Trần Thị Minh Phương

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Trần Thị Minh Phương
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Văn bản thể hiện tâm trạng ,cảm xúc của nhân vật trữ tình khi đang ở một vùng đất xa lạ nhưng lại nhớ về quê hương.Nhân vật có sự so sánh giữa cảnh vật nơi đất khách quê nhà,từ đó bộc lộ nỗi nhớ nhung ,hoài niệm về quê hương.

Câu 2

Những hình ảnh khiến nhân vật chữ tình nhớ về quê ta gồm:

- Nắng cũng quê ta

- Cũng trắng màu mây bay phía xa

- Đồi núi nhuộm vàng trên đỉnh ngọn

Câu 3

Cảm hứng chủ đạo của bài thơ trên là nỗi nhớ quê hương da diết của nhân vật trữ tình khi sống ở nơi đất khách quê người.

Câu 4 tâm trạng của nhân vật trữ tình khi cảm nhận hình ảnh nắng vàng ,mây trắng trong khổ thơ đầu tiên và thứ ba khác nhau ở :

- Ở khổ thơ đầu tiên, nhân vật trữ tình cảm nhận nắng vàng ,mây trắng ,đồi núi một cách gần gũi quen thuộc.Những hình ảnh ấy khiến nhân vật ngỡ như đang ở quê nhà ,gợi lên cảm giác ấm áp ,an ủi.

- Ở khổ thơ thứ ba , cũng là nắng vàng , mây trắng , nhưng tâm trạng nhân vật lại trở lên lạc lõng , cô đơn hơn . Nhìn như hình ảnh ấy, nhân vật trữ tình thấy rõ sự xa lạ của nơi đất khách, nỗi nhớ quê càng trở nên day dứt

=> sự khác biệt nằm ở cảm giác ban đầu là thân thuộc ,nhưng sau đó là xa lạ và buồn bã, phản ánh rõ nỗi nhớ quê hương của nhân vật

Câu 5

Trong bài thơ, hình ảnh khiến em ấn tượng nhất là "Bụi đường cũng bụi của người ta". Câu thơ đơn giản nhưng hàm chứa nỗi cô đơn, lạc lõng của nhân vật trữ tình nơi đất khách quê người. Dù cảnh vật có thể giống quê hương, nhưng tất cả đều thuộc về vùng đất xa lạ, không gắn bó với kí ức nv. Hình ảnh "bụi đường" vốn rất bình thường, nhưng khi đứng giữa một nơi không phải quê hương, nó lại trở thành biểu tượng cho sự xa cách, khiến nỗi nhớ quê càng thêm da diết. Câu thơ gợi lên sự đồng cảm sâu sắc với những người xa xứ, khi họ luôn mang trong mình niềm hoài niệm về nhà.