

Vũ Minh Phương
Giới thiệu về bản thân



































đổi 20p=1/3h
bài làm
gọi x là quãng đường là từ thành phố về quê(x>0)
quãng đường người này đi từ quê lên tp là: x/25
quãng đường từ thành phố về quê là:x/30
vì vận tốc lúc lên thành phố nhiều hơn 20p nên ta có ptrinh:
x/25=x/30+1/3
\(\frac{5 x}{750} = \frac{1}{3}\)
\(15 x = 750\)
\(x = 50\)
a,3x-5=4 b, 2x/3+3x-1/6=x/2
3x=4+5 4x/6+3x-1/6=x/2
3x=9 4x+3x-1/6=x/2
x=9/3 7x-1/6=x/2
x=3 7x-1=3x 7x-3x=1 4x=1 x=1/4
Trong kho tàng văn học Việt Nam, một trong những tác phẩm mà em tâm đắc nhất là "Chí Phèo" của nhà văn Nam Cao. Đây là một tác phẩm xuất sắc trong văn học hiện thực phê phán, phản ánh sâu sắc cuộc sống khổ cực của người nông dân và phê phán xã hội phong kiến. Qua câu chuyện của nhân vật Chí Phèo, Nam Cao đã khắc họa một bi kịch đau đớn của con người khi bị xã hội và chính bản thân mình đẩy đến tận cùng của đau khổ và tuyệt vọng.
Nhân vật Chí Phèo là một người nông dân nghèo khổ, bị xã hội áp bức, trở thành kẻ côn đồ, sống chỉ biết rượu chè và gây chuyện. Đặc biệt, ông ta là một hình ảnh điển hình của sự tha hóa, khi bản thân Chí Phèo không còn thấy được giá trị của bản thân ngoài những hành động bạo lực. Tuy nhiên, trong một khoảnh khắc, khi được Thị Nở yêu thương, Chí Phèo đã khát khao trở lại với con người thật của mình. Đây là một tình huống đầy nghịch lý, vì từ một kẻ bạo lực, Chí Phèo lại tìm thấy trong mình mong muốn sống một cuộc sống lương thiện. Điều này đã thể hiện rõ sự mâu thuẫn giữa bản chất con người và cái xã hội mà họ đang phải sống trong đó.
Một điểm nổi bật trong "Chí Phèo" là cách Nam Cao xây dựng nhân vật. Từ một người nghèo, Chí Phèo từng là một người hiền lành, có gia đình, có tương lai. Tuy nhiên, do sự tàn ác của xã hội và chế độ phong kiến, Chí Phèo bị đẩy vào con đường lưu manh, khiến ông trở thành một hình tượng đầy mâu thuẫn: vừa là nạn nhân của xã hội, vừa là thủ phạm của những hành động tội lỗi. Cái bi kịch của Chí Phèo chính là ở chỗ, ông muốn được trở lại làm người lương thiện nhưng xã hội đã không cho phép ông có cơ hội đó. Tình yêu của Thị Nở với Chí Phèo, mặc dù thật lòng, nhưng cũng không đủ để cứu vãn một cuộc đời đã bị xã hội làm hỏng.
Bên cạnh nhân vật chính, những nhân vật phụ như Thị Nở, bà cô, bác Sĩ cũng được xây dựng rất sinh động, thể hiện rõ những mảng tối của xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Thị Nở, mặc dù là người nghèo, xấu xí, nhưng có trái tim nhân hậu và là người duy nhất dám mở lòng với Chí Phèo. Còn bà cô, những kẻ cầm quyền, họ là những người vô cảm, chỉ biết đẩy con người vào bi kịch mà không biết cứu vớt.
Qua "Chí Phèo", Nam Cao đã vẽ nên một bức tranh hiện thực tàn nhẫn, phê phán gay gắt xã hội phong kiến lúc bấy giờ. Tác phẩm không chỉ khắc họa bi kịch của một con người, mà còn là lời tố cáo mạnh mẽ sự tha hóa của xã hội, khi con người bị gạt ra ngoài lề và không còn cơ hội làm lại cuộc đời.
"Chí Phèo" là một tác phẩm rất đáng đọc và suy ngẫm, vì nó không chỉ là câu chuyện về một con người, mà còn là câu chuyện về cả một xã hội với những bi kịch sâu sắc. Từ đó, tác phẩm dạy cho chúng ta bài học về lòng nhân ái, sự cảm thông, và quan trọng hơn, đó là trách nhiệm của mỗi người trong việc tạo ra một xã hội công bằng, nơi mà con người không bị đẩy vào những con đường cùng như Chí Phèo.
Đoạn thơ trong "Trường ca Những người đi tới biển" của Thanh Thảo thể hiện một nỗi tiếc nuối sâu sắc về tuổi trẻ và lòng yêu nước mãnh liệt. Câu "Nhưng ai cũng tiếc tuổi hai mươi thì còn chi Tổ quốc?" như một lời nhắc nhở rằng, khi tuổi trẻ chỉ dành cho bản thân, thì những cống hiến cho đất nước sẽ không còn ý nghĩa. Tác giả so sánh tuổi trẻ với cỏ – vừa yếu mềm, vừa mãnh liệt, thể hiện sự khao khát cháy bỏng, nhưng cũng dễ bị vùi lấp bởi thử thách. Những dấu chân in trên đất đời chính là dấu ấn của những người trẻ đã sống hết mình vì lý tưởng cao cả, không tiếc nuối, và luôn hy vọng mùa xuân, biểu trưng cho tương lai tươi sáng, sẽ bùng lên từ những gì họ đã để lại.
Trong đoạn thơ trên, thành phần biệt lập là:"(Những tuổi hai mươi làm sao không tiếc)".
Tác dụng của thành phần biệt lập:Nhấn mạnh cảm xúc tiếc nuối tuổi trẻ.Tạo sự đối thoại, làm bài thơ gần gũi và sâu sắc hơn.Làm nổi bật nội dung, giúp người đọc cảm nhận rõ hơn tâm trạng của nhân vật trữ tình.