

Hoàng Thị Quỳnh
Giới thiệu về bản thân



































Đoạn thơ là một bức tranh hiện thực đầy đau thương về số phận con người trong xã hội cũ, nơi mà chiến tranh, nghèo đói và bất công đẩy con người vào những bi kịch không lối thoát. Tác giả đã khắc họa hình ảnh những con người bất hạnh: người lính bị vùi dập trong chiến trận, phụ nữ phải “buôn nguyệt bán hoa”, những kẻ “nằm cầu gối đất” không nơi nương tựa. Nghệ thuật sử dụng từ ngữ trong đoạn thơ rất chân thực và dữ dội: “mạng người như rác”, “phận đã dành đạn lạc tên rơi” hay “thác lại nhờ hớp cháo lá đa” đã lột tả được sự thê thảm, bi thương của kiếp người. Đặc biệt, đoạn thơ thể hiện tinh thần nhân đạo sâu sắc khi cất lên tiếng nói xót xa, cảm thương cho những mảnh đời đau khổ, bị xã hội ruồng bỏ. Giọng thơ trầm buồn, giàu cảm xúc, kết hợp với hình ảnh sống động và ám ảnh đã tạo nên một tác phẩm lay động lòng người, khiến người đọc phải suy ngẫm về thân phận và giá trị của con người trong xã hội.
Đoạn thơ là một bức tranh hiện thực đầy đau thương về số phận con người trong xã hội cũ, nơi mà chiến tranh, nghèo đói và bất công đẩy con người vào những bi kịch không lối thoát. Tác giả đã khắc họa hình ảnh những con người bất hạnh: người lính bị vùi dập trong chiến trận, phụ nữ phải “buôn nguyệt bán hoa”, những kẻ “nằm cầu gối đất” không nơi nương tựa. Nghệ thuật sử dụng từ ngữ trong đoạn thơ rất chân thực và dữ dội: “mạng người như rác”, “phận đã dành đạn lạc tên rơi” hay “thác lại nhờ hớp cháo lá đa” đã lột tả được sự thê thảm, bi thương của kiếp người. Đặc biệt, đoạn thơ thể hiện tinh thần nhân đạo sâu sắc khi cất lên tiếng nói xót xa, cảm thương cho những mảnh đời đau khổ, bị xã hội ruồng bỏ. Giọng thơ trầm buồn, giàu cảm xúc, kết hợp với hình ảnh sống động và ám ảnh đã tạo nên một tác phẩm lay động lòng người, khiến người đọc phải suy ngẫm về thân phận và giá trị của con người trong xã hội.
Đoạn thơ là một bức tranh hiện thực đầy đau thương về số phận con người trong xã hội cũ, nơi mà chiến tranh, nghèo đói và bất công đẩy con người vào những bi kịch không lối thoát. Tác giả đã khắc họa hình ảnh những con người bất hạnh: người lính bị vùi dập trong chiến trận, phụ nữ phải “buôn nguyệt bán hoa”, những kẻ “nằm cầu gối đất” không nơi nương tựa. Nghệ thuật sử dụng từ ngữ trong đoạn thơ rất chân thực và dữ dội: “mạng người như rác”, “phận đã dành đạn lạc tên rơi” hay “thác lại nhờ hớp cháo lá đa” đã lột tả được sự thê thảm, bi thương của kiếp người. Đặc biệt, đoạn thơ thể hiện tinh thần nhân đạo sâu sắc khi cất lên tiếng nói xót xa, cảm thương cho những mảnh đời đau khổ, bị xã hội ruồng bỏ. Giọng thơ trầm buồn, giàu cảm xúc, kết hợp với hình ảnh sống động và ám ảnh đã tạo nên một tác phẩm lay động lòng người, khiến người đọc phải suy ngẫm về thân phận và giá trị của con người trong xã hội.