

Vàng A Dũng
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
thể thơ tự do.
Câu 2
Một số từ ngữ tiêu biểu:
• Biển mùa này sóng dữ, Hoàng Sa, bám biển, giữ biển
• Mẹ Tổ quốc, máu ngư dân, màu cờ nước Việt, bài ca giữ nước
Câu 3
biện pháp tu từ so sánh : “Mẹ Tổ quốc vẫn luôn ở bên ta / Như máu ấm trong màu cờ nước Việt” . Hình ảnh “máu ấm trong màu cờ nước Việt” thể hiện tình cảm thiêng liêng, gắn bó giữa con người với Tổ quốc. So sánh này làm nổi bật tình yêu nước luôn chảy trong huyết quản mỗi người dân, cũng như sự hiện diện gần gũi, ấm áp của Tổ quốc trong mọi khoảnh khắc chiến đấu và sinh tồn.
Câu 4
Đoạn thơ thể hiện niềm tự hào, lòng yêu nước sâu sắc, cùng với sự biết ơn và xúc động trước sự hy sinh của những người con can đảm bảo vệ biển đảo. Nhà thơ cũng bày tỏ niềm tin và sự gắn bó máu thịt với Tổ quốc.
Câu 5
Là thế hệ trẻ, em nhận thức rõ rằng bảo vệ biển đảo là trách nhiệm thiêng liêng của mỗi công dân. Em sẽ không ngừng trau dồi kiến thức, nâng cao hiểu biết về chủ quyền biển đảo và tích cực tuyên truyền về tình yêu quê hương đất nước. Đồng thời, em sẽ ủng hộ các hoạt động hướng về biển đảo, biết quý trọng và tự hào về những người đang ngày đêm giữ gìn chủ quyền Tổ quốc. Bảo vệ biển đảo cũng chính là giữ gìn tương lai của dân tộc.
Câu 1
Bài thơ thể hiện tâm trạng nhớ quê da diết của nhân vật trữ tình khi đang sống nơi đất khách – thành phố Xan-đi-ê-gô (Mỹ), xa quê hương Việt Nam.
Câu 2
Những hình ảnh đó là:
“• Nắng trên cao
• Màu mây trắng
• Đồi nhuộm vàng trên đỉnh”
→ Những hình ảnh thiên nhiên ấy khiến nhân vật trữ tình liên tưởng đến quê hương mình.
Câu 3
Cảm hứng chủ đạo là nỗi nhớ quê hương sâu sắc và tâm trạng của người xa xứ khi sống nơi đất khách quê người
Câu 4
Khổ thơđầu và khổ thơ ba khác là
Khổ thơ đầu: Tâm trạng nhẹ nhàng, có chút xao xuyến và lầm tưởng những hình ảnh nơi đất khách giống với quê nhà.
• Khổ thơ ba: Nỗi nhớ quê rõ ràng và sâu sắc hơn. Nhân vật nhận ra mình là kẻ lữ thứ, cảm thấy lạc lõng giữa nơi không thuộc về
Câu 5
Mình ấn tượng nhất với hình ảnh:
“Ngó xuống mũi giày thì lữ thứ / Bụi đường cũng bụi của người ta.”
Vì nó thể hiện rất rõ nỗi cô đơn, lạc lõng của người xa quê – dù đang đứng trên mặt đất, đi trên con đường cụ thể, nhưng vẫn cảm thấy không thuộc về nơi đó. Câu thơ sâu lắng và đậm chất trữ tình.