Ma Thẩm Hà Ngọc

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Ma Thẩm Hà Ngọc
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1

Trong đoạn thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ, bức tranh quê hiện lên với vẻ đẹp yên bình và tràn đầy sức sống. Tiếng võng đưa kẽo kẹt, chú chó ngủ lơ mơ, bóng cây nghiêng mình bên hàng dậu - tất cả tạo nên một không gian thôn quê bình dị, thân thương. Sự vắng lặng của đêm hè càng làm nổi bật cái tĩnh tại, êm đềm của cuộc sống làng quê xưa. Bức tranh ấy còn sống động qua hình ảnh ông lão nằm chơi dưới ánh trăng, thằng cu ngắm bóng con mèo - những khoảnh khắc đời thường, giản dịấm áp tình người. Với bút pháp tả thực kết hợp miêu tả tinh tế, Đoàn Văn Cừ đã vẽ nên một làng quê Việt Nam thân quen, mộc mạc trong ánh sáng dịu dàng của trăng hè. Đọc đoạn thơ, ta không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của cảnh vật mà còn thấy lòng mình lắng lại, yêu hơn những giá trị giản đơn mà quý giá của cuộc sống.


Câu 2.

Viết bài văn trình bày suy nghĩ về sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ hiện nay.


Tuổi trẻ là khoảng thời gian đẹp nhất trong đời người – khi ta tràn đầy nhiệt huyết, ước mơ và hoài bão. Chính vì vậy, sự nỗ lực hết mình trong những năm tháng tuổi trẻ là yếu tố quan trọng quyết định thành công và hình thành nên giá trị con người.


Trước hết, nỗ lực hết mình là khi mỗi người trẻ không ngừng cố gắng, dám vượt qua khó khăn, kiên trì theo đuổi mục tiêu, lý tưởng sống tốt đẹp. Đó là việc chăm chỉ học tập, rèn luyện kỹ năng, phát triển bản thân mỗi ngày. Trong một xã hội hiện đại, đầy biến động như hôm nay, nếu không nỗ lực, tuổi trẻ dễ dàng bị tụt lại phía sau. Nỗ lực hết mình không chỉ giúp mỗi người khẳng định giá trị cá nhân mà còn đóng góp vào sự phát triển chung của xã hội.

Thực tế, rất nhiều tấm gương tuổi trẻ Việt Nam đã cho thấy sức mạnh của sự nỗ lực. Những vận động viên vượt qua giới hạn bản thân để giành huy chương cho nước nhà; những bạn trẻ khởi nghiệp từ hai bàn tay trắng; những sinh viên miệt mài học tập, nghiên cứu khoa học... Tất cả đều cho thấy rằng nỗ lực không bao giờ là thừa, nó luôn mang lại quả ngọt xứng đáng.

Tuy nhiên, nỗ lực hết mình cũng cần đi cùng với sự tỉnh táochiến lược đúng đắn. Không phải cứ lao đầu vào làm việc, học tập mà không biết nghỉ ngơi, cân bằng là tốt. Tuổi trẻ cần học cách nỗ lực thông minh, biết chọn cho mình con đường phù hợp, linh hoạt điều chỉnh mục tiêu khi cần thiết.

Đáng buồn thay, trong xã hội hiện nay, vẫn còn nhiều bạn trẻ thiếu ý chí, dễ dàng bỏ cuộc khi gặp khó khăn, đắm chìm trong các thú vui vô bổ. Điều đó chỉ làm tuổi trẻ trôi qua một cách lãng phí, để rồi sau này hối tiếc.


Sự nỗ lực hết mình của tuổi trẻ chính là nền tảng tạo nên thành công, hạnh phúc và ý nghĩa cho cuộc đời mỗi người. Nếu tuổi trẻ là mùa xuân của đời người, thì nỗ lực chính là những mầm non xanh tươi nhất. Hãy sống một tuổi trẻ trọn vẹn, dốc hết tâm huyết cho những ước mơ, để sau này khi ngoảnh lại, chúng ta có thể mỉm cười vì đã sống không hối tiếc.


Câu 1.

  • Ngôi kể: Ngôi thứ ba, nhưng người kể lại rất am hiểu tâm lí, cảm xúc của nhân vật (kiểu người kể giấu mình đó).


Câu 2.

  • Chi tiết cho thấy Bớt không giận mẹ:
    • Khi mẹ đến ở chung, Bớt rất mừng, còn cố gặng hỏi mẹ để mọi chuyện rõ ràng.
    • Bớt chăm sóc mẹ, không hề trách móc chuyện cũ.
    • Khi mẹ ân hận, Bớt vội an ủi, ôm lấy mẹ và nói nhẹ nhàng: "Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?".


Câu 3.

  • Nhân vật Bớt là người:
    • Hiếu thảo, bao dung với mẹ.
    • Chịu thương chịu khó, chăm lo cho công việc và con cái.
    • Sống tình cảm, không để ý, không oán trách những tổn thương trong quá khứ.


Câu 4.

  • Ý nghĩa của hành động và lời nói của Bớt:
    • Thể hiện sự yêu thương, trân trọng mẹ, dù ngày xưa từng bị mẹ phân biệt.
    • Cho thấy Bớt là người rộng lượng, không muốn mẹ phải dằn vặt hay đau khổ thêm.
    • Là cách Bớt xoa dịu nỗi buồn và giữ gìn tình thân gia đình.


Câu 5.

  • Thông điệp ý nghĩa nhất:
    • Tình yêu thương và lòng bao dung trong gia đình có thể hàn gắn mọi tổn thương, vượt qua quá khứ để xây dựng hạnh phúc hiện tại.
  • Lí do:
    • Trong cuộc sống hôm nay, đôi khi người ta dễ dàng oán trách nhau vì những lỗi lầm cũ. Thái độ vị tha, biết buông bỏ và yêu thương sẽ làm cho gia đình, cuộc sống trở nên ấm áp và bền chặt hơn.


Câu 1.

  • Ngôi kể: Ngôi thứ ba, nhưng người kể lại rất am hiểu tâm lí, cảm xúc của nhân vật (kiểu người kể giấu mình đó).


Câu 2.

  • Chi tiết cho thấy Bớt không giận mẹ:
    • Khi mẹ đến ở chung, Bớt rất mừng, còn cố gặng hỏi mẹ để mọi chuyện rõ ràng.
    • Bớt chăm sóc mẹ, không hề trách móc chuyện cũ.
    • Khi mẹ ân hận, Bớt vội an ủi, ôm lấy mẹ và nói nhẹ nhàng: "Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?".


Câu 3.

  • Nhân vật Bớt là người:
    • Hiếu thảo, bao dung với mẹ.
    • Chịu thương chịu khó, chăm lo cho công việc và con cái.
    • Sống tình cảm, không để ý, không oán trách những tổn thương trong quá khứ.


Câu 4.

  • Ý nghĩa của hành động và lời nói của Bớt:
    • Thể hiện sự yêu thương, trân trọng mẹ, dù ngày xưa từng bị mẹ phân biệt.
    • Cho thấy Bớt là người rộng lượng, không muốn mẹ phải dằn vặt hay đau khổ thêm.
    • Là cách Bớt xoa dịu nỗi buồn và giữ gìn tình thân gia đình.


Câu 5.

  • Thông điệp ý nghĩa nhất:
    • Tình yêu thương và lòng bao dung trong gia đình có thể hàn gắn mọi tổn thương, vượt qua quá khứ để xây dựng hạnh phúc hiện tại.
  • Lí do:
    • Trong cuộc sống hôm nay, đôi khi người ta dễ dàng oán trách nhau vì những lỗi lầm cũ. Thái độ vị tha, biết buông bỏ và yêu thương sẽ làm cho gia đình, cuộc sống trở nên ấm áp và bền chặt hơn.


Do thế khử chuẩn của nước (môi trường acid) xấp xỉ thế khử chuẩn của chlorine, nên khi nồng độ chloride giảm (trong nước muối nghèo) xảy ra phản ứng oxi hóa nước ở anode: 2H2O → O2+ 4H+ + 4e, cạnh tranh với phản ứng oxi hóa anion chloride làm giảm hiệu suất điện phân; đồng thời khí chlorine thu được sẽ bị lẫn khí oxygen. Do đó, dung dịch sodium chloride tại anode cần được “làm giàu” liên tục nhằm duy trì nồng độ bão hòa NaCl.

Khối lượng sodium hydroxide thu được ứng với mỗi lít nước muối bão hòa bị điện phân là: m = 300−22058,5.40.0,8=43,8gam.

Để bảo vệ vỏ tàu biển làm bằng thép, người ta gắn các khối kẽm vào phía ngoài vỏ tàu ở phần chìm trong nước biển. Khi đó, có sự tạo thành pin điện Zn – Fe; trong đó Zn là anode, Fe là cathode. Do đó, khối kẽm bị ăn mòn trước, vỏ tàu biển được bảo vệ.

Fe  + CuSO4 → FeSO4 + Cu (Fe là chất khử, CuSO là chất oxi hoá)

Fe + AlCl3 → không phản ứng

Fe + Pb(NO3)2 → Fe(NO3)2 + Pb (Fe là chất khử, Pb(NO3)2 là chất oxi hoá)

Fe + ZnCl2 → không phản ứng

Fe + KNO3 → không phản ứng

Fe + 2AgNO3 → Fe(NO3)2 + 2Ag (Fe là chất khử, AgNO3 là chất oxi hoá)

Nếu AgNO3 dư: Fe(NO3)2 + AgNO→ Fe(NO3)3+ Ag


Gang và thép là hai hợp kim quan trọng của sắt với carbon và một số nguyên tố khác (carbon chiếm hàm lượng từ 2% - 5% trong gang và dưới 2% trong thép). Thép có nhiều ưu điểm hơn sắt về độ cứng, độ đàn hồi, khả năng chịu lực nên được sử dụng phổ biến trong các công trình xây dựng, giao thông. Gang cứng và giòn hơn thép, thường được dùng để đúc các chi tiết máy, ống dẫn nước, nắp cống, …

- Đuy – ra (duralumin) là hợp kim của nhôm với đồng, manganese, magnesium … Đuy – ra nhẹ tương đương với nhôm nhưng bền và cứng hơn nhiều, được dùng làm vật liệu chế tạo máy bay, ô tô …

- Gang, thép, đuy – ra nói riêng hay các hợp kim nói chung có nhiều ưu điểm vượt trội so với kim loại nguyên chất về độ cứng, độ bền, khả năng chống ăn mòn và gỉ sét, phù hợp với nhiều ứng dụng do đó được sử dụng phổ biến trong công nghiệp và cuộc sống.

Trong đoạn trích, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tái hiện hình tượng dòng sông Hương như một nhân chứng lịch sử, gắn liền với biết bao thăng trầm của dân tộc. Tác giả không chỉ nhìn sông Hương như một cảnh đẹp trữ tình mà còn khắc họa nó với tư cách một dòng sông anh hùng, gắn bó sâu sắc với quá trình dựng nước và giữ nước. Từ buổi sơ khai, khi còn là dòng sông biên thuỳ của các vua Hùng, đến thời trung đại với cái tên Linh Giang trong sách của Nguyễn Trãi, sông Hương đã gắn liền với các trận chiến bảo vệ biên cương phía Nam. Nó tiếp tục soi bóng kinh thành Phú Xuân thời Nguyễn Huệ, chứng kiến những cuộc khởi nghĩa đẫm máu thế kỷ XIX, và đồng hành cùng cách mạng trong thế kỷ XX. Đặc biệt, đoạn trích còn làm nổi bật giá trị văn hóa, tinh thần và biểu tượng của sông Hương đối với Huế, khi các nhà trí thức phương Tây cũng phải lên tiếng phẫn nộ trước sự tàn phá mà chiến tranh gây ra cho dòng sông này. Qua đó, sông Hương hiện lên như biểu tượng thiêng liêng của lịch sử, văn hóa và tinh thần dân tộc Việt Nam.

Trong đoạn trích, Hoàng Phủ Ngọc Tường đã tái hiện hình tượng dòng sông Hương như một nhân chứng lịch sử, gắn liền với biết bao thăng trầm của dân tộc. Tác giả không chỉ nhìn sông Hương như một cảnh đẹp trữ tình mà còn khắc họa nó với tư cách một dòng sông anh hùng, gắn bó sâu sắc với quá trình dựng nước và giữ nước. Từ buổi sơ khai, khi còn là dòng sông biên thuỳ của các vua Hùng, đến thời trung đại với cái tên Linh Giang trong sách của Nguyễn Trãi, sông Hương đã gắn liền với các trận chiến bảo vệ biên cương phía Nam. Nó tiếp tục soi bóng kinh thành Phú Xuân thời Nguyễn Huệ, chứng kiến những cuộc khởi nghĩa đẫm máu thế kỷ XIX, và đồng hành cùng cách mạng trong thế kỷ XX. Đặc biệt, đoạn trích còn làm nổi bật giá trị văn hóa, tinh thần và biểu tượng của sông Hương đối với Huế, khi các nhà trí thức phương Tây cũng phải lên tiếng phẫn nộ trước sự tàn phá mà chiến tranh gây ra cho dòng sông này. Qua đó, sông Hương hiện lên như biểu tượng thiêng liêng của lịch sử, văn hóa và tinh thần dân tộc Việt Nam.

Trong đoạn trích, Nguyễn Tuân đã vẽ nên vẻ đẹp trữ tình, thơ mộng và hoang sơ của con sông Đà bằng một tâm hồn nghệ sĩ và đôi mắt của người yêu thiên nhiên tha thiết. Cảnh sông lặng như tờ, không gian tĩnh lặng đến mức gợi cảm giác như thời gian đã ngưng đọng từ “đời Trần đời Lê”. Thiên nhiên hiện lên với vẻ nguyên sơ, cổ tích qua hình ảnh “nương ngô nhú lá”, “cỏ gianh nõn búp”, “đàn hươu cúi đầu” giữa khung cảnh không một bóng người. Nguyễn Tuân dùng nhiều so sánh giàu chất thơ như “bờ sông hoang dại như một bờ tiền sử” hay “hồn nhiên như một nỗi niềm cổ tích tuổi xưa”, khiến con sông trở nên huyền ảo, vừa gần gũi vừa bí ẩn. Hình ảnh con hươu “thơ ngộ”, đàn cá “bung trắng như bạc rơi thoi” hay âm thanh “tiếng còi sương” càng làm nổi bật chất huyền thoại, mộng mơ của dòng sông. Dưới ngòi bút của Nguyễn Tuân, sông Đà không chỉ là một dòng sông, mà là một nhân vật đầy xúc cảm – một người tình dịu dàng, đầy chất thơ và tình tứ.