Lý Kim Oanh

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Lý Kim Oanh
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

   Phần ll viết.           Bài làm 

Câu 1 

      Đoạn thơ trích từ bài “Trăng hè” của Đoàn Văn Cừ đã vẽ nên một bức tranh quê yên bình, giản dị nhưng đầy chất thơ. Tác giả sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, gần gũi để khắc họa một khung cảnh đêm hè nơi làng quê Việt Nam với những hình ảnh quen thuộc: “tiếng võng kẽo kẹt”, “con chó ngủ lơ mơ”, “bóng cây lơi lả bên hàng dậu”. Không gian tĩnh lặng, cảnh vật như đang thì thầm giữa ánh trăng ngân dịu dàng. Con người xuất hiện trong thơ cũng hết sức dung dị: ông lão thảnh thơi nằm chơi giữa sân, đứa trẻ tò mò đứng bên thành chõng ngắm bóng con mèo. Tất cả hòa quyện tạo nên một không gian thanh bình, êm ả đến lạ thường. Bằng nghệ thuật tả cảnh tĩnh kết hợp với tả động nhẹ nhàng, Đoàn Văn Cừ không chỉ ghi lại một khoảnh khắc đẹp của làng quê, mà còn khơi gợi trong lòng người đọc sự hoài niệm về tuổi thơ, về mái nhà xưa và những đêm trăng thanh mát. Đoạn thơ không chỉ mang giá trị nghệ thuật mà còn là biểu hiện sâu sắc của tình yêu quê hương, cội nguồn dân tộc.


Câu 2 

                                  Bài làm

            Tuổi trẻ là quãng thời gian tươi đẹp nhất trong cuộc đời mỗi con người  khi chúng ta mang trong mình sức sống mạnh mẽ, tinh thần dám nghĩ dám làm và khát vọng vươn lên. Thế nhưng, giá trị của tuổi trẻ không nằm ở những gì ta có, mà nằm ở cách ta sống và nỗ lực. Trong xã hội hiện đại, khi cơ hội luôn đi kèm thách thức, thì sự lỗ lực hết minh chính là yếu tố cốt lõi để người trẻ vươn đến thành công và khẳng định bản thân.

 

            Nỗ lực hết mình là sự cố gắng toàn diện cả về tinh thần lẫn hành động để chinh phục mục tiêu, dù phải đối mặt với khó khăn, thất bại hay thử thách. Đó không chỉ là siêng năng, chăm chỉ, mà còn là kiên trì, bản lĩnh và không ngừng vượt qua giới hạn của chính mình. Với tuổi trẻ, nỗ lực là con đường duy nhất để trưởng thành, để mài giũa tài năng và xây dựng tương lai vững chắc.

     Trong xã hội hiện nay, hình ảnh những người trẻ nỗ lực hết mình không hề xa lạ. Ta có thể nhắc đến Nguyễn Hà Đông một lập trình viên Việt Nam, tác giả trò chơi “Flappy Bird” nổi tiếng toàn cầu. Ít ai biết rằng trước khi thành công, anh đã có nhiều năm học hỏi, làm việc miệt mài trong âm thầm. Hay như Nguyễn Thị Oanh , vận động viên điền kinh từng mắc bệnh nặng phải nghỉ thi đấu, nhưng cô đã kiên cường vượt lên, trở lại sân cỏ và giành nhiều huy chương vàng cho thể thao Việt Nam. Những câu chuyện đó chính là minh chứng rõ ràng rằng: không có thành công nào đến dễ dàng  chỉ có nỗ lực mới đem lại quả ngọt.

      Ngoài ra, không thể không kể đến hàng nghìn bạn trẻ Việt Nam đang ngày đêm học tập, rèn luyện trong và ngoài nước, tham gia các kỳ thi quốc tế, các hoạt động tình nguyện vì cộng đồng. Những sinh viên vừa học vừa làm, những bạn trẻ khởi nghiệp bằng đôi bàn tay trắng… đều là hiện thân của sự nỗ lực không ngừng nghỉ.

    Tuy nhiên, bên cạnh những tấm gương đáng khâm phục ấy, vẫn còn một bộ phận giới trẻ sống buông thả, thụ động, dễ dàng từ bỏ khi gặp khó khăn. Họ chạy theo sự dễ dãi, giải trí nhất thời mà quên đi trách nhiệm với tương lai bản thân. Đó là điều đáng lo ngại. Bởi nếu không nỗ lực, người trẻ sẽ đánh mất cơ hội phát triển, đánh rơi chính mình giữa dòng chảy khắc nghiệt của xã hội hiện đại.

       

  Tuổi trẻ chỉ đến một lần trong đời. Nếu ta không sống hết mình, không nỗ lực mỗi ngày, thì những năm tháng thanh xuân sẽ trôi qua trong tiếc nuối. Vì vậy, mỗi người trẻ cần nuôi dưỡng ước mơ, kiên định với mục tiêu, dám dấn thân và sẵn sàng đối mặt với khó khăn. Nỗ lực hết mình chính là cách đẹp nhất để viết nên thanh xuân và mở lối cho một tương lai rực rỡ.

     

 Phần 2                       Bài làm 

Câu 1 

        Môi trường là ngôi nhà chung của toàn nhân loại, giữ vai trò sống còn trong việc duy trì sự sống và phát triển bền vững của con người. Văn bản “Tiếc thương sinh thái” đã chỉ ra một thực tế đáng buồn: sự biến đổi khí hậu ngày càng rõ rệt, không chỉ khiến thiên nhiên bị tàn phá mà còn gây ra những tổn thương nghiêm trọng về tinh thần cho con người. Tác giả nhấn mạnh đến hiện tượng “tiếc thương sinh thái” – một phản ứng tâm lý đau đớn trước sự mất mát về môi trường. Những cộng đồng gắn bó mật thiết với thiên nhiên như người Inuit ở Bắc Canada hay người dân bản địa Amazon đều cảm thấy hụt hẫng, đau buồn, thậm chí là tuyệt vọng khi môi trường sống của họ bị đe dọa. Điều này cho thấy rằng bảo vệ môi trường không chỉ là việc của các nhà khoa học hay chính phủ, mà là trách nhiệm của tất cả mọi người. Chúng ta cần thay đổi từ nhận thức đến hành động: nói không với rác thải nhựa, hạn chế khai thác tài nguyên quá mức, trồng cây, tiết kiệm điện nước… Mỗi hành động dù nhỏ bé nhưng góp phần gìn giữ môi trường sống trong lành cho hôm nay và mai sau. Nếu không, chúng ta sẽ sống trong cảm giác tiếc thương những điều quý giá đã đánh mất.



Câu 2                         Bài làm

          Trong kho tàng văn học trung đại Việt Nam, hình tượng người ẩn sĩ luôn là biểu tượng cho lối sống thanh cao, thoát tục, hòa mình với thiên nhiên. Hai đoạn thơ trích từ thơ của Nguyễn Trãi – Nguyễn Bỉnh Khiêm và Nguyễn Khuyến đã khắc họa rõ nét hình ảnh ấy, tuy ở hai thời điểm và góc nhìn khác nhau, nhưng đều thể hiện vẻ đẹp của nhân cách cao cả và tâm hồn thanh thản.


         Ở đoạn thơ đầu, hình ảnh người ẩn sĩ hiện lên qua giấc mộng an nhàn, tự tại: “Một mai, một cuốc, một cần câu – Thơ thẩn dầu ai vui thú nào.” Câu thơ như gợi nên bức tranh sinh hoạt đời thường mộc mạc, giản dị, nhưng thấm đẫm chất thơ. Người ẩn sĩ ở đây không màng danh lợi, chọn cuộc sống nơi “vắng vẻ”, đối lập với “chốn lao xao” của người đời. Thiên nhiên gắn bó mật thiết với đời sống: “Thu ăn măng trúc, đông ăn giá / Xuân tắm hồ sen, hạ tắm ao.” Cuộc sống ấy tuy đạm bạc nhưng hài hòa với đất trời, với nhịp điệu của tự nhiên. Qua đó, ta thấy được quan niệm sống tích cực, coi trọng sự thanh thản trong tâm hồn, đề cao sự hòa hợp với thiên nhiên.


  Trong khi đó, đoạn thơ của Nguyễn Khuyến lại vẽ nên hình tượng người ẩn sĩ thông qua một không gian đầy thi vị của làng quê: “Trời thu xanh ngắt mấy tầng cao, / Cần trúc lơ phơ gió hút hiu.” Cảnh vật đẹp đến nao lòng, tạo cảm hứng cho con người sống chậm lại, sống sâu hơn với chính mình. Tuy nhiên, khác với sự thản nhiên, buông bỏ của người ẩn sĩ trong đoạn thơ trước, nhân vật trữ tình của Nguyễn Khuyến vẫn day dứt: “Nhân hứng cũng vừa toan cất bút / Nghĩ ra lại thẹn với ông Đào.” Ông Đào ở đây chính là Đào Tiềm – bậc ẩn sĩ tiêu biểu của văn hóa phương Đông. Tự cảm thấy chưa thể hoàn toàn đạt đến cõi vô ưu, nhân vật trữ tình mang một nét trăn trở nhẹ nhàng, càng làm nổi bật tấm lòng chân thành với thiên nhiên và cuộc đời.


  So sánh hai đoạn thơ, ta thấy rõ điểm chung là cả hai đều ngợi ca lối sống ẩn dật thanh cao, tránh xa bụi trần danh lợi, tìm về với thiên nhiên để giữ gìn sự bình yên trong tâm hồn. Tuy nhiên, nếu như đoạn thơ đầu mang hơi hướng lý tưởng hóa, tràn đầy niềm vui sống, thì đoạn thơ sau lại thiên về chất tự sự, trăn trở, mang chiều sâu triết lý về sự dằn vặt giữa cái tôi và cuộc đời.


       Qua hai bài thơ, hình tượng người ẩn sĩ không chỉ là nhân vật văn học mà còn là biểu tượng văn hóa, phản ánh khát vọng sống thanh cao, hòa hợp với thiên nhiên – một vẻ đẹp nhân cách đáng trân trọng trong mọi thời đại.

Số tiền còn lại là:

1020000-285000=735000(đồng)

Số tiền mẹ mua quần áo là:

\(735000\times\dfrac{2}{5}=294000\left(đồng\right)\)

Số tiền mẹ tiết kiệm được là:

735000-294000=441000(đồng)