

Phạm Xuân Nhật
Giới thiệu về bản thân



































câu 1
Trong thời đại số hóa, trí tuệ nhân tạo (AI) đang ngày càng hiện diện sâu rộng trong cuộc sống con người, mang lại nhiều tiện ích vượt bậc. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích to lớn, việc con người ngày càng phụ thuộc vào AI cũng đặt ra không ít lo ngại. Việc sử dụng AI để thay thế sức lao động, suy nghĩ hay thậm chí là cảm xúc có thể khiến con người dần trở nên thụ động, mất đi khả năng tự học hỏi, sáng tạo và giải quyết vấn đề. Không chỉ vậy, AI có thể làm lu mờ ranh giới giữa con người và máy móc, khiến các mối quan hệ xã hội trở nên lạnh lẽo, thiếu sự kết nối cảm xúc thật sự. Đặc biệt, khi AI ngày càng “thông minh”, nguy cơ bị thao túng, kiểm soát hay đánh mất quyền riêng tư là điều hoàn toàn có thể xảy ra. Vì vậy, thay vì để AI chi phối cuộc sống, con người cần tỉnh táo sử dụng nó như một công cụ hỗ trợ, đồng thời không quên giữ gìn những giá trị nhân văn và bản sắc riêng của chính mình.
câu 2
Có những cuộc gặp gỡ tưởng chừng ngắn ngủi, nhưng để lại âm vang rất lâu trong lòng người. Có những con đường không nằm trên bản đồ, nhưng lại dẫn ta về một miền ký ức thiêng liêng – nơi có một cụ già ngồi lặng lẽ sưởi nắng trên đầu con dốc. Bài thơ “Đừng chạm tay” của Vũ Thị Huyền Trang là một hành trình lặng thầm như thế – một cuộc va chạm tinh tế giữa hiện tại và quá khứ, giữa người đang sống và người đang nhớ. Qua hình ảnh ẩn dụ và giọng thơ nhẹ như hơi thở, bài thơ mở ra một thế giới nội tâm sâu sắc, đầy trăn trở về ký ức, thời gian và sự đồng cảm con người.
Bài thơ mở ra với hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng, ngồi đó như một nhân chứng của thời gian, canh giữ cả một miền ký ức. “Khách” – hình ảnh ẩn dụ cho những người trẻ, hiện đại – chỉ hỏi đường, nhưng vô tình bị dẫn lối vào thế giới “một người già”. Sự lạc bước ấy không chỉ là đi lạc về không gian mà là đi lạc vào miền quá khứ, nơi không có Wi-Fi, không bản đồ du lịch, không lịch trình cụ thể. Chỉ có gió, có cây, có “núi sẻ, đồng san”, có những hình ảnh gợi nhắc một thời nông thôn hoang sơ, chân chất đang dần bị bê tông hóa, bị đô thị hóa đến nghẹt thở.
Cái hay nhất của bài thơ là ở cảm giác vừa thực vừa mơ, vừa cụ thể vừa siêu thoát. Người đọc tò mò không biết: nơi mà khách đến là đâu? Là một vùng đất cụ thể, hay là không gian tượng trưng của ký ức? Cụ già ấy là ai – một con người thực, hay chính là hiện thân của ký ức, của thời gian đã cũ? Chính sự mơ hồ đó tạo nên chiều sâu và sức hút bí ẩn cho bài thơ.
Đặc biệt, câu kết “Đừng khuấy lên kí ức một người già” không chỉ là một lời khuyên, mà là một lời thì thầm đầy ám ảnh, khơi dậy sự đồng cảm sâu sắc. Trong cuộc sống thực tế, đã bao lần chúng ta vô tình gợi lại nỗi buồn, chiến tranh, mất mát, hay những điều không muốn nhắc đến nơi ông bà, cha mẹ mình? Nỗi buồn trong ánh mắt người già khi nhìn lại ngôi nhà cũ bị phá, cánh đồng xưa thành khu đô thị – đó không chỉ là cảnh đời, mà chính là hiện thân của bài thơ.
Về mặt nghệ thuật, bài thơ sử dụng giọng thơ nhẹ nhàng, tự sự xen lẫn trầm tư, kết hợp nhiều hình ảnh giàu chất điện ảnh như “con dốc”, “tiếng gió reo”, “sương bắt đầu rơi xuống”… giúp người đọc như đang xem một thước phim ngắn quay chậm – nơi từng chi tiết nhỏ đều chứa đựng ý nghĩa. Thơ không cần phải cao siêu, chỉ cần chạm vào được điều sâu kín trong tâm hồn – và Vũ Thị Huyền Trang đã làm được điều đó.
“Đừng chạm tay” không chỉ là lời dặn dành cho một người lữ khách trong thơ, mà còn là lời nhắc dành cho tất cả chúng ta – những con người của thời hiện đại đang mải miết lao đi mà quên ngoảnh lại. Ký ức là một vùng đất mong manh, người già là những pho sách sống – đừng làm xô lệch quá khứ bằng sự vô tình. Hãy đến gần họ bằng sự thấu cảm, sự lặng lẽ và cả lòng biết ơn. Bởi đôi khi, một ánh mắt, một hơi thở, một lời nói nhỏ cũng đủ làm lay động cả một thời đã xa…
câu 1
→ Văn bản sử dụng các phương thức biểu đạt chủ yếu sau:
-Thuyết minh: Trình bày thông tin về ứng dụng Sakura AI Camera và cách hoạt động của nó.
-Thông tin: Cung cấp dữ liệu, thời điểm ra mắt, nguyên nhân phát triển ứng dụng, tác dụng xã hội...
-Miêu tả: Mô tả cách chụp ảnh cây, cách AI đánh giá thể trạng cây...
-Biểu cảm (ẩn): Thể hiện sự quan tâm, yêu mến hoa anh đào – một biểu tượng văn hóa của Nhật Bản.
câu 2
→ Ứng dụng ra đời do các nguyên nhân sau:
-Nhiều địa phương không đủ nguồn lực (lao động và ngân sách) để thu thập dữ liệu cần thiết cho việc bảo tồn hoa anh đào.
-Nhu cầu cấp thiết trong việc bảo vệ các cây hoa anh đào đang già cỗi, nhiều cây được trồng sau chiến tranh và đã gần hết tuổi thọ.
-Mong muốn ứng dụng công nghệ hiện đại (AI) vào việc bảo tồn môi trường và di sản văn hóa.
Câu 3
-Nhan đề "Nhật Bản ứng dụng trí tuệ nhân tạo để bảo tồn hoa anh đào": Ngắn gọn, rõ ràng, giúp người đọc nhanh chóng nhận biết nội dung chính của bài viết – sự kết hợp giữa AI và bảo tồn thiên nhiên.
-Sapo ("Người yêu hoa anh đào... đánh giá 'sức khỏe' của cây"):
+Gợi mở nội dung bài viết.
+Tạo sự gần gũi, thu hút người đọc, đặc biệt là những người yêu thiên nhiên và công nghệ.
+Nhấn mạnh tính tương tác của cộng đồng với ứng dụng AI.
câu 4
→ Phương tiện phi ngôn ngữ ở đây là hình ảnh “Màn hình ứng dụng Sakura AI Camera”.
Tác dụng:
-Minh họa trực quan cho nội dung bài viết, giúp người đọc dễ hình dung cách hoạt động của ứng dụng.
-Tăng tính hấp dẫn cho văn bản, thu hút người đọc, nhất là trong thời đại công nghệ số.
-Thể hiện sự hiện đại của công nghệ AI, tăng tính thuyết phục và tính thực tế cho nội dung thông tin.
câu 5
→ Một số ý tưởng:
-Giáo dục: AI tạo bài giảng cá nhân hóa, đánh giá khả năng học tập và đưa ra lộ trình phù hợp cho từng học sinh.
-Y tế: AI hỗ trợ chẩn đoán bệnh, phân tích hình ảnh y học, nhắc lịch uống thuốc cho bệnh nhân cao tuổi.
-Nông nghiệp: Dùng AI để nhận diện sâu bệnh qua hình ảnh cây trồng, đề xuất biện pháp xử lý, tối ưu hóa năng suất.
-Giao thông: AI điều khiển đèn tín hiệu thông minh, nhận diện vi phạm giao thông, hỗ trợ xe tự lái.
-Môi trường: Giám sát chất lượng không khí, nước, rác thải qua cảm biến và AI phân tích.
câu1
Trong cuộc sống, mỗi người đều cần có một "điểm neo" – một điểm tựa vững chắc giúp họ vượt qua những sóng gió, thử thách. Điểm neo có thể là gia đình, tình yêu, lý tưởng sống hoặc một niềm tin mạnh mẽ nào đó. Những khi gặp khó khăn, chúng ta dễ dàng bị lạc lối nếu thiếu đi một điểm tựa. Điểm neo không chỉ giúp chúng ta giữ vững niềm tin, mà còn là nguồn động lực lớn lao để tiếp tục bước đi. Gia đình là điểm neo của tôi, nơi tôi luôn cảm thấy được yêu thương và bảo vệ. Từ đó, tôi học được sự kiên cường, sự đồng lòng, và niềm tin vào cuộc sống. Có điểm neo, chúng ta sẽ luôn tìm thấy sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, tìm ra phương hướng dù con đường có khó khăn đến đâu. Mỗi người cần xây dựng cho mình một điểm tựa vững chắc, để không bao giờ bị cuốn trôi trong cuộc sống đầy biến động.
câu 2
Bài thơ "Việt Nam ơi" của Huy Tùng không chỉ là lời ca ngợi đất nước mà còn là bản hùng ca về tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc và niềm khao khát xây dựng đất nước vững mạnh. Tác phẩm này thể hiện sự hòa quyện tuyệt vời giữa ngôn ngữ thơ ca và tình cảm mãnh liệt, làm cho mỗi câu chữ đều trở nên sống động và đầy sức lan tỏa.
Trước hết, về hình thức nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, tạo nên một nhịp điệu linh hoạt, như những dòng cảm xúc tuôn chảy, tựa như nhịp đập của trái tim người dân Việt Nam. Không bị gò bó trong khuôn khổ một thể thơ nhất định, tác giả đã để cho dòng cảm xúc tự do bộc lộ, thể hiện sự rộng lớn của tình yêu quê hương. Cấu trúc không có sự ràng buộc về số câu, số chữ, như chính hình ảnh đất nước Việt Nam tự do, mạnh mẽ nhưng đầy kiên cường vượt qua bao thử thách.
Thứ hai, bài thơ sử dụng hình ảnh rất mạnh mẽ và biểu tượng, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận tình yêu quê hương một cách sâu sắc. Những hình ảnh như "cánh cò bay trong những giấc mơ" hay "đất mẹ dấu yêu" không chỉ đơn giản là những hình ảnh thiên nhiên mà chúng là biểu tượng của quê hương, của những ký ức tuổi thơ, của sự ấm áp, yêu thương. Câu thơ "Cánh cò bay trong những giấc mơ" gợi lên hình ảnh mảnh đất bình yên, nơi có những con người hiền hòa, chắt chiu tình cảm, nuôi dưỡng ước mơ. Còn "đất mẹ dấu yêu" không chỉ là vùng đất nơi chúng ta sinh ra mà còn là nơi chứa đựng bao tình cảm, bao mồ hôi, nước mắt của cha ông trong suốt bốn nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước.
Một hình ảnh đặc sắc khác là “hào khí oai hùng muôn đời truyền lại” – điều này không chỉ là sự tôn vinh lịch sử hào hùng mà còn là lời nhắc nhở về những hy sinh to lớn của các thế hệ đi trước, những người đã làm nên kỳ tích, giúp đất nước vượt qua bao khó khăn, gian khổ để có thể đứng vững như hôm nay. Trong cuộc sống hiện đại, bài thơ vẫn có thể khiến chúng ta tự hào và dâng trào xúc cảm khi nhớ về tổ tiên.
Ngoài ra, Huy Tùng còn sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, đối lập và lặp lại, làm cho bài thơ càng thêm sâu sắc và lôi cuốn. Câu thơ "Việt Nam ơi! Đất nước tôi yêu" được lặp lại nhiều lần, như một lời khẳng định mạnh mẽ về tình yêu quê hương, một tình yêu bao la và vĩnh cửu. Câu thơ này không chỉ là một lời tuyên bố mà còn là lời gọi kêu, như một tiếng gọi thấu tận trời cao, lan tỏa trong lòng mỗi người dân Việt. Dù có những "thăng trầm" trong lịch sử, nhưng sức sống mãnh liệt của đất nước Việt Nam vẫn luôn được duy trì và tiếp tục tỏa sáng.
Cuối cùng, giọng điệu của bài thơ là một yếu tố quan trọng làm nên sự thành công của tác phẩm. Bài thơ không chỉ là những câu chữ khô khan, mà là tiếng nói từ trái tim, từ tâm hồn của người dân Việt Nam yêu đất nước. Giọng điệu của bài thơ lúc tha thiết, lúc trầm lắng, lúc mãnh liệt, như chính lòng yêu nước của mỗi con người Việt Nam, có lúc tưởng như sẽ vỡ òa trong nghẹn ngào, lúc lại rạo rực, cháy bỏng niềm tự hào. Bài thơ là lời tâm sự, là nỗi niềm, là tiếng gọi của những trái tim luôn hướng về đất mẹ thân yêu.
Bài thơ "Việt Nam ơi" là sự kết hợp hoàn hảo giữa ngôn ngữ, hình ảnh và cảm xúc, để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc. Cảm xúc yêu nước, tự hào dân tộc được thể hiện một cách chân thành, đầy thiêng liêng. Những từ ngữ trong bài thơ, dù là những hình ảnh quen thuộc hay những khái niệm trừu tượng, đều làm cho người đọc cảm thấy mình như được hòa chung trong không gian thiêng liêng của đất nước, luôn hướng về quá khứ anh hùng và tương lai rạng ngời. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi mà còn là lời nhắc nhở, khơi gợi trong mỗi người dân Việt Nam một lòng yêu nước bền bỉ, một niềm tin vào sức mạnh của dân tộc.
Qua bài thơ "Việt Nam ơi", Huy Tùng đã thành công trong việc sử dụng nghệ thuật thơ ca để tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc và sức mạnh lan tỏa. Tình yêu đất nước, niềm tự hào dân tộc và khát vọng vươn tới tương lai của Việt Nam không chỉ được khắc họa rõ nét mà còn tạo nên một cảm hứng lớn lao cho mỗi chúng ta trong việc tiếp nối truyền thống vẻ vang và xây dựng đất nước ngày càng vững mạnh.
câu1
Trong cuộc sống, mỗi người đều cần có một "điểm neo" – một điểm tựa vững chắc giúp họ vượt qua những sóng gió, thử thách. Điểm neo có thể là gia đình, tình yêu, lý tưởng sống hoặc một niềm tin mạnh mẽ nào đó. Những khi gặp khó khăn, chúng ta dễ dàng bị lạc lối nếu thiếu đi một điểm tựa. Điểm neo không chỉ giúp chúng ta giữ vững niềm tin, mà còn là nguồn động lực lớn lao để tiếp tục bước đi. Gia đình là điểm neo của tôi, nơi tôi luôn cảm thấy được yêu thương và bảo vệ. Từ đó, tôi học được sự kiên cường, sự đồng lòng, và niềm tin vào cuộc sống. Có điểm neo, chúng ta sẽ luôn tìm thấy sức mạnh để vượt qua mọi thử thách, tìm ra phương hướng dù con đường có khó khăn đến đâu. Mỗi người cần xây dựng cho mình một điểm tựa vững chắc, để không bao giờ bị cuốn trôi trong cuộc sống đầy biến động.
câu 2
Bài thơ "Việt Nam ơi" của Huy Tùng không chỉ là lời ca ngợi đất nước mà còn là bản hùng ca về tình yêu quê hương, lòng tự hào dân tộc, khơi gợi trong lòng người đọc những cảm xúc sâu sắc và niềm khao khát xây dựng đất nước vững mạnh. Tác phẩm này thể hiện sự hòa quyện tuyệt vời giữa ngôn ngữ thơ ca và tình cảm mãnh liệt, làm cho mỗi câu chữ đều trở nên sống động và đầy sức lan tỏa.
Trước hết, về hình thức nghệ thuật, bài thơ sử dụng thể thơ tự do, tạo nên một nhịp điệu linh hoạt, như những dòng cảm xúc tuôn chảy, tựa như nhịp đập của trái tim người dân Việt Nam. Không bị gò bó trong khuôn khổ một thể thơ nhất định, tác giả đã để cho dòng cảm xúc tự do bộc lộ, thể hiện sự rộng lớn của tình yêu quê hương. Cấu trúc không có sự ràng buộc về số câu, số chữ, như chính hình ảnh đất nước Việt Nam tự do, mạnh mẽ nhưng đầy kiên cường vượt qua bao thử thách.
Thứ hai, bài thơ sử dụng hình ảnh rất mạnh mẽ và biểu tượng, giúp người đọc dễ dàng hình dung và cảm nhận tình yêu quê hương một cách sâu sắc. Những hình ảnh như "cánh cò bay trong những giấc mơ" hay "đất mẹ dấu yêu" không chỉ đơn giản là những hình ảnh thiên nhiên mà chúng là biểu tượng của quê hương, của những ký ức tuổi thơ, của sự ấm áp, yêu thương. Câu thơ "Cánh cò bay trong những giấc mơ" gợi lên hình ảnh mảnh đất bình yên, nơi có những con người hiền hòa, chắt chiu tình cảm, nuôi dưỡng ước mơ. Còn "đất mẹ dấu yêu" không chỉ là vùng đất nơi chúng ta sinh ra mà còn là nơi chứa đựng bao tình cảm, bao mồ hôi, nước mắt của cha ông trong suốt bốn nghìn năm lịch sử dựng nước và giữ nước.
Một hình ảnh đặc sắc khác là “hào khí oai hùng muôn đời truyền lại” – điều này không chỉ là sự tôn vinh lịch sử hào hùng mà còn là lời nhắc nhở về những hy sinh to lớn của các thế hệ đi trước, những người đã làm nên kỳ tích, giúp đất nước vượt qua bao khó khăn, gian khổ để có thể đứng vững như hôm nay. Trong cuộc sống hiện đại, bài thơ vẫn có thể khiến chúng ta tự hào và dâng trào xúc cảm khi nhớ về tổ tiên.
Ngoài ra, Huy Tùng còn sử dụng các biện pháp tu từ như ẩn dụ, đối lập và lặp lại, làm cho bài thơ càng thêm sâu sắc và lôi cuốn. Câu thơ "Việt Nam ơi! Đất nước tôi yêu" được lặp lại nhiều lần, như một lời khẳng định mạnh mẽ về tình yêu quê hương, một tình yêu bao la và vĩnh cửu. Câu thơ này không chỉ là một lời tuyên bố mà còn là lời gọi kêu, như một tiếng gọi thấu tận trời cao, lan tỏa trong lòng mỗi người dân Việt. Dù có những "thăng trầm" trong lịch sử, nhưng sức sống mãnh liệt của đất nước Việt Nam vẫn luôn được duy trì và tiếp tục tỏa sáng.
Cuối cùng, giọng điệu của bài thơ là một yếu tố quan trọng làm nên sự thành công của tác phẩm. Bài thơ không chỉ là những câu chữ khô khan, mà là tiếng nói từ trái tim, từ tâm hồn của người dân Việt Nam yêu đất nước. Giọng điệu của bài thơ lúc tha thiết, lúc trầm lắng, lúc mãnh liệt, như chính lòng yêu nước của mỗi con người Việt Nam, có lúc tưởng như sẽ vỡ òa trong nghẹn ngào, lúc lại rạo rực, cháy bỏng niềm tự hào. Bài thơ là lời tâm sự, là nỗi niềm, là tiếng gọi của những trái tim luôn hướng về đất mẹ thân yêu.
Bài thơ "Việt Nam ơi" là sự kết hợp hoàn hảo giữa ngôn ngữ, hình ảnh và cảm xúc, để lại trong lòng người đọc một ấn tượng sâu sắc. Cảm xúc yêu nước, tự hào dân tộc được thể hiện một cách chân thành, đầy thiêng liêng. Những từ ngữ trong bài thơ, dù là những hình ảnh quen thuộc hay những khái niệm trừu tượng, đều làm cho người đọc cảm thấy mình như được hòa chung trong không gian thiêng liêng của đất nước, luôn hướng về quá khứ anh hùng và tương lai rạng ngời. Bài thơ không chỉ là lời ca ngợi mà còn là lời nhắc nhở, khơi gợi trong mỗi người dân Việt Nam một lòng yêu nước bền bỉ, một niềm tin vào sức mạnh của dân tộc.
Qua bài thơ "Việt Nam ơi", Huy Tùng đã thành công trong việc sử dụng nghệ thuật thơ ca để tạo ra một tác phẩm đầy cảm xúc và sức mạnh lan tỏa. Tình yêu đất nước, niềm tự hào dân tộc và khát vọng vươn tới tương lai của Việt Nam không chỉ được khắc họa rõ nét mà còn tạo nên một cảm hứng lớn lao cho mỗi chúng ta trong việc tiếp nối truyền thống vẻ vang và xây dựng đất nước ngày càng vững mạnh.
câu 1
Đoạn trích thơ lục bát dựa theo truyện cổ tích Thạch Sanh của Dương Thành Bạch mang nhiều nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật. Về nội dung, tác phẩm khẳng định chiến thắng của chính nghĩa và lòng nhân ái trước sự gian tà, phản bội. Thạch Sanh – người anh hùng đại diện cho lẽ phải – dù nhiều lần bị vu oan vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp, cuối cùng được minh oan và vinh danh. Ngược lại, kẻ ác như Lý Thông phải nhận hậu quả thích đáng. Tác phẩm thể hiện niềm tin vào công lý và luật nhân quả: thiện thắng ác, người tốt được đền đáp. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát quen thuộc, ngôn từ mượt mà, giàu cảm xúc. Nhiều hình ảnh giàu tính gợi tả như “tiếng đàn tích tịch tình tang”, “Lý Thông mặt xám mắt xanh” giúp khắc họa rõ tâm lý nhân vật. Ngoài ra, chi tiết kì ảo được sử dụng hợp lý, góp phần tạo nên màu sắc huyền thoại hấp dẫn. Nhờ đó, đoạn thơ vừa giữ được cốt lõi truyện xưa, vừa mang hơi thở mới, giàu giá trị nghệ thuật và nhân văn.
câu 2
Giữa guồng quay chóng mặt của xã hội hiện đại, con người ngày càng bị cuốn vào những bộn bề công việc, áp lực học tập, các cuộc đua thành tích và cả mạng xã hội ảo đầy cám dỗ. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến ta dần quên mất cách sống chậm – sống trọn vẹn với chính mình và những giá trị thật sự của cuộc sống.
Sống chậm không có nghĩa là chậm chạp, trì trệ mà là biết dừng lại đúng lúc để lắng nghe bản thân, cảm nhận cuộc sống đang trôi qua từng phút giây. Đó có thể là khoảnh khắc nhâm nhi ly cà phê buổi sớm, đọc vài trang sách yêu thích hay đơn giản là ngồi yên dưới gốc cây lắng nghe tiếng chim hót. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết: “Chậm một chút không chết, mà có khi lại sống hơn.” Chính nhịp sống chậm cho phép ta cảm nhận được vẻ đẹp của những điều giản dị mà ta thường bỏ qua vì vội vã.
Sống quá nhanh dễ khiến ta mệt mỏi, đánh mất chính mình. Steve Jobs – người sáng lập Apple – trong những ngày cuối đời đã thốt lên rằng: “Thời gian của bạn là có hạn, đừng sống cuộc đời của người khác.” Câu nói ấy khiến nhiều người giật mình: ta đang sống thật với chính mình hay chỉ đang chạy theo điều người khác mong đợi? Khi sống chậm lại, ta có cơ hội đặt ra những câu hỏi lớn: Ta là ai? Điều gì khiến ta hạnh phúc thật sự?
Sống chậm còn giúp chúng ta chữa lành. Một người bạn của tôi từng kiệt sức vì công việc, luôn trong trạng thái căng thẳng, mất ngủ. Chỉ đến khi quyết định “sống chậm” – rời khỏi thành phố vài tuần, sống gần thiên nhiên, đọc sách, thiền và trò chuyện cùng người thân – cô ấy mới dần hồi phục. Những phút giây sống chậm đã mang lại cho cô sự bình yên mà nhiều năm bận rộn không thể nào mua được.
Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là thụ động hay bỏ cuộc trước áp lực cuộc sống. Ngược lại, người biết sống chậm là người làm chủ thời gian, biết lúc nào cần dừng lại, lúc nào cần bứt phá. Sống chậm để sống sâu, sống thật, sống chất lượng – đó là điều mà bất cứ ai trong xã hội hiện đại đều cần học.
Tóm lại, sống chậm là một lựa chọn thông minh và nhân văn giữa nhịp sống vội vã hôm nay. Khi ta học cách sống chậm, cũng là lúc ta học cách yêu thương bản thân, lắng nghe cảm xúc, kết nối sâu sắc hơn với cuộc đời. Hãy nhớ rằng, đôi khi chỉ cần chậm lại một bước, ta sẽ nhìn thấy cả bầu trời phía trước.
câu 1
Đoạn trích thơ lục bát dựa theo truyện cổ tích Thạch Sanh của Dương Thành Bạch mang nhiều nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật. Về nội dung, tác phẩm khẳng định chiến thắng của chính nghĩa và lòng nhân ái trước sự gian tà, phản bội. Thạch Sanh – người anh hùng đại diện cho lẽ phải – dù nhiều lần bị vu oan vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp, cuối cùng được minh oan và vinh danh. Ngược lại, kẻ ác như Lý Thông phải nhận hậu quả thích đáng. Tác phẩm thể hiện niềm tin vào công lý và luật nhân quả: thiện thắng ác, người tốt được đền đáp. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát quen thuộc, ngôn từ mượt mà, giàu cảm xúc. Nhiều hình ảnh giàu tính gợi tả như “tiếng đàn tích tịch tình tang”, “Lý Thông mặt xám mắt xanh” giúp khắc họa rõ tâm lý nhân vật. Ngoài ra, chi tiết kì ảo được sử dụng hợp lý, góp phần tạo nên màu sắc huyền thoại hấp dẫn. Nhờ đó, đoạn thơ vừa giữ được cốt lõi truyện xưa, vừa mang hơi thở mới, giàu giá trị nghệ thuật và nhân văn.
câu 2
Giữa guồng quay chóng mặt của xã hội hiện đại, con người ngày càng bị cuốn vào những bộn bề công việc, áp lực học tập, các cuộc đua thành tích và cả mạng xã hội ảo đầy cám dỗ. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến ta dần quên mất cách sống chậm – sống trọn vẹn với chính mình và những giá trị thật sự của cuộc sống.
Sống chậm không có nghĩa là chậm chạp, trì trệ mà là biết dừng lại đúng lúc để lắng nghe bản thân, cảm nhận cuộc sống đang trôi qua từng phút giây. Đó có thể là khoảnh khắc nhâm nhi ly cà phê buổi sớm, đọc vài trang sách yêu thích hay đơn giản là ngồi yên dưới gốc cây lắng nghe tiếng chim hót. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết: “Chậm một chút không chết, mà có khi lại sống hơn.” Chính nhịp sống chậm cho phép ta cảm nhận được vẻ đẹp của những điều giản dị mà ta thường bỏ qua vì vội vã.
Sống quá nhanh dễ khiến ta mệt mỏi, đánh mất chính mình. Steve Jobs – người sáng lập Apple – trong những ngày cuối đời đã thốt lên rằng: “Thời gian của bạn là có hạn, đừng sống cuộc đời của người khác.” Câu nói ấy khiến nhiều người giật mình: ta đang sống thật với chính mình hay chỉ đang chạy theo điều người khác mong đợi? Khi sống chậm lại, ta có cơ hội đặt ra những câu hỏi lớn: Ta là ai? Điều gì khiến ta hạnh phúc thật sự?
Sống chậm còn giúp chúng ta chữa lành. Một người bạn của tôi từng kiệt sức vì công việc, luôn trong trạng thái căng thẳng, mất ngủ. Chỉ đến khi quyết định “sống chậm” – rời khỏi thành phố vài tuần, sống gần thiên nhiên, đọc sách, thiền và trò chuyện cùng người thân – cô ấy mới dần hồi phục. Những phút giây sống chậm đã mang lại cho cô sự bình yên mà nhiều năm bận rộn không thể nào mua được.
Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là thụ động hay bỏ cuộc trước áp lực cuộc sống. Ngược lại, người biết sống chậm là người làm chủ thời gian, biết lúc nào cần dừng lại, lúc nào cần bứt phá. Sống chậm để sống sâu, sống thật, sống chất lượng – đó là điều mà bất cứ ai trong xã hội hiện đại đều cần học.
Tóm lại, sống chậm là một lựa chọn thông minh và nhân văn giữa nhịp sống vội vã hôm nay. Khi ta học cách sống chậm, cũng là lúc ta học cách yêu thương bản thân, lắng nghe cảm xúc, kết nối sâu sắc hơn với cuộc đời. Hãy nhớ rằng, đôi khi chỉ cần chậm lại một bước, ta sẽ nhìn thấy cả bầu trời phía trước.
câu 1
Đoạn trích thơ lục bát dựa theo truyện cổ tích Thạch Sanh của Dương Thành Bạch mang nhiều nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật. Về nội dung, tác phẩm khẳng định chiến thắng của chính nghĩa và lòng nhân ái trước sự gian tà, phản bội. Thạch Sanh – người anh hùng đại diện cho lẽ phải – dù nhiều lần bị vu oan vẫn giữ được phẩm chất cao đẹp, cuối cùng được minh oan và vinh danh. Ngược lại, kẻ ác như Lý Thông phải nhận hậu quả thích đáng. Tác phẩm thể hiện niềm tin vào công lý và luật nhân quả: thiện thắng ác, người tốt được đền đáp. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát quen thuộc, ngôn từ mượt mà, giàu cảm xúc. Nhiều hình ảnh giàu tính gợi tả như “tiếng đàn tích tịch tình tang”, “Lý Thông mặt xám mắt xanh” giúp khắc họa rõ tâm lý nhân vật. Ngoài ra, chi tiết kì ảo được sử dụng hợp lý, góp phần tạo nên màu sắc huyền thoại hấp dẫn. Nhờ đó, đoạn thơ vừa giữ được cốt lõi truyện xưa, vừa mang hơi thở mới, giàu giá trị nghệ thuật và nhân văn.
câu 2
Giữa guồng quay chóng mặt của xã hội hiện đại, con người ngày càng bị cuốn vào những bộn bề công việc, áp lực học tập, các cuộc đua thành tích và cả mạng xã hội ảo đầy cám dỗ. Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến ta dần quên mất cách sống chậm – sống trọn vẹn với chính mình và những giá trị thật sự của cuộc sống.
Sống chậm không có nghĩa là chậm chạp, trì trệ mà là biết dừng lại đúng lúc để lắng nghe bản thân, cảm nhận cuộc sống đang trôi qua từng phút giây. Đó có thể là khoảnh khắc nhâm nhi ly cà phê buổi sớm, đọc vài trang sách yêu thích hay đơn giản là ngồi yên dưới gốc cây lắng nghe tiếng chim hót. Như nhà văn Nguyễn Nhật Ánh từng viết: “Chậm một chút không chết, mà có khi lại sống hơn.” Chính nhịp sống chậm cho phép ta cảm nhận được vẻ đẹp của những điều giản dị mà ta thường bỏ qua vì vội vã.
Sống quá nhanh dễ khiến ta mệt mỏi, đánh mất chính mình. Steve Jobs – người sáng lập Apple – trong những ngày cuối đời đã thốt lên rằng: “Thời gian của bạn là có hạn, đừng sống cuộc đời của người khác.” Câu nói ấy khiến nhiều người giật mình: ta đang sống thật với chính mình hay chỉ đang chạy theo điều người khác mong đợi? Khi sống chậm lại, ta có cơ hội đặt ra những câu hỏi lớn: Ta là ai? Điều gì khiến ta hạnh phúc thật sự?
Sống chậm còn giúp chúng ta chữa lành. Một người bạn của tôi từng kiệt sức vì công việc, luôn trong trạng thái căng thẳng, mất ngủ. Chỉ đến khi quyết định “sống chậm” – rời khỏi thành phố vài tuần, sống gần thiên nhiên, đọc sách, thiền và trò chuyện cùng người thân – cô ấy mới dần hồi phục. Những phút giây sống chậm đã mang lại cho cô sự bình yên mà nhiều năm bận rộn không thể nào mua được.
Tuy nhiên, sống chậm không có nghĩa là thụ động hay bỏ cuộc trước áp lực cuộc sống. Ngược lại, người biết sống chậm là người làm chủ thời gian, biết lúc nào cần dừng lại, lúc nào cần bứt phá. Sống chậm để sống sâu, sống thật, sống chất lượng – đó là điều mà bất cứ ai trong xã hội hiện đại đều cần học.
Tóm lại, sống chậm là một lựa chọn thông minh và nhân văn giữa nhịp sống vội vã hôm nay. Khi ta học cách sống chậm, cũng là lúc ta học cách yêu thương bản thân, lắng nghe cảm xúc, kết nối sâu sắc hơn với cuộc đời. Hãy nhớ rằng, đôi khi chỉ cần chậm lại một bước, ta sẽ nhìn thấy cả bầu trời phía trước.