Ma Thị Hà Mơ

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ma Thị Hà Mơ
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1:

Ngôi kể của truyện: ngôi thứ ba

Câu 2:

Chi tiết về cách ứng xử của chị Bớt Dương cho thấy chị không giận mẹ dù trước đó từng bị mẹ phân biệt đối xử:

- Khi mẹ đến ở chung với chị, Bớt rất mừng và không có thái độ trách móc hay giận dỗi, mà chỉ nhắc nhẹ: "Chẳng sau này lại phiền bu ra, như chị Nở thì con không muốn...

- Bớt không thể hiện sự tức giận mà chỉ thể hiện sự quan tâm, mong mẹ suy nghĩ kỹ trước khi quyết định.

Câu 3:

Qua đoạn trích, ta có thể thấy Bớt là người hiếu thảo, yêu thương mẹ và có trách nhiệm. Dù bị mẹ đối xử phân biệt trong quá khứ, chị không giữ lòng oán hận mà vẫn chăm sóc mẹ tận tình. Bớt cũng là người chịu khó, lo toan cho gia đình, biết làm việc để chăm sóc các con.

Câu 4:

Hành động ôm lấy vai mẹ và câu nói này thể hiện sự thấu hiểu và yêu thương của Bớt dành cho mẹ. Câu nói của Bớt cho thấy chị không muốn mẹ lo lắng, không muốn mẹ nghĩ ngợi nhiều về chuyện không cần thiết. Đây cũng là một cách để trấn an mẹ, thể hi ện tình cảm và sự quan tâm sâu sắc.

Câu 5:

- Thông điệp : "Tình cảm gia đình và sự bao dung là điều quan trọng nhất."

- Lí giải:

Thông điệp này nhấn mạnh rằng dù có gặp phải khó khăn hay hiểu lầm trong mối quan hệ gia đình, tình cảm yêu thương và sự bao dung sẽ giúp chúng ta vượt qua những khác biệt, xây dựng lại sự gắn kết và chăm sóc lẫn nhau. Dù Bớt bị mẹ phân biệt đối xử trước đó, chị vẫn thấu hiểu và yêu thương mẹ, điều này thể hiện sức mạnh của sự hiếu thảo và tình thân trong gia đình.

Câu 1: Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc nhớ quê nhà của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh xa quê, đang ở nơi đất khách quê người.

Câu 2: Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta: nắng, mây trắng, những ngọn đồi được nhuộm vàng đỉnh bởi ánh nắng.

Câu 3: Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ quê hương khắc khoải, da diết.

Câu 4: Sự khác nhau trong tâm trạng của nhân vật trữ tình:

- Ở khổ thơ đầu: Tác giả thể hiện nỗi nhớ da diết, luôn đau đáu hướng về quê hương, thậm chí còn ngộ nhận nắng xứ người là "nắng quê ta", "ngỡ" rằng mình đang ở quê ("Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà") khi ngắm nhìn cảnh vật có nét giống với cảnh vật quê hương.

- Ở khổ thơ cuối: Tác giả đã thoát ra khỏi nỗi nhớ mộng mị, chấp nhận việc mình đang ở nơi đất khách quê người và mở rộng tâm hồn thưởng thức vẻ đẹp ở đó để vơi bớt nỗi nhớ quê hương ("đành vậy, nhìn mây trắng...; Bụi đường cũng bụi của người ta").


Câu 1: Văn bản thể hiện tâm trạng, cảm xúc nhớ quê nhà của nhân vật trữ tình trong hoàn cảnh xa quê, đang ở nơi đất khách quê người.

Câu 2: Những hình ảnh khiến nhân vật trữ tình ngỡ như quê ta: nắng, mây trắng, những ngọn đồi được nhuộm vàng đỉnh bởi ánh nắng.

Câu 3: Cảm hứng chủ đạo của bài thơ là nỗi nhớ quê hương khắc khoải, da diết.

Câu 4: Sự khác nhau trong tâm trạng của nhân vật trữ tình:

- Ở khổ thơ đầu: Tác giả thể hiện nỗi nhớ da diết, luôn đau đáu hướng về quê hương, thậm chí còn ngộ nhận nắng xứ người là "nắng quê ta", "ngỡ" rằng mình đang ở quê ("Tôi ngỡ là tôi lúc ở nhà") khi ngắm nhìn cảnh vật có nét giống với cảnh vật quê hương.

- Ở khổ thơ cuối: Tác giả đã thoát ra khỏi nỗi nhớ mộng mị, chấp nhận việc mình đang ở nơi đất khách quê người và mở rộng tâm hồn thưởng thức vẻ đẹp ở đó để vơi bớt nỗi nhớ quê hương ("đành vậy, nhìn mây trắng...; Bụi đường cũng bụi của người ta").