

Phùng Quang Hưng
Giới thiệu về bản thân



































Câu1:Trong thời đại công nghệ số phát triển mạnh mẽ như hiện nay, trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng được ứng dụng rộng rãi trong nhiều lĩnh vực của cuộc sống. Tuy nhiên, việc con người dần trở nên phụ thuộc vào công nghệ AI đang đặt ra không ít lo ngại. AI giúp con người tiết kiệm thời gian, tăng năng suất và hỗ trợ xử lý các công việc phức tạp. Tuy nhiên, nếu quá ỷ lại vào AI, con người sẽ mất dần khả năng tư duy, sáng tạo và kỹ năng sống cơ bản. Trong một số trường hợp, AI có thể đưa ra kết quả sai lệch nếu thiếu dữ liệu chính xác, từ đó gây ra hậu quả nghiêm trọng. Việc phụ thuộc quá mức cũng có thể làm gia tăng nguy cơ thất nghiệp, khi nhiều công việc bị thay thế bởi máy móc. Do đó, con người cần sử dụng AI một cách thông minh và có chọn lọc. AI nên là công cụ hỗ trợ, không phải là thứ thay thế hoàn toàn con người. Chỉ khi biết cân bằng giữa công nghệ và năng lực cá nhân, chúng ta mới có thể phát triển bền vững trong kỷ nguyên số.
Câu 2:
Bài thơ "Đừng chạm tay" là một tác phẩm nhẹ nhàng, sâu lắng, mang đậm tính nhân văn và triết lý. Qua hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng trên con dốc, tác giả không chỉ tái hiện một cảnh đời thường giản dị mà còn gợi lên những suy tư sâu sắc về ký ức, thời gian và sự tôn trọng thế giới nội tâm của con người, đặc biệt là những người già. Về nội dung, bài thơ là hành trình khám phá – nhưng không phải là một cuộc hành trình tìm kiếm danh lam thắng cảnh hay địa danh nổi tiếng, mà là hành trình vào thế giới nội tâm của một cụ già. Hình ảnh “cụ già ngồi sưởi nắng” không chỉ gợi một dáng vẻ tĩnh lặng, an nhiên mà còn là biểu tượng cho quá khứ, cho những ký ức đã xa. Khi khách hỏi đường và bước theo chỉ tay của cụ, họ không đi đến một địa điểm cụ thể mà như đang bước vào dòng ký ức, một “thế giới một người già”. Đó là nơi “không có thông điệp nào gửi khách mang theo”, không có chỉ dẫn hay đích đến rõ ràng, chỉ có những kỷ niệm mờ nhòe, những dấu vết riêng tư, thưa thớt và cô đơn. Hành trình của khách, từ mong đợi điều gì đó thú vị, đến sự ngỡ ngàng vì chẳng thấy gì "lưu luyến", chính là một cách để tác giả gợi lên cảm giác xa lạ giữa các thế hệ. Ký ức của người già là thứ thiêng liêng, đôi khi khép kín và không dễ để người khác có thể “chạm” vào hay thấu hiểu. Họ sống với quá khứ, với những “núi sẻ, đồng san”, những hình ảnh có thể xa lạ với thế hệ sau. Cái mà khách nhìn thấy chỉ là “bê tông đông cứng ánh nhìn” – một thế giới bị hiện đại hóa, vô hồn, lạnh lẽo. Câu thơ cuối “Đừng khuấy lên kí ức một người già” mang tính kết luận nhưng cũng là lời nhắc nhở đầy cảm thông và thấu hiểu. Nó như một lời đề nghị nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về sự tôn trọng: hãy để những gì đã qua được yên bình nằm lại trong tâm trí của người từng sống trọn vẹn với nó. Đó không chỉ là sự tôn trọng người già mà còn là sự tôn trọng quá khứ, sự tôn trọng ký ức cá nhân – những thứ rất dễ bị lãng quên trong cuộc sống hiện đại vội vã. Về nghệ thuật, bài thơ gây ấn tượng bởi giọng điệu trầm lắng, đầy chất suy tư. Hình ảnh thơ giàu tính biểu tượng: cụ già – thời gian; con đường – quá khứ; khách – hiện tại. Cách ngắt nhịp chậm rãi, dàn trải tạo nên không khí yên tĩnh, như một buổi chiều muộn có ánh nắng nhạt và sương mờ buông xuống. Ngôn ngữ thơ giản dị mà giàu sức gợi, đặc biệt ở các hình ảnh như “con đường không mong đợi”, “khối bê tông đông cứng ánh nhìn” – đều là những ẩn dụ sâu sắc cho sự đối lập giữa quá khứ sống động và hiện tại lạnh lẽo. Tóm lại, “Đừng chạm tay” là một bài thơ nhẹ nhàng nhưng chứa đựng nhiều tầng nghĩa. Tác phẩm không chỉ là lời nhắc về sự thấu cảm với người già, mà còn là một suy ngẫm về sự đứt gãy giữa các thế hệ, giữa hiện tại và ký ức. Đó là một thông điệp tinh tế, giàu chất nhân văn giữa thời đại hiện đại hóa đầy biến động hôm nay.
Câu 1:
Văn bản sử dụng các phương thức biểu đạt chính là: thuyết minh, miêu tả, và biểu cảm.
Câu 2:Ứng dụng Sakura AI Camera ra đời do nhiều chính quyền địa phương ở Nhật Bản không thể thu thập đầy đủ dữ liệu cần thiết để bảo tồn hoa anh đào vì thiếu lao động và ngân sách.
Câu 3:Nhan đề (“Nhật Bản ứng dụng trí tuệ nhân tạo để bảo tồn hoa anh đào”) nêu bật nội dung chính và điểm mới mẻ của văn bản, thu hút sự chú ý của người đọc.
Sapo (đoạn mở đầu in đậm) tóm lược nội dung chính, đồng thời giới thiệu vấn đề một cách sinh động, hấp dẫn, tạo sự tò mò và khuyến khích người đọc tiếp tục theo dõi văn bản.
Câu 4:Việc sử dụng hình ảnh màn hình ứng dụng “Sakura AI Camera” là phương tiện phi ngôn ngữ giúp:
Tăng tính trực quan và làm rõ nội dung thông tin được đề cập trong văn bản.
Tạo sự sinh động, giúp người đọc dễ hình dung về ứng dụng.
Tăng tính thuyết phục và hấp dẫn cho văn bản thông tin.
Câu 5:
Một số ý tưởng ứng dụng AI vào đời sống: Giáo dục: AI hỗ trợ học tập cá nhân hóa, chấm bài tự động, thiết kế giáo án thông minh. Y tế: Chẩn đoán bệnh từ hình ảnh y khoa, theo dõi sức khỏe từ xa, hỗ trợ nghiên cứu thuốc. Nông nghiệp: AI dự báo thời tiết, phát hiện sâu bệnh sớm qua hình ảnh cây trồng. Giao thông: Xe tự lái, điều khiển đèn giao thông thông minh, phân tích luồng giao thông. Môi trường: Theo dõi chất lượng không khí, nước, phát hiện cháy rừng từ vệ tinh.
Câu 1:
Trong hành trình dài rộng của cuộc đời, mỗi người đều cần một “điểm neo” – một nơi, một người, hay một giá trị để trở về, để bám víu và định hướng. “Điểm neo” ấy có thể là gia đình – nơi luôn dang rộng vòng tay đón ta sau những vấp ngã; là ước mơ – thứ giữ cho ta không lạc lối giữa bộn bề cuộc sống; hoặc là niềm tin – điểm tựa tinh thần giữa những biến động không ngừng. Cuộc sống vốn đầy rẫy lựa chọn, áp lực và những ngã rẽ không ngờ. Thiếu đi điểm neo, con người dễ rơi vào trạng thái chơi vơi, mất phương hướng, thậm chí đánh mất chính mình. Ngược lại, khi có điểm neo, ta như có la bàn chỉ hướng, có chốn bình yên để tìm lại cân bằng và động lực tiến lên. Vì thế, mỗi người hãy tự tìm và nuôi dưỡng điểm neo của riêng mình – điều ý nghĩa, chân thành và vững bền nhất – để dù đi đến đâu, ta vẫn không quên mình là ai và mình sống vì điều gì.
Câu 2:
Bài thơ “Việt Nam ơi” của Huy Tùng là tiếng gọi thiêng liêng từ trái tim người con đất Việt, thể hiện tình yêu sâu sắc với quê hương, đồng thời gửi gắm niềm tự hào, khát vọng và trách nhiệm với Tổ quốc. Với giọng điệu trang trọng, da diết, cùng hình ảnh giàu sức gợi, tác phẩm đã để lại ấn tượng mạnh mẽ nhờ những nét đặc sắc nghệ thuật tiêu biểu. Trước hết, giọng điệu trữ tình và thiết tha là điểm nổi bật trong toàn bài thơ. Mỗi khổ thơ đều bắt đầu bằng câu cảm thán "Việt Nam ơi!" vang lên như một tiếng gọi từ sâu thẳm tâm hồn. Tác giả không chỉ gọi tên đất nước, mà còn thổi hồn vào hai tiếng ấy bằng cả tình yêu, niềm tự hào và lòng biết ơn. Câu thơ như một điệp khúc, lặp đi lặp lại đầy chủ ý, khiến âm điệu bài thơ ngân vang, da diết, dễ đi vào lòng người. Nét nghệ thuật thứ hai là việc sử dụng hình ảnh giàu cảm xúc và mang đậm tính dân tộc. Những hình ảnh như "lời ru của mẹ", "cánh cò bay", "mẹ Âu Cơ", "đầu trần chân đất", "thác ghềnh", "bão tố phong ba"… không chỉ mang tính biểu tượng cao mà còn gợi nhắc đến những giá trị văn hóa, truyền thống lâu đời của dân tộc. Hình ảnh quê hương hiện lên từ quá khứ đến hiện tại, từ chiều sâu văn hóa dân gian đến thực tại bi tráng, tạo nên một bức tranh toàn cảnh đầy cảm xúc về đất nước Việt Nam. Bên cạnh đó, tác giả còn thể hiện tài năng nghệ thuật qua việc kết hợp hài hòa giữa yếu tố sử thi và trữ tình. Tác phẩm không chỉ là tiếng lòng của một cá nhân mà còn là bản hòa ca của cả dân tộc. Những câu thơ nhấn mạnh đến truyền thống bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước, đến "hào khí oai hùng", đến hành trình vượt qua thăng trầm lịch sử để vươn tới tương lai. Trong đó, chất sử thi nổi bật nhưng vẫn mềm mại, được truyền tải qua cái nhìn trữ tình, đầy chất thơ. Đáng chú ý, bố cục bài thơ được triển khai mạch lạc, có lớp lang. Mở đầu là tình yêu quê hương từ thuở ấu thơ, tiếp đến là niềm tự hào với truyền thống dân tộc, rồi đến khát vọng về tương lai tươi sáng. Cách triển khai theo trình tự thời gian này giúp người đọc như được đồng hành cùng tác giả trên hành trình cảm xúc – từ quá khứ đến hiện tại và hướng tới tương lai. Cuối cùng, không thể không nhắc đến chất nhạc trong thơ. Tác phẩm có nhịp điệu đều đặn, uyển chuyển, lời thơ giản dị mà giàu hình ảnh, nên dễ phổ nhạc. Chính vì vậy, bài thơ đã được nhạc sĩ Hoàng Mạnh Toàn phổ nhạc thành ca khúc cùng tên, góp phần lan tỏa tình yêu Tổ quốc tới đông đảo công chúng. Không chỉ mang giá trị nghệ thuật sâu sắc, bài thơ còn mang đậm dấu ấn cá nhân của tác giả. Huy Tùng (tên thật Vũ Minh Quyền) là người từng trải qua chiến trường, có nền tảng quân đội và lòng yêu nước thiết tha. Điều đó khiến những vần thơ ông viết ra không chỉ đẹp về ngôn từ mà còn chân thành, cảm động, đầy trải nghiệm sống. Tóm lại, “Việt Nam ơi” là bài thơ giàu giá trị nghệ thuật với âm hưởng hào hùng mà sâu lắng, hình ảnh gần gũi mà giàu tính biểu tượng, giọng thơ thiết tha mà đầy tự hào. Tác phẩm là minh chứng cho sức mạnh của thơ ca trong việc khơi dậy tình yêu nước, kết nối quá khứ – hiện tại – tương lai của dân tộc Việt Nam.
Câu 1:
Phương thức biểu đạt chính là thuyết minh. Văn bản cung cấp kiến thức khoa học về hiện tượng sao T CrB sắp bùng nổ, kết hợp với các dữ liệu lịch sử và quan sát thiên văn để truyền đạt thông tin đến người đọc.
Câu 2:Đối tượng thông tin là hiện tượng thiên văn liên quan đến sự bùng nổ sắp tới của hệ sao T Coronae Borealis (T CrB), còn gọi là "Blaze Star" – một nova tái phát có thể quan sát được từ Trái Đất trong tương lai gần.
Câu 3:Đoạn văn này sử dụng cách trình bày theo trình tự thời gian kết hợp suy luận logic, giúp người đọc dễ hiểu và dễ hình dung quá trình phát hiện – quan sát – và dự đoán hiện tượng thiên văn. Việc dẫn dắt từ sự kiện quá khứ đến hiện tại cho thấy tính chu kỳ của hiện tượng nova, từ đó tạo cảm giác chờ đợi và hồi hộp, đồng thời tăng tính thuyết phục cho dự đoán hiện tượng sẽ sớm xảy ra.
Câu 4:Mục đích: Cung cấp thông tin khoa học, cập nhật và nâng cao hiểu biết của người đọc về hiện tượng thiên văn sắp xảy ra – vụ nổ nova của T CrB.
Nội dung: Giới thiệu về T CrB – một hệ sao nova tái phát; mô tả quá trình vật lý dẫn đến vụ nổ; lịch sử quan sát T CrB; dự đoán thời điểm bùng nổ tiếp theo; và hướng dẫn cách quan sát nó từ Trái Đất.
Câu 5: Phương tiện phi ngôn ngữ trong văn bản là:
Hình ảnh minh họa: “Hình: Vị trí của T CrB theo mô tả của Space.com.”
Tác dụng: Hỗ trợ trực quan: Giúp người đọc dễ dàng hình dung vị trí của T CrB trên bầu trời. Tăng tính tương tác và hấp dẫn: Kết hợp giữa văn bản và hình ảnh giúp thông tin sinh động, thu hút hơn. Hỗ trợ việc quan sát thực tế: Người yêu thích thiên văn có thể sử dụng hình ảnh để xác định chính xác vị trí sao khi quan sát bằng mắt thường.