

Nông Thành Huynh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Bức tranh quê trong đoạn thơ "Trăng hè" của Đoàn Văn Cừ mang vẻ đẹp thanh bình, giản dị và đậm chất trữ tình. Nhà thơ đã khắc họa một đêm hè yên tĩnh nơi làng quê
Việt Nam với những hình ảnh gần gũi: tiếng võng kẽo kẹt, chú chó lim dim ngủ, bóng cây nghiêng nghiêng bên hàng dậu. Không gian ấy như được "tô" đậm hơn trong sự
"vắng" của đêm, "im" của người, "lặng" của cảnh, tạo nên một sự hòa hợp tuyệt đối giữa thiên nhiên và con người. Bức tranh sống động hơn với hình ảnh ông lão nằm chơi giữa sân, ánh trăng loang loáng trên tàu cau, đứa trẻ thơ ngây đứng ngắm bóng con mèo. Tất cả tạo nên một vẻ đẹp trong trẻo, bình dị và thấm đẫm hồn quê. Qua đó, ta cảm nhận được tình yêu quê hương tha thiết của tác giả, cũng như những giá trị bền vững, mộc mạc và yên ả của cuộc sống nông thôn truyền thống - điều mà trong cuộc sống hiện đại, ta càng thêm trân quý.
Câu 2:
Trong thực tế, có biết bao bạn trẻ đã đạt được thành công nhờ sự nỗ lực không ngừng nghỉ. Đó là những học sinh nghèo vượt khó, những sinh viên ngày đêm miệt mài học tập, những người dám khởi nghiệp từ con số không... Họ chính là minh chứng cho chân lý: chỉ có nỗ lực mới có thể biến ước mơ thành hiện thực. Tuy nhiên, vẫn còn không ít người trẻ sống buông xuôi, thiếu ý chí và dễ dàng từ bỏ khi gặp khó khăn. Điều này không chỉ làm chậm bước tiến của bản thân mà còn đánh mất cơ hội phát triển.
Là người trẻ, chúng ta không thể chọn một cuộc đời dễ dàng nhưng hoàn toàn có thể chọn một lối sống có ý nghĩa. Hãy luôn nỗ lực, dù chậm nhưng đừng dừng lại, vì thành công không dành cho kẻ lười biếng hay ỷ lại. Mỗi lần cố gắng là một lần ta tiến gần hơn đến ước mơ, mỗi lần vấp ngã là một lần ta học được cách đứng lên vững vàng hơn.
Tóm lại, nỗ lực hết mình là một phẩm chất cần thiết để tuổi trẻ không trôi qua vô nghĩa. Trong một xã hội không ngừng đổi thay, chỉ khi bạn sống với khát vọng, dám vươn lên và không ngại thử thách, bạn mới có thể viết nên câu chuyện đẹp nhất cho chính cuộc đời mình.
Câu 1:
Ngôi thứ ba. Người kể chuyện giấu mình, khách quan, nhưng thấu hiểu nội tâm của các nhân vật.
Câu 2. Một số chi tiết cho thấy chị
Bớt không giận mẹ dù từng bị phân biệt đối xử:
- Khi mẹ đến ở chung, chị rất mừng, không hề tỏ thái độ trách móc.
- Chị gặng hỏi mẹ vì muốn mẹ suy nghĩ cho kỹ, sợ mẹ lại bị tổn thương lần nữa.
- Chị tạo điều kiện để mẹ ở lại, yên tâm chăm cháu, giúp chị yên tâm đi học, đi công tác.
- Khi mẹ day dứt, chị liền ôm mẹ an ủi, xua tan mặc cảm: "Ô hay! Con có nói gì đâu..."
Câu 3. Nhân vật Bớt là người như thế nào?
- Là người hiền lành, vị tha, bao dung, không để quá khứ làm tổn hại hiện tại.
- Hiếu thảo, biết chăm lo cho mẹ, chia sẻ việc gia đình.
- Tận tụy, đảm đang, chịu thương chịu khó, gánh vác việc nhà, việc xã hội.
- Có tình cảm chân thành, sâu sắc, sống vì người khác.
Câu 4. Ý nghĩa hành động ôm mẹ và câu nói "Ô hay! Con có nói gì đâu..."
- Thể hiện lòng bao dung và yêu thương vô điều kiện của Bớt dành cho mẹ.
- Là sự tha thứ âm thầm, không trách cứ, giúp mẹ giải tỏa nỗi day dứt, mặc cảm tội lỗi.
Câu 5. Một thông điệp ý nghĩa nhất và lí giải:
Thông điệp: Tình yêu thương, lòng bao dung trong gia đình có thể hàn gắn mọi tổn thương và xây dựng hạnh phúc.
Lí giải: Trong cuộc sống hiện đại, con người dễ bị cuốn theo áp lực và xa cách tình thân.
Câu chuyện cho thấy chỉ cần có tình yêu thương và vị tha, mọi vết nứt trong quan hệ gia đình đều có thể được chữa lành. Đó là giá trị sống sâu sắc và nhân văn, đặc biệt cần thiết trong xã hội hôm nay.