

NGÔ THỊ QUỲNH ANH
Giới thiệu về bản thân



































Fe + 2HCl → FeCl₂ + H₂
Số mol Fe = khối lượng Fe / khối lượng mol của Fe
Số mol Fe = 8,96 gam / 56 gam/mol = 0,16 mol
Theo phương trình, 1 mol Fe tạo ra 1 mol H₂.
Vậy, 0,16 mol Fe tạo ra 0,16 mol H₂. Ở điều kiện chuẩn (0°C và 1 atm), 1 mol khí chiếm thể tích 24,79 lít.
Thể tích H₂ = số mol H₂ × 24,79 lít/mol
Thể tích H₂ = 0,16 mol × 24,79 lít/mol = 3,9664lít
Các yếu tố chính ảnh hưởng đến tốc độ phản ứng hóa học là nồng độ, nhiệt độ, áp suất, diện tích bề mặt, và chất xúc tác.
Tăng nồng độ
làm tăng số phân tử trong một đơn vị thể tích, dẫn đến tần số va chạm giữa các chất phản ứng tăng, do đó tăng tốc độ phản ứng.
Tăng nhiệt độ
làm các phân tử chuyển động nhanh hơn và có nhiều năng lượng hơn, tăng cả tần số va chạm và tần số va chạm hiệu quả, dẫn đến tăng tốc độ phản ứng.
Tăng áp suất
(ở phản ứng khí) làm các phân tử khí lại gần nhau hơn, tăng mật độ và tần số va chạm, từ đó tăng tốc độ phản ứng.
Tăng diện tích bề mặt
(ở chất rắn) tạo ra nhiều điểm tiếp xúc hơn cho các chất phản ứng, làm tăng tần số va chạm giữa chúng và tăng tốc độ phản ứng.
Sử dụng chất xúc tác
giúp giảm năng lượng hoạt hóa của phản ứng, tạo ra một con đường phản ứng khác dễ xảy ra hơn, từ đó tăng tốc độ phản ứng mà không bị tiêu hao.
Các yếu tố chính ảnh hưởng đến tốc độ phản ứng hóa học là nồng độ, nhiệt độ, áp suất, diện tích bề mặt, và chất xúc tác.
Tăng nồng độ
làm tăng số phân tử trong một đơn vị thể tích, dẫn đến tần số va chạm giữa các chất phản ứng tăng, do đó tăng tốc độ phản ứng.
Tăng nhiệt độ
làm các phân tử chuyển động nhanh hơn và có nhiều năng lượng hơn, tăng cả tần số va chạm và tần số va chạm hiệu quả, dẫn đến tăng tốc độ phản ứng.
Tăng áp suất
(ở phản ứng khí) làm các phân tử khí lại gần nhau hơn, tăng mật độ và tần số va chạm, từ đó tăng tốc độ phản ứng.
Tăng diện tích bề mặt
(ở chất rắn) tạo ra nhiều điểm tiếp xúc hơn cho các chất phản ứng, làm tăng tần số va chạm giữa chúng và tăng tốc độ phản ứng.
Sử dụng chất xúc tác
giúp giảm năng lượng hoạt hóa của phản ứng, tạo ra một con đường phản ứng khác dễ xảy ra hơn, từ đó tăng tốc độ phản ứng mà không bị tiêu hao.