Hà Phạm Bảo Quyên

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Hà Phạm Bảo Quyên
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Bài làm 

Chắc hẳn trong cuộc sống ai cũng sẽ có một kỉ niệm đẹp đẽ. Và tôi cũng vậy đó là một lần tôi đi tắm mưa , và đó cũng chính là một bài học của tôi.

Hồi đó tôi còn là một học sinh rất hiếu kỳ nên hay nghịch ngợm, có lần trong lúc cả nhà đang nghỉ trưa tôi đã trốn bố mẹ ra ngoài để đi tắm mưa. Đó là một ngày mưa tầm tã, sau khi ăn cơm xong bố mẹ tôi nói rằng :" Hôm nay trời mưa con đừng ra ngoài nhé, mưa ướt người rồi về ốm đấy." Thế rồi bố mẹ tôi đi nghỉ trưa, còn lại tôi bỗng nhiên trong đầu tôi nảy ra một ý nghĩ hay là cơ này mình ra ngoài kia chơi một tý chắc bố mẹ không biết đâu. Thế là tôi đã trốn bố mẹ tôi ra ngoài. Khi nhìn thấy các bạn cũng đang chơi ở ngoài trời mưa, thấy tôi các bạn gọi bảo tôi vào để cùng chơi chung. Ở đó có rất nhiều trò chơi nên là tôi chơi một lúc rất lâu nên đã thấm mệt. Ngoài trời ,bây giờ đã tối rồi thế là các bạn cũng đi về hết chỉ còn lại mỗi mình tôi, không còn ai chơi cùng với thế là tôi đành buồn bã đi về. Về đến nhà tôi chỉ thấy bố mẹ tôi đang ngồi chờ tôi về để ăn cơm, trong bữa ăn tối tôi nhìn thấy bố mẹ đều rất buồn, tôi cảm thấy mình rất có lỗi vì đã không nghe lời dặn dò của bố mẹ mình. Trong bữa ăn, tôi chẳng thấy món nào bỏ vào miệng cũng chẳng thấy cái nào ngon cả, kể cả là những món mà tôi thích nhất. Sau khi ăn xong cơm, tôi cảm thấy đầu mình hơi nóng và đau đầu thế là tôi đi vệ sinh cá nhân, rồi tôi vào phòng nghỉ ngơi để sáng mai đi học cho sớm. Sáng hôm sau tôi không thể nào đi học được, tại vì là hôm qua tôi đã đi tắm mưa cả buổi chiều nên là hôm nay tôi bị sốt là phải . Mẹ vào, gọi tôi dậy để đi học, mẹ bước vào phòng tôi thấy mặt tôi đỏ bừng lên mẹ liền áp tay vào trán tôi và bảo:" hôm nay con sốt rồi, để mẹ xin hôm nay  cho con  nghỉ nhé. Nói rồi mẹ hỏi tôi hôm nay tôi muốn ăn gì để mẹ nấu nhưng tôi chỉ nói là tôi không muốn ăn gì cả mẹ ân cần bảo:" con không ăn thì làm sao mà khỏi sốt được hay để mẹ nấu cháo cho con ăn nhé."  Sau khi ăn và uống thuốc xong tôi liền đi nghỉ. Đến tối mẹ tôi ở bên cạnh tôi chăm sóc tôi và cho tôi uống thuốc , đến đêm mẹ đã phải thức trắng để chăm sóc tôi. Lúc đó tôi thì thầm vào tai mẹ, mẹ ơi cho con xin lỗi nhé lần sau con sẽ không như thế nữa.

Và sau lần đó tôi đã có thêm một kỉ niệm thật đáng nhớ và khó có thể quên được. 

 

Câu 1 :  thể thơ trên là thể thơ lục bát. 

Câu 2 : phương thức biểu đạt chính là miêu tả, biểu cảm.

Câu 3 : tác dụng của biện pháp tu từ là để cho trở nên gần gũi, sinh động, gợi hình gợi cảm hơn.

Câu 4 : Qua bài thơ trên em rút ra được bài học cho bản thân mình là phải hiếu thảo với ông bà cha mẹ và phải ngoan ngoãn nghe lời. 

Câu 1 :  thể thơ trên là thể thơ lục bát. 

Câu 2 : phương thức biểu đạt chính là miêu tả, biểu cảm.

Câu 3 : tác dụng của biện pháp tu từ là để cho trở nên gần gũi, sinh động, gợi hình gợi cảm hơn.

Câu 4 : Qua bài thơ trên em rút ra được bài học cho bản thân mình là phải hiếu thảo với ông bà cha mẹ và phải ngoan ngoãn nghe lời. 

Câu 5: Em hiểu tình cảm của người bà đối với cháu của mình  rất thương mến và dù cho bà có ở đâu bà cũng sẽ dõi theo cháu.

Câu 6 : qua bài thơ trên giúp em hiểu được rằng tình cảm của người bà đối với cháu của mình rất sâu sắc.tình cảm ấy được thể hiện qua hai câu thơ: " từ nơi gọi là thiên đường / ngoại luôn có cách dịu dàng bên con." Cho em hiểu dù bà có ở đâu đi nữa thì bà cũng sẽ dõi theo cháu. Dặn cháu phải ngoan ngoãn để bà vui lòng. 

Cho đến bây giờ em không thể nào quên được hình dáng của cô bạn thân thiết của em ngày nào. Hồi đó Hằng và em còn rất hay giận nhau nhưng sau lần đó khiến cho chúng em càng thân thiết hơn.

Đó là vào lúc chúng em còn học lớp 5 , vào giờ ra chơi như thường ngày em cùng các bạn cùng lớp ra chơi nhảy dây nhưng hôm đó Hằng chỉ ở trong lớp để đọc sách. Đến giờ vào lớp em ngồi vào lớp và bắt đầu lấy sách và bút mực ra để viết bài. Nhưng em tìm mãi mà chẳng thấy chiếc bút yêu thích của em mà hôm sinh nhật chị đã tặng nó cho em. Ngồi loay hoay mãi cả tiết học mà chẳng thấy nó đâu.Em bắt đầu nghi là Hằng đã lấy của em vì mọi lần Hằng vẫn hay mượn hộp bút của em để nhìn các hình ảnh ở trên đó để vẽ lại. Tan học em và bạn ấy đã bắt đầu cãi nhau vì chuyện cái bút , Hằng thì cố gắng nói là mình không hề lấy còn em thì nghĩ rằng những lời nói đó là lời nói dối. Cuối cùng em giận bạn ấy, sau ngày hôm đó tối về nhà ăn cơm mà em nghĩ là bạn ấy đã nói dối em. Sáng hôm sau khi đang trực nhật cùng với các bạn trong tổ, bỗng có một bạn chạy đến và đưa cho em cái bút mà em đã tìm cả tiết học hôm qua và bạn ấy nói rằng:" Mình trả bút nhé ".  Tới cơ này em mới sực nhớ ra là sáng hôm qua lúc truy bài 15 phút đầu giờ có bạn hỏi mượn bút mực của em để bài bạn ấy còn bảo:" Hôm nay bút mực tớ hết mực cho tớ mượn bút của bạn được không? " . Thế là em tự nhiên mong chóng đến giờ ra chơi để ra xin lỗi Hằng vì hôm qua đã hiểu lầm bạn. Đến giờ ra chơi em ra chỗ của bạn và tặng bạn một cuốn sổ tay nho nhỏ và nói :"Cho mình xin lỗi nhé tại vì hôm qua mình nóng nảy quá nên không kịp suy nghĩ ". Hằng nhìn em cười và nói với em :" Bạn thân giận nhau là chuyện bình thường thôi mà không sao đâu lần sau bạn cần phải suy nghĩ là được ". Sau ngày hôm đó chúng em càng ngày càng thân thiết hơn và không bao giờ giận nhau nữa. 

Em mong muốn rằng em và bạn ấy sẽ gắn bó với nhau như hình với bóng và không bao giờ giận dỗi nhau nữa.

 

 

 

Em rút ra được bài học cho bản thân mình là không nên ích kỷ và kiêu ngạo như thủy tinh