

Ngô Sơn Lâm
Giới thiệu về bản thân



































Đề 1:
Câu 1. Văn bản trên thuộc kiểu văn bản nào?
➡ Văn bản nghị luận.
Câu 2. Vấn đề được đề cập đến trong văn bản là gì?
➡ Vấn đề sử dụng chữ viết (đặc biệt là tiếng Việt và tiếng nước ngoài) ở nước ta và sự cần thiết phải có thái độ tôn trọng ngôn ngữ dân tộc khi mở cửa giao lưu với quốc tế.
Câu 3. Để làm sáng tỏ cho luận điểm, tác giả đã đưa ra những lí lẽ, bằng chứng nào?
➡ Tác giả nêu rõ:
- Ở Hàn Quốc, quảng cáo thương mại không được đặt ở công sở, hội trường lớn, danh lam thắng cảnh; chữ tiếng Anh nếu có thì nhỏ hơn và đặt dưới chữ Hàn Quốc.
- Báo chí Hàn Quốc phát hành trong nước hầu như không có trang viết bằng tiếng nước ngoài.
- Trong khi đó, ở Việt Nam, có hiện tượng bảng hiệu đặt tiếng nước ngoài to hơn tiếng Việt; nhiều báo có “mốt” tóm tắt bằng tiếng nước ngoài ở trang cuối, gây thiệt thòi cho người đọc trong nước.
Câu 4. Chỉ ra một thông tin khách quan và một ý kiến chủ quan mà tác giả đưa ra trong văn bản.
- Thông tin khách quan: "Ở Hàn Quốc... chữ nước ngoài, chủ yếu là tiếng Anh, nếu có thì viết nhỏ, đặt dưới chữ Hàn Quốc to hơn phía trên."
- Ý kiến chủ quan: "Trong khi đó, ở ta... có cái ‘mốt’ là tóm tắt một số bài chính bằng tiếng nước ngoài ở trang cuối, xem ra để cho ‘oai’."
Câu 4. Chỉ ra một thông tin khách quan và một ý kiến chủ quan mà tác giả đưa ra trong văn bản.
- Thông tin khách quan: "Ở Hàn Quốc... chữ nước ngoài, chủ yếu là tiếng Anh, nếu có thì viết nhỏ, đặt dưới chữ Hàn Quốc to hơn phía trên."
- Ý kiến chủ quan: "Trong khi đó, ở ta... có cái ‘mốt’ là tóm tắt một số bài chính bằng tiếng nước ngoài ở trang cuối, xem ra để cho ‘oai’."
Câu 5. Nhận xét về cách lập luận của tác giả.
➡Cách lập luận của tác giả rõ ràng, chặt chẽ, giàu sức thuyết phục. Tác giả sử dụng sự so sánh giữa Việt Nam và Hàn Quốc để nêu bật vấn đề, đồng thời kết hợp giữa lí lẽ và dẫn chứng thực tế để làm nổi bật quan điểm và kêu gọi sự suy ngẫm của người đọc.