Khổng Linh Huy

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Khổng Linh Huy
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1

Việc con người ngày càng phụ thuộc vào công nghệ AI đang trở thành một vấn đề đáng suy ngẫm trong xã hội hiện đại. AI mang lại nhiều lợi ích rõ rệt, từ việc tự động hóa công việc, hỗ trợ y tế, giáo dục, đến việc nâng cao trải nghiệm cá nhân hóa trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, sự lệ thuộc quá mức vào công nghệ này cũng kéo theo nhiều hệ lụy. Nhiều người dần mất đi khả năng tư duy độc lập, giảm khả năng tương tác xã hội và trở nên thụ động trước các quyết định do máy móc đưa ra. Ngoài ra, nếu không kiểm soát chặt chẽ, AI còn có thể dẫn đến các rủi ro về bảo mật thông tin, đạo đức và việc làm. Do đó, con người cần có cái nhìn tỉnh táo, biết cách khai thác AI như một công cụ hỗ trợ thay vì phụ thuộc hoàn toàn vào nó. Chúng ta cần giữ vững vai trò chủ thể trong mọi quyết định và hành động, đồng thời phát triển công nghệ một cách có trách nhiệm, hướng tới sự cân bằng giữa lợi ích và giá trị nhân văn.

Câu 2

Bài thơ Đừng chạm tay là một tác phẩm đầy chiều sâu, gợi mở nhiều suy tư về ký ức, con người và thời gian. Qua hình ảnh cụ già ngồi sưởi nắng trên đầu dốc và hành trình lạc lối của người khách, bài thơ không chỉ là câu chuyện gặp gỡ thông thường, mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về quá khứ, ký ức và sự tôn trọng những miền riêng tư của tâm hồn con người.


Về nội dung, bài thơ thể hiện sự chiêm nghiệm về con đường quá khứ – một thế giới riêng biệt, đầy hoài niệm mà mỗi người đều có. Cụ già trong bài thơ không chỉ là một nhân vật hiện diện đơn thuần, mà là biểu tượng cho ký ức, cho những gì đã qua, không còn phù hợp với thực tại nhưng vẫn nguyên vẹn trong lòng người từng trải. Khi người khách theo dấu tay cụ chỉ, đó là hành trình khám phá thế giới nội tâm của một người già, một miền ký ức không dành cho tất cả mọi người. Điều đặc biệt ở đây là “con đường khách không mong đợi”, không có thông điệp, không đón tiếp – một cách nhấn mạnh rằng ký ức là thế giới rất riêng, không phải ai cũng có thể bước vào và cảm nhận được như người từng sống qua.


Bài thơ cũng thể hiện sự biến đổi khắc nghiệt của thời gian và không gian. “Núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc” – những hình ảnh mang tính tàn phá gợi lên cảm giác mất mát, đổ vỡ trong thế giới nội tâm người già. “Những khối bê tông đông cứng ánh nhìn” lại tượng trưng cho sự lạnh lùng, xa lạ của hiện tại với những giá trị xưa cũ. Sự quay trở lại của người khách và thái độ ngập ngừng khi “định nói gì, nhưng nhận ra, có lẽ / Đừng khuấy lên ký ức một người già” là lời nhắn nhủ đầy tinh tế về sự thấu hiểu và tôn trọng đối với những ký ức cá nhân – điều thiêng liêng mà không ai có quyền xâm phạm.


Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng lối nói ẩn dụ và biểu tượng rất tinh tế. Cụ già, con dốc, con đường, ánh nắng, sương rơi – tất cả đều là những hình ảnh mang tính chất biểu cảm cao, được lồng ghép vào nhau để tái hiện một không gian tâm tưởng, một thế giới nội tâm vừa mong manh vừa sâu lắng. Giọng điệu bài thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, đầy chất tự sự và suy tư, như một lời độc thoại của nhân vật, đồng thời cũng là tiếng lòng của người viết về sự lặng lẽ của ký ức và lòng nhân hậu trong cách con người đối xử với nhau.


Tóm lại, Đừng chạm tay không chỉ là một bài thơ về ký ức mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng và sâu sắc về cách ta nên sống: hãy hiểu và tôn trọng những gì riêng tư, sâu thẳm nhất trong tâm hồn người khác. Bài thơ mang giá trị nhân văn cao, để lại dư âm trầm lắng trong lòng người đọc.


Câu 1

Việc con người ngày càng phụ thuộc vào công nghệ AI đang trở thành một vấn đề đáng suy ngẫm trong xã hội hiện đại. AI mang lại nhiều lợi ích rõ rệt, từ việc tự động hóa công việc, hỗ trợ y tế, giáo dục, đến việc nâng cao trải nghiệm cá nhân hóa trong cuộc sống hàng ngày. Tuy nhiên, sự lệ thuộc quá mức vào công nghệ này cũng kéo theo nhiều hệ lụy. Nhiều người dần mất đi khả năng tư duy độc lập, giảm khả năng tương tác xã hội và trở nên thụ động trước các quyết định do máy móc đưa ra. Ngoài ra, nếu không kiểm soát chặt chẽ, AI còn có thể dẫn đến các rủi ro về bảo mật thông tin, đạo đức và việc làm. Do đó, con người cần có cái nhìn tỉnh táo, biết cách khai thác AI như một công cụ hỗ trợ thay vì phụ thuộc hoàn toàn vào nó. Chúng ta cần giữ vững vai trò chủ thể trong mọi quyết định và hành động, đồng thời phát triển công nghệ một cách có trách nhiệm, hướng tới sự cân bằng giữa lợi ích và giá trị nhân văn.

Câu 2

Bài thơ Đừng chạm tay là một tác phẩm đầy chiều sâu, gợi mở nhiều suy tư về ký ức, con người và thời gian. Qua hình ảnh cụ già ngồi sưởi nắng trên đầu dốc và hành trình lạc lối của người khách, bài thơ không chỉ là câu chuyện gặp gỡ thông thường, mà còn là một ẩn dụ sâu sắc về quá khứ, ký ức và sự tôn trọng những miền riêng tư của tâm hồn con người.


Về nội dung, bài thơ thể hiện sự chiêm nghiệm về con đường quá khứ – một thế giới riêng biệt, đầy hoài niệm mà mỗi người đều có. Cụ già trong bài thơ không chỉ là một nhân vật hiện diện đơn thuần, mà là biểu tượng cho ký ức, cho những gì đã qua, không còn phù hợp với thực tại nhưng vẫn nguyên vẹn trong lòng người từng trải. Khi người khách theo dấu tay cụ chỉ, đó là hành trình khám phá thế giới nội tâm của một người già, một miền ký ức không dành cho tất cả mọi người. Điều đặc biệt ở đây là “con đường khách không mong đợi”, không có thông điệp, không đón tiếp – một cách nhấn mạnh rằng ký ức là thế giới rất riêng, không phải ai cũng có thể bước vào và cảm nhận được như người từng sống qua.


Bài thơ cũng thể hiện sự biến đổi khắc nghiệt của thời gian và không gian. “Núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc” – những hình ảnh mang tính tàn phá gợi lên cảm giác mất mát, đổ vỡ trong thế giới nội tâm người già. “Những khối bê tông đông cứng ánh nhìn” lại tượng trưng cho sự lạnh lùng, xa lạ của hiện tại với những giá trị xưa cũ. Sự quay trở lại của người khách và thái độ ngập ngừng khi “định nói gì, nhưng nhận ra, có lẽ / Đừng khuấy lên ký ức một người già” là lời nhắn nhủ đầy tinh tế về sự thấu hiểu và tôn trọng đối với những ký ức cá nhân – điều thiêng liêng mà không ai có quyền xâm phạm.


Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng lối nói ẩn dụ và biểu tượng rất tinh tế. Cụ già, con dốc, con đường, ánh nắng, sương rơi – tất cả đều là những hình ảnh mang tính chất biểu cảm cao, được lồng ghép vào nhau để tái hiện một không gian tâm tưởng, một thế giới nội tâm vừa mong manh vừa sâu lắng. Giọng điệu bài thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, đầy chất tự sự và suy tư, như một lời độc thoại của nhân vật, đồng thời cũng là tiếng lòng của người viết về sự lặng lẽ của ký ức và lòng nhân hậu trong cách con người đối xử với nhau.


Tóm lại, Đừng chạm tay không chỉ là một bài thơ về ký ức mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng và sâu sắc về cách ta nên sống: hãy hiểu và tôn trọng những gì riêng tư, sâu thẳm nhất trong tâm hồn người khác. Bài thơ mang giá trị nhân văn cao, để lại dư âm trầm lắng trong lòng người đọc.


Câu 1: Văn bản sử dụng các phương thức: thuyết minh, tự sự, biểu cảm và miêu tả.


Câu 2: Ứng dụng ra đời do thiếu nhân lực và ngân sách để thu thập dữ liệu bảo tồn hoa anh đào.


Câu 3: Nhan đề và sapo giúp giới thiệu nội dung chính, thu hút và định hướng người đọc.


Câu 4: Hình ảnh màn hình ứng dụng giúp minh họa trực quan, tăng tính hấp dẫn và dễ hiểu cho người đọc.


Câu 5: Một số ý tưởng ứng dụng AI: Chẩn đoán bệnh qua hình ảnh y tế.

Phân loại rác thải thông minh.

Dự báo thiên tai.

Hỗ trợ học tập cá nhân hóa.

Quản lý giao thông thông minh.



Câu 1

Trong hành trình cuộc đời rộng lớn và nhiều biến động, ai cũng cần một “điểm neo” – nơi giúp ta giữ vững lòng tin và phương hướng. Đó có thể là gia đình, một người thân yêu, lý tưởng sống hay đam mê theo đuổi. “Điểm neo” giúp ta không gục ngã trước sóng gió, là nơi để ta trở về khi mỏi mệt, chênh vênh. Thiếu đi điểm tựa ấy, con người dễ lạc lối, mất phương hướng. Vì vậy, mỗi người nên tìm cho mình một “điểm neo” vững chắc để giữ mình vững vàng giữa biển đời rộng lớn.

Câu 2




Bài thơ “Việt Nam ơi” của Huy Tùng là một tác phẩm trữ tình đặc sắc, thể hiện tình yêu quê hương đất nước nồng nàn và sâu sắc. Bằng nghệ thuật biểu đạt giàu cảm xúc, hình ảnh thơ giản dị mà gợi hình, cùng giọng điệu chân thành, bài thơ đã chạm đến trái tim người đọc, khơi dậy niềm tự hào và gắn bó với Tổ quốc.


Trước hết, điều gây ấn tượng mạnh trong bài thơ là cách sử dụng điệp từ “Việt Nam ơi!” như một điểm tựa nghệ thuật xuyên suốt. Câu thơ ba chữ đầy tha thiết này vang lên ở đầu mỗi khổ thơ, tạo nên một âm hưởng lặp lại như tiếng gọi từ tim, tiếng vọng từ hồn đất nước. Điệp ngữ ấy không chỉ tạo nhạc điệu, mà còn là sự khẳng định liên tục, như nhấn mạnh mối quan hệ khăng khít giữa tác giả và quê hương.


Thêm vào đó, hình ảnh thơ gần gũi, mộc mạc mà giàu sức gợi cảm đã góp phần lớn tạo nên vẻ đẹp nghệ thuật cho bài thơ. Những chi tiết như “lời ru của mẹ”, “cánh cò bay”, “đầu trần chân đất”, hay “biển xanh”, “nắng lung linh” đều là những biểu tượng thân quen, gắn liền với văn hóa và ký ức người Việt. Nhờ những hình ảnh ấy, bài thơ dễ dàng gợi lên cảm giác thân thương, yên bình và chân thực trong lòng người đọc. Không cầu kỳ, khoa trương, Huy Tùng chọn cách thể hiện giản dị mà đầy xúc cảm, để tình yêu quê hương len lỏi vào từng câu chữ một cách tự nhiên.


Một nét đặc sắc nữa trong bài thơ là sự kết hợp hài hòa giữa quá khứ, hiện tại và tương lai. Từ truyền thuyết mẹ Âu Cơ, hình ảnh những con người “đầu trần chân đất” làm nên lịch sử bốn ngàn năm, đến những thăng trầm, biến động của hiện tại và khát vọng về một ngày mai tươi sáng – tất cả được thể hiện liền mạch, tạo thành một dòng chảy cảm xúc xuyên suốt. Qua đó, tác giả không chỉ tái hiện lịch sử dân tộc bằng hình ảnh nghệ thuật mà còn truyền tải khát vọng xây dựng và bảo vệ đất nước trong thời đại mới.


Không thể không nhắc đến giọng điệu trữ tình và cảm xúc chân thành, mang màu sắc của một người đã từng đi qua chiến tranh, từng sống với lý tưởng lớn lao. Chính trải nghiệm sống của Huy Tùng – một người lính từng tham gia chiến trường – đã khiến cho lời thơ không chỉ là sự ngợi ca mà còn là những rung động sâu xa, là tiếng nói của trải nghiệm, của ký ức và cả trách nhiệm. Nhờ đó, bài thơ không chỉ có chiều rộng của không gian đất nước mà còn có chiều sâu của tâm hồn con người.


Tóm lại, “Việt Nam ơi” là một tác phẩm giàu cảm xúc và nghệ thuật. Với hình ảnh giản dị mà gợi cảm, điệp ngữ giàu nhạc tính, giọng thơ chân thành và kết cấu mạch lạc, bài thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp đất nước mà còn gửi gắm niềm tin, niềm tự hào và tình yêu sâu sắc với Tổ quốc. Đây là một minh chứng tiêu biểu cho sức sống bền vững của thơ ca yêu nước trong lòng bạn đọc hôm nay.


Câu 1:

Phương thức biểu đạt chính là thuyết minh.

Câu 2:

Đối tượng thông tin là hiện tượng sao T CrB sắp bùng nổ và những đặc điểm liên quan.

Câu 3:

Đoạn văn giúp người đọc hiểu rõ chu kỳ 80 năm của sao T CrB, tạo sự hồi hộp và nhấn mạnh tính cận kề của sự kiện, tăng tính hấp dẫn cho thông tin khoa học.

Câu 4:

Mục đích: Cung cấp thông tin khoa học về hiện tượng thiên văn sắp xảy ra.

Nội dung: Trình bày đặc điểm, chu kỳ, dấu hiệu và cách quan sát sự bùng nổ của sao T CrB.


Câu 5:

Phương tiện phi ngôn ngữ: Hình ảnh mô tả vị trí T CrB.

Tác dụng: Giúp người đọc dễ hình dung vị trí quan sát trên bầu trời, tăng tính trực quan và hấp dẫn.






Câu 1: Thể thơ lục bát.


Câu 2: Phương thức biểu đạt: Tự sự, miêu tả, biểu cảm.


Câu 3:

Tóm tắt: Chằn tinh và đại bàng vu oan cho Thạch Sanh, chàng bị giam. Nhờ tiếng đàn cảm động, công chúa nhớ ra ân nhân. Vua minh oan, gả công chúa. Lý Thông bị tha nhưng sau đó bị sét đánh.

Cốt truyện: Nhân vật bị hại – vượt thử thách – minh oan – kết thúc có hậu.


Câu 4:

Chi tiết kì ảo: Tiếng đàn vang xa cảm hóa công chúa.

Tác dụng: Thể hiện tài năng, mở nút truyện, đậm chất cổ tích.


Câu 5:

Giống: Cùng nội dung chính, nhân vật, yếu tố kì ảo.

Khác: Truyện gốc là văn xuôi, văn bản là thơ lục bát, thêm chất trữ tình, tâm trạng.


Câu 1

Đoạn trích thể hiện rõ nét phẩm chất anh hùng và tấm lòng nhân hậu của Thạch Sanh. Dù bị vu oan, chàng vẫn dùng tiếng đàn để giãi bày, cảm hóa lòng người. Khi được minh oan, chàng không báo thù mà tha tội cho Lý Thông vì nghĩ đến mẹ già. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát gần gũi, kết hợp yếu tố kì ảo như tiếng đàn vang xa, sét đánh trừng phạt kẻ ác, tạo màu sắc cổ tích. Giọng điệu linh hoạt, giàu cảm xúc giúp đoạn thơ trở nên hấp dẫn và ý nghĩa.

Câu 2

Trong xã hội hiện đại với nhịp sống hối hả, con người ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công việc, công nghệ và những áp lực vô hình. Trong bối cảnh đó, “sống chậm” không còn là lựa chọn của những người lạc hậu hay chậm chạp, mà trở thành một lối sống đáng quý, giúp con người cân bằng lại cuộc sống và tìm thấy giá trị thực sự của bản thân.


Sống chậm không có nghĩa là lười biếng hay trì trệ, mà là biết dừng lại đúng lúc để cảm nhận cuộc sống. Đó là khi con người không để mình bị cuốn trôi bởi những điều phù phiếm, mà sống tỉnh thức, có chiều sâu, biết trân trọng những khoảnh khắc nhỏ bé thường ngày. Sống chậm là dành thời gian để lắng nghe chính mình, chăm sóc tâm hồn và quan tâm đến những người xung quanh.


Trong xã hội hiện đại, con người dễ rơi vào trạng thái “sống nhanh” – làm việc gấp gáp, ăn uống vội vàng, giao tiếp qua loa. Nhiều người thành công trong công việc nhưng lại cảm thấy trống rỗng, mất phương hướng. Sống chậm giúp ta nhìn lại hành trình đã qua, điều chỉnh hành vi, biết hài lòng và biết ơn với hiện tại. Nhờ đó, con người có thể sống tích cực, sâu sắc và hạnh phúc hơn.


Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng sống chậm. Nhịp sống đô thị, sự cạnh tranh khốc liệt, áp lực mưu sinh khiến nhiều người lo sợ nếu dừng lại sẽ bị bỏ lại phía sau. Nhưng thực tế, sống chậm không đồng nghĩa với tụt hậu. Trái lại, khi biết sống chậm đúng cách, con người sẽ có thời gian để sáng tạo, tư duy độc lập và đưa ra những quyết định sáng suốt hơn. Sự bình tĩnh và sâu sắc trong suy nghĩ chính là yếu tố quan trọng để thành công bền vững.


Để sống chậm giữa cuộc sống hiện đại, mỗi người cần học cách quản lý thời gian hiệu quả, biết ưu tiên những điều thật sự quan trọng. Tắt điện thoại một lúc để trò chuyện với người thân, đi dạo thay vì dán mắt vào màn hình, dành vài phút thiền định hay đọc sách mỗi ngày… đều là những cách sống chậm đơn giản nhưng mang lại nhiều lợi ích.


Sống chậm không chỉ là xu hướng mà còn là nhu cầu thiết yếu trong thời đại đầy biến động. Đó là cách để con người bảo vệ sức khỏe tinh thần, giữ gìn giá trị sống và nuôi dưỡng những mối quan hệ chân thành. Trong dòng đời vội vã, biết sống chậm chính là biết sống sâu, sống đẹp và sống thật.


Câu 1

Đoạn trích thể hiện rõ nét phẩm chất anh hùng và tấm lòng nhân hậu của Thạch Sanh. Dù bị vu oan, chàng vẫn dùng tiếng đàn để giãi bày, cảm hóa lòng người. Khi được minh oan, chàng không báo thù mà tha tội cho Lý Thông vì nghĩ đến mẹ già. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng thể lục bát gần gũi, kết hợp yếu tố kì ảo như tiếng đàn vang xa, sét đánh trừng phạt kẻ ác, tạo màu sắc cổ tích. Giọng điệu linh hoạt, giàu cảm xúc giúp đoạn thơ trở nên hấp dẫn và ý nghĩa.

Câu 2

Trong xã hội hiện đại với nhịp sống hối hả, con người ngày càng bị cuốn vào guồng quay của công việc, công nghệ và những áp lực vô hình. Trong bối cảnh đó, “sống chậm” không còn là lựa chọn của những người lạc hậu hay chậm chạp, mà trở thành một lối sống đáng quý, giúp con người cân bằng lại cuộc sống và tìm thấy giá trị thực sự của bản thân.


Sống chậm không có nghĩa là lười biếng hay trì trệ, mà là biết dừng lại đúng lúc để cảm nhận cuộc sống. Đó là khi con người không để mình bị cuốn trôi bởi những điều phù phiếm, mà sống tỉnh thức, có chiều sâu, biết trân trọng những khoảnh khắc nhỏ bé thường ngày. Sống chậm là dành thời gian để lắng nghe chính mình, chăm sóc tâm hồn và quan tâm đến những người xung quanh.


Trong xã hội hiện đại, con người dễ rơi vào trạng thái “sống nhanh” – làm việc gấp gáp, ăn uống vội vàng, giao tiếp qua loa. Nhiều người thành công trong công việc nhưng lại cảm thấy trống rỗng, mất phương hướng. Sống chậm giúp ta nhìn lại hành trình đã qua, điều chỉnh hành vi, biết hài lòng và biết ơn với hiện tại. Nhờ đó, con người có thể sống tích cực, sâu sắc và hạnh phúc hơn.


Tuy nhiên, không phải ai cũng dễ dàng sống chậm. Nhịp sống đô thị, sự cạnh tranh khốc liệt, áp lực mưu sinh khiến nhiều người lo sợ nếu dừng lại sẽ bị bỏ lại phía sau. Nhưng thực tế, sống chậm không đồng nghĩa với tụt hậu. Trái lại, khi biết sống chậm đúng cách, con người sẽ có thời gian để sáng tạo, tư duy độc lập và đưa ra những quyết định sáng suốt hơn. Sự bình tĩnh và sâu sắc trong suy nghĩ chính là yếu tố quan trọng để thành công bền vững.


Để sống chậm giữa cuộc sống hiện đại, mỗi người cần học cách quản lý thời gian hiệu quả, biết ưu tiên những điều thật sự quan trọng. Tắt điện thoại một lúc để trò chuyện với người thân, đi dạo thay vì dán mắt vào màn hình, dành vài phút thiền định hay đọc sách mỗi ngày… đều là những cách sống chậm đơn giản nhưng mang lại nhiều lợi ích.


Sống chậm không chỉ là xu hướng mà còn là nhu cầu thiết yếu trong thời đại đầy biến động. Đó là cách để con người bảo vệ sức khỏe tinh thần, giữ gìn giá trị sống và nuôi dưỡng những mối quan hệ chân thành. Trong dòng đời vội vã, biết sống chậm chính là biết sống sâu, sống đẹp và sống thật.