buồn, Giận Dữ, Lo Âu, Chán Ghét… ẩn trong tâm trí của cô bé Riley. Những cảm xúc ấy không đơn thuần là phản ứng tức thời, mà là tiếng nói nội tâm sâu sắc của con người. Trong quá trình trưởng thành và đối mặt với những thay đổi, Riley đã học được rằng: không phải lúc nào niềm vui cũng là giải pháp, và đôi khi, nỗi buồn lại giúp cô hiểu rõ bản thân hơn, kết nối sâu sắc hơn với gia đình và những người xung quanh. Bộ phim đã truyền tải một thông điệp sâu sắc rằng mọi cảm xúc – dù tích cực hay tiêu cực – đều đáng được thấu hiểu và tôn trọng.
Lắng nghe và thấu hiểu cảm xúc bản thân là hành động can đảm và trưởng thành. Chúng ta không thể sống đúng nghĩa nếu cứ mãi chối bỏ những điều mình thật sự cảm thấy. Trong đoạn trích Dấu chân người lính của nhà văn Nguyễn Minh Châu, nhân vật Nết – một nữ thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn – là minh chứng sống động cho sức mạnh của sự thấu hiểu cảm xúc. Dù vừa nhận tin dữ rằng mẹ và em đã mất vì bom đạn, cô vẫn không cho phép mình khóc: “Không bao giờ tao chịu khóc đâu Dự ạ, lúc xong việc ở đây rồi thì tao sẽ khóc”. Câu nói đó thể hiện sự nhận thức rất rõ ràng của Nết về hoàn cảnh và cảm xúc của mình. Cô hiểu nỗi đau đang giằng xé trong lòng, nhưng cũng hiểu rằng lúc này, khóc không phải là cách để đối diện, mà là hành động cần gác lại để tiếp tục chiến đấu, chăm sóc thương binh, hoàn thành nhiệm vụ. Đó không phải là sự kìm nén cảm xúc một cách máy móc, mà là một sự làm chủ đầy bản lĩnh – một vẻ đẹp của người lính trong chiến tranh.
Nếu không lắng nghe cảm xúc, con người sẽ dễ rơi vào trạng thái đánh mất bản thân. Những áp lực bị kìm nén lâu ngày có thể trở thành căn nguyên của stress, khủng hoảng tâm lý, thậm chí là trầm cảm – một căn bệnh tinh thần đang ngày càng phổ biến trong xã hội hiện đại, đặc biệt ở giới trẻ. Nhiều bạn học sinh, sinh viên ngày nay thường có xu hướng sống khép kín, giấu kín cảm xúc thật, vì sợ bị chê yếu đuối hay vì không có ai đủ lắng nghe. Những bi kịch đau lòng khi người trẻ tự tử vì áp lực học hành, vì không được thấu hiểu... chính là hệ quả của việc con người không còn kết nối với cảm xúc cá nhân. Vì vậy, lắng nghe bản thân không chỉ là hành động để hiểu mình hơn, mà còn là cách để bảo vệ sức khỏe tinh thần và duy trì cuộc sống cân bằng, tích cực.
Để có thể lắng nghe cảm xúc, chúng ta cần học cách sống chậm lại giữa thế giới ồn ào. Đó có thể là những khoảnh khắc một mình yên tĩnh sau một ngày dài, là thói quen ghi lại nhật ký cảm xúc mỗi ngày, là can đảm nói ra điều mình nghĩ với người đáng tin cậy, hay biết tìm đến chuyên gia tâm lý khi cần. Đừng nghĩ rằng buồn, lo hay tức giận là cảm xúc sai – tất cả đều là một phần trong bản thể con người. Và chỉ khi chấp nhận điều đó, ta mới có thể sống thật với chính mình và với người khác.
“Lắng nghe để thấu hiểu cảm xúc của chính mình” không chỉ là thông điệp từ một bộ phim, mà còn là kim chỉ nam cho một đời sống khỏe mạnh, hạnh phúc và ý nghĩa. Bởi chỉ khi thấu hiểu mình, con người mới có thể làm chủ cuộc đời mình. Và chỉ khi sống thật với cảm xúc, ta mới có thể sống thật với cuộc sống.
Câu 1: Bài làm
Đoạn thơ trích từ bài "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ đã khắc họa một bức tranh làng quê thanh bình, yên ả dưới ánh trăng dịu dàng. Âm thanh “kéo kẹt” của cánh cổng trong đêm khuya không gợi sự cô đơn mà càng làm nổi bật không gian tĩnh lặng, đậm chất quê. Những hình ảnh quen thuộc như “bóng cây đổ xuống hàng dậu thưa”, “ông lão nằm chơi ở giữa sân”, “mèo uốn mình trong ánh trăng vàng” gợi cảm giác gần gũi, giản dị, đậm chất dân dã. Từng chi tiết đều tinh tế, nhẹ nhàng nhưng đầy xúc cảm, cho thấy tình yêu tha thiết của tác giả dành cho quê hương. Ánh trăng không chỉ là bối cảnh mà còn là chất xúc tác làm nổi bật vẻ đẹp bình dị của đời sống nông thôn Việt Nam. Qua đó, tác giả thể hiện sự trân trọng và nâng niu những giá trị bình thường, yên bình nhưng rất đỗi sâu sắc của làng quê trong ký ức.
Câu 2:
Tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp đẽ và sôi nổi nhất trong cuộc đời mỗi con người. Đó là giai đoạn chúng ta tràn đầy sức sống, ước mơ và khát vọng chinh phục thế giới. Tuổi trẻ có thể mắc sai lầm, có thể vấp ngã, nhưng cũng chính vì thế mà tuổi trẻ lại có cơ hội để đứng dậy, để trưởng thành. Trong xã hội hiện đại ngày nay, nơi mà sự cạnh tranh, đổi mới không ngừng diễn ra, sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Chỉ khi dốc toàn bộ tâm huyết và ý chí, chúng ta mới có thể khẳng định được giá trị của bản thân và tạo dựng một tương lai tươi sáng.
Sự nỗ lực hết mình được thể hiện trước hết ở việc không ngừng học tập, rèn luyện. Học vấn không chỉ giúp ta có kiến thức, mà còn mở ra những cơ hội để vươn lên trong cuộc sống. Một bạn sinh viên miệt mài bên những trang sách, một vận động viên ngày ngày tập luyện không ngừng nghỉ, một nhà nghiên cứu âm thầm trong phòng thí nghiệm, tất cả đều đang sống một tuổi trẻ có ý nghĩa bằng chính sự cố gắng bền bỉ của mình. Dẫn chứng tiêu biểu là cô gái Nguyễn Thúc Thùy Tiên, người đã nỗ lực không ngừng vượt qua khó khăn, thử thách để trở thành Hoa hậu Hòa bình Quốc tế 2021, mang hình ảnh người trẻ Việt Nam bản lĩnh, tự tin ra thế giới.
Không chỉ trong học tập hay công việc, sự nỗ lực của tuổi trẻ còn thể hiện ở việc dám ước mơ và dám hành động vì những điều lớn lao. Nick Vujicic – chàng trai người Úc không tay không chân – bằng nghị lực phi thường đã trở thành diễn giả truyền cảm hứng cho hàng triệu người trên thế giới. Anh đã chứng minh rằng, chỉ cần có lòng quyết tâm và sự cố gắng không ngừng, con người có thể vượt qua mọi giới hạn của bản thân và hoàn cảnh. Tấm gương ấy khiến chúng ta thêm tin rằng tuổi trẻ, dù ở trong bất kỳ hoàn cảnh nào, vẫn luôn có thể tỏa sáng nếu biết nỗ lực hết mình.
Ở Việt Nam, tinh thần nỗ lực đó cũng được hun đúc qua nhiều thế hệ. Nguyễn Ngọc Ký – người thầy giáo bị liệt cả hai tay nhưng vẫn kiên trì học tập bằng chân và trở thành nhà giáo ưu tú – là biểu tượng bất tử cho nghị lực và sự bền bỉ. Hay trong thời kỳ đại dịch COVID-19, chúng ta đã chứng kiến biết bao bạn trẻ – từ sinh viên y khoa, các tình nguyện viên cho đến những bác sĩ trẻ – tình nguyện lên tuyến đầu, bất chấp hiểm nguy để cứu chữa đồng bào. Họ không chỉ nỗ lực vì bản thân mà còn vì cộng đồng, vì đất nước, thể hiện tinh thần "đâu cần thanh niên có, đâu khó có thanh niên".
Tuy nhiên, thực tế cũng cho thấy một bộ phận giới trẻ ngày nay còn sống buông thả, thiếu ý chí phấn đấu. Nhiều bạn trẻ dễ dàng từ bỏ mục tiêu chỉ vì những khó khăn ban đầu, sống thụ động, ỷ lại vào người khác hoặc chạy theo lối sống hưởng thụ nhất thời. Điều này rất đáng báo động, bởi nếu không sớm thay đổi, họ sẽ đánh mất chính mình và lãng phí tuổi thanh xuân quý giá. Cần hiểu rằng, không ai có thể thành công mà không trải qua những lần vấp ngã; mỗi thất bại đều là bài học quý báu giúp ta trưởng thành hơn.
Sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ không chỉ mang lại thành công cho cá nhân mà còn góp phần xây dựng xã hội ngày càng tiến bộ. Một thế hệ trẻ năng động, bản lĩnh, biết vượt khó sẽ là nền tảng vững chắc cho sự phát triển của quốc gia. Do đó, ngay từ bây giờ, mỗi người trẻ cần xác định cho mình lý tưởng sống đúng đắn, không ngừng học hỏi, rèn luyện kỹ năng, trang bị cho mình kiến thức và bản lĩnh để tự tin bước vào đời. Hãy dám ước mơ lớn và dám hành động, dù chặng đường phía trước còn nhiều thử thách.
Tuổi trẻ chỉ đến một lần và trôi đi rất nhanh như một cơn gió. Nếu không biết tận dụng, chúng ta sẽ phải tiếc nuối suốt đời. Vì vậy, hãy sống một tuổi trẻ thật xứng đáng, dám ước mơ, dám hành động và nỗ lực không ngừng. Dù thành công hay thất bại, điều quan trọng nhất là ta đã từng cháy hết mình cho những khát khao, những mục tiêu cao đẹp. Để mai này, khi ngoảnh lại, chúng ta có thể tự hào mỉm cười và nói rằng: "Tôi đã sống trọn vẹn những năm tháng thanh xuân của mình."
Câu 1: Xác định ngôi kể của người kể chuyện
-Ngôi kể: Ngôi thứ ba
Câu 2:
-Một số chi tiết cho thấy Bớt không giận mẹ dù trước đó từng bị mẹ phân biệt đối xử:
+Bớt đem quà nhỏ nhoi đến cho mẹ.
+Bớt vui mừng, cố gắng gợi chuyện cho mẹ nói
+Khi bà cụ nói về chuyện cũ, Bớt không trách mà chỉ cười gượng.
+Hành động kéo con váy, vạch tóc con ra, nói chuyện thân mật với mẹ, thể hiện sự thân thiết và yêu thương.
Câu 3:
-Qua đoạn trích, nhân vật Bớt là người hiền lành, giàu lòng yêu thương, hiếu thảo và vị tha.Dù từng bị mẹ đối xử phân biệt, Bớt không oán giận, mà còn chăm sóc, yêu thương mẹ chân thành.
Câu 4:
- Ý nghĩa :
+Thể hiện sự an ủi, vỗ về mẹ, cho thấy tình cảm yêu thương sâu sắc, sự thấu hiểu của Bớt đối với nỗi dằn vặt, ăn năn của mẹ.
+Qua đó càng khẳng định tính cách hiền hậu, vị tha của Bớt.
Câu 5:
-Thông điệp: Tình yêu thương, lòng vị tha trong gia đình là vô cùng quý giá.
-Lý giải: Trong cuộc sống hiện đại, đôi khi con người vì bận rộn hoặc vì những hiểu lầm mà dễ xa cách nhau.Câu chuyện của Bớt nhắc nhở chúng ta phải biết trân trọng tình cảm gia đình, yêu thương, tha thứ cho nhau để giữ gìn sự gắn bó thiêng liêng giữa cha mẹ và con cái.