

Vàng Thị Bình
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Trong cuộc sống hiện đại, việc thấu hiểu chính mình ngày càng trở nên quan trọng. Khi hiểu rõ bản thân là ai, mình muốn gì và có thể làm gì, ta sẽ có định hướng rõ ràng hơn trong học tập, công việc và các mối quan hệ. Thấu hiểu chính mình không chỉ giúp ta phát huy điểm mạnh, cải thiện điểm yếu mà còn giúp ta sống tự tin và tích cực hơn. Đôi khi, con người dễ bị cuốn vào guồng quay của cuộc sống, chạy theo kỳ vọng của người khác mà quên mất điều mình thật sự cần. Biết lắng nghe cảm xúc, suy nghĩ của bản thân là bước đầu để trưởng thành và sống có ý nghĩa. Đó cũng là cách để ta tự bảo vệ tâm hồn mình, tránh khỏi áp lực và mệt mỏi. Vì vậy, thấu hiểu chính mình là nền tảng quan trọng giúp mỗi người sống đúng với giá trị của bản thân và tiến bước vững vàng hơn trong cuộc sống.
Câu 2
Bài thơ “Chuyện của mẹ” của Nguyễn Ba khắc họa hình tượng người mẹ nông dân Việt Nam mộc mạc mà cao đẹp. Trước hết, nội dung tác phẩm gợi nhắc tình mẫu tử thiêng liêng. Hình ảnh người mẹ gánh gồng “bước chân trĩu gió nồm” hay “lưng còng như dấu hỏi” đã gợi ra bao nhọc nhằn lam lũ. Tất cả công việc của mẹ—cấy lúa, mò cua, chẻ lạt, vá áo—đều quy về một điểm chung: nuôi con khôn lớn. Mẹ không nói lời to tát; tình thương nằm trong “chén cơm thơm mùi khói rơm”, trong “vạt áo rách che gió lùa đêm đông”. Qua đó, bài thơ ca ngợi đức hi sinh lặng thầm của người mẹ Việt Nam, đồng thời nhắc nhở mỗi người con phải biết trân trọng cội nguồn, báo đáp công ơn sinh thành.Về nghệ thuật, Nguyễn Ba sử dụng thành công thủ pháp tương phản giữa “mẹ” và “con”: mẹ cực nhọc, con vô tư lớn khôn; mẹ già đi, con trưởng thành. Điệp từ “mẹ” lặp lại nhiều lần tạo nhịp điệu dung dị như lời kể chân tình, đồng thời nhấn mạnh vai trò trung tâm của hình tượng. Hình ảnh thơ giàu tính gợi: “mồ hôi mẹ ngấm vào đất” biến mảnh ruộng trở thành trang sử ghi công mẹ, “lưng còng như dấu hỏi” lại chính là câu hỏi mở hướng tới người đọc: ta đã làm gì để trả nghĩa? Ngôn ngữ thơ giản dị, giàu chất dân gian, kết hợp nhịp thơ 7 tiếng mềm mại, tạo cảm giác gần gũi như lời ru.Tóm lại, “Chuyện của mẹ” không chỉ kể câu chuyện đời thường mà còn gợi suy tư sâu xa về tình mẫu tử và trách nhiệm làm con. Bài thơ góp thêm một tiếng nói ấm áp vào truyền thống thơ ca viết về người mẹ, nhắc mỗi chúng ta dù đi xa đến đâu cũng hãy quay về trong yêu thương, bởi “đi hết cuộc đời, mẹ vẫn đợi ở sân sau”.
Câu 1
Trong cuộc sống hiện đại, việc thấu hiểu chính mình ngày càng trở nên quan trọng. Khi hiểu rõ bản thân là ai, mình muốn gì và có thể làm gì, ta sẽ có định hướng rõ ràng hơn trong học tập, công việc và các mối quan hệ. Thấu hiểu chính mình không chỉ giúp ta phát huy điểm mạnh, cải thiện điểm yếu mà còn giúp ta sống tự tin và tích cực hơn. Đôi khi, con người dễ bị cuốn vào guồng quay của cuộc sống, chạy theo kỳ vọng của người khác mà quên mất điều mình thật sự cần. Biết lắng nghe cảm xúc, suy nghĩ của bản thân là bước đầu để trưởng thành và sống có ý nghĩa. Đó cũng là cách để ta tự bảo vệ tâm hồn mình, tránh khỏi áp lực và mệt mỏi. Vì vậy, thấu hiểu chính mình là nền tảng quan trọng giúp mỗi người sống đúng với giá trị của bản thân và tiến bước vững vàng hơn trong cuộc sống.
Câu 2
Bài thơ “Chuyện của mẹ” của Nguyễn Ba khắc họa hình tượng người mẹ nông dân Việt Nam mộc mạc mà cao đẹp. Trước hết, nội dung tác phẩm gợi nhắc tình mẫu tử thiêng liêng. Hình ảnh người mẹ gánh gồng “bước chân trĩu gió nồm” hay “lưng còng như dấu hỏi” đã gợi ra bao nhọc nhằn lam lũ. Tất cả công việc của mẹ—cấy lúa, mò cua, chẻ lạt, vá áo—đều quy về một điểm chung: nuôi con khôn lớn. Mẹ không nói lời to tát; tình thương nằm trong “chén cơm thơm mùi khói rơm”, trong “vạt áo rách che gió lùa đêm đông”. Qua đó, bài thơ ca ngợi đức hi sinh lặng thầm của người mẹ Việt Nam, đồng thời nhắc nhở mỗi người con phải biết trân trọng cội nguồn, báo đáp công ơn sinh thành.Về nghệ thuật, Nguyễn Ba sử dụng thành công thủ pháp tương phản giữa “mẹ” và “con”: mẹ cực nhọc, con vô tư lớn khôn; mẹ già đi, con trưởng thành. Điệp từ “mẹ” lặp lại nhiều lần tạo nhịp điệu dung dị như lời kể chân tình, đồng thời nhấn mạnh vai trò trung tâm của hình tượng. Hình ảnh thơ giàu tính gợi: “mồ hôi mẹ ngấm vào đất” biến mảnh ruộng trở thành trang sử ghi công mẹ, “lưng còng như dấu hỏi” lại chính là câu hỏi mở hướng tới người đọc: ta đã làm gì để trả nghĩa? Ngôn ngữ thơ giản dị, giàu chất dân gian, kết hợp nhịp thơ 7 tiếng mềm mại, tạo cảm giác gần gũi như lời ru.Tóm lại, “Chuyện của mẹ” không chỉ kể câu chuyện đời thường mà còn gợi suy tư sâu xa về tình mẫu tử và trách nhiệm làm con. Bài thơ góp thêm một tiếng nói ấm áp vào truyền thống thơ ca viết về người mẹ, nhắc mỗi chúng ta dù đi xa đến đâu cũng hãy quay về trong yêu thương, bởi “đi hết cuộc đời, mẹ vẫn đợi ở sân sau”.