NGUYỄN VĂN THĂNG

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN VĂN THĂNG
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

O Hen-ri, nhà văn Mỹ nổi tiếng với những truyện ngắn về những con người nghèo khổ, bất hạnh khốn khó, một trong những nhân vật để lại nhiều ấn tượng sâu sắc với bạn đọc đó là nhân vật Giôn-xi trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng". Giôn-xi khiến cho em có những cảm xúc thật khó diễn tả, vừa đáng thương lại vừa đáng trách, vừa đáng chê bai nhưng rồi lại đáng để học tập.

Sống giữa thủ đô Oa-sinh-tơn (Mỹ) sầm uất nhất của nước giàu và phát triển bậc nhất thế giới nhưng có vô số những hoàn cảnh éo le, khốn khó và bất hạnh. Giôn-xi là một trong số đó, cô chỉ là một họa sĩ trẻ vẽ tranh tự do, thuê nhà trọ rồi đi vẽ tranh dạo kiếm tiền, cuộc sống nghèo khó nay lại thêm khó khăn khi Giôn-xi bị mắc bệnh sưng phổi. Với hoàn cảnh của Giôn-xi, cô chẳng có ý nghĩ gì đến chuyện có thể chữa bệnh ở thành phố này, bệnh tật nghèo túng khiến Giôn-xi vô cùng tuyệt vọng, không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa. Chúng ta cảm nhận được sức khỏe của Giôn-xi rất yếu "cặp mắt thẫn thờ", "thều thào ra lệnh", tuy nhiên ý chí tiếp tục sống của cô còn yếu hơn, Giôn-xi đã buông xuôi tất cả, cô đặt cả sinh mạng của mình vào chiếc lá nhỏ bé trên cây thường xuân, cô tự nhận định rằng khi nào chiếc lá rụng thì khi đó cô sẽ chết. Mặc cho người chị Xiu thân yêu luôn chăm sóc, vỗ về và động viên cô, Giôn-xi vẫn luôn quẩn quanh suy nghĩ chờ đợi cái chết trong héo mòn, tâm hồn của cô luôn ở trong tư thế sẵn sàng cho chuyến đi xa xôi bí ẩn của mình. Giôn-xi và chiếc lá thường xuân kia thật giống nhau, sự liên kết giữa chiếc lá và cành cây đang dần lơi lỏng, cũng giống như những sợi dây ràng buộc Giôn-xi với tình bạn, cuộc sống và thế giới này đang lơi lỏng từng sợi một. Tư tưởng và tinh thần của Giôn-xi thật khiến người ta vừa xót xa lại vừa đáng trách, nhưng nhờ có cụ Bơ-men và kiệt tác "chiếc lá cuối cùng" trên bức tường của cụ đã cứu sống tâm hồn ấy. Một kiệt tác đánh đổi bằng cả sinh mạng, cụ Bơ-men vẽ nó trong đêm mưa bão, gió bấc ào ào, thế rồi cụ bị sưng phổi chỉ hai ngày đã qua đời. Giôn-xi khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn hiên ngang trụ vững sau trận bão, dường như trong cô đã nảy lên những suy nghĩ tích cực, sự tồn tại của chiếc lá thường xuân khiến Giôn-xi nhận ra "Em thật là một con bé hư", và "muốn chết là một tội". Ngay khoảnh khắc Giôn-xi nhận ra điều đó thật nhanh nhẹn cô đã lấy lại tinh thần, cô muốn ăn, muốn ngồi dậy ngắm nhìn mọi thứ, muốn vẽ vịnh Na-plơ và quan trọng hơn là cô đã muốn sống. Trước đó thôi ta vẫn thấy một Giôn-xi chán sống, tuyệt vọng, nhưng ngay sau đó ta lại thấy một Giôn-xi ham sống, tràn đầy nghị lực vươn lên chống chọi bệnh tật, có thể Giôn-xi chưa khỏi bệnh nhưng tinh thần của cô đã hoàn toàn khỏe lại. Sức sống của Giôn-xi dẻo dai, bền bỉ như chính chiếc lá thường xuân cuối cùng mà cụ Bơ-men để lại, sự thay đổi của Giôn-xi khiến chúng ta phải cảm phục, nhìn vào đó mà học tập.

Nhà văn O Hen-ri đã rất thành công trong việc miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật Giôn-xi, thể hiện một cách đầy đủ và sâu sắc nhất những cung bậc cảm xúc, những ý nghĩ và sự thay đổi của Giôn-xi. Giôn-xi từ chỗ sâu thẳm của tuyệt vọng, chờ trực cái chết mang đi đã nhảy vọt đến nơi có niềm vui ham sống, hy vọng được sống và được sáng tác nghệ thuật, được thực hiện mơ ước của mình.

O Hen-ri, nhà văn Mỹ nổi tiếng với những truyện ngắn về những con người nghèo khổ, bất hạnh khốn khó, một trong những nhân vật để lại nhiều ấn tượng sâu sắc với bạn đọc đó là nhân vật Giôn-xi trong truyện ngắn "Chiếc lá cuối cùng". Giôn-xi khiến cho em có những cảm xúc thật khó diễn tả, vừa đáng thương lại vừa đáng trách, vừa đáng chê bai nhưng rồi lại đáng để học tập.

Sống giữa thủ đô Oa-sinh-tơn (Mỹ) sầm uất nhất của nước giàu và phát triển bậc nhất thế giới nhưng có vô số những hoàn cảnh éo le, khốn khó và bất hạnh. Giôn-xi là một trong số đó, cô chỉ là một họa sĩ trẻ vẽ tranh tự do, thuê nhà trọ rồi đi vẽ tranh dạo kiếm tiền, cuộc sống nghèo khó nay lại thêm khó khăn khi Giôn-xi bị mắc bệnh sưng phổi. Với hoàn cảnh của Giôn-xi, cô chẳng có ý nghĩ gì đến chuyện có thể chữa bệnh ở thành phố này, bệnh tật nghèo túng khiến Giôn-xi vô cùng tuyệt vọng, không muốn tiếp tục cuộc sống như vậy nữa. Chúng ta cảm nhận được sức khỏe của Giôn-xi rất yếu "cặp mắt thẫn thờ", "thều thào ra lệnh", tuy nhiên ý chí tiếp tục sống của cô còn yếu hơn, Giôn-xi đã buông xuôi tất cả, cô đặt cả sinh mạng của mình vào chiếc lá nhỏ bé trên cây thường xuân, cô tự nhận định rằng khi nào chiếc lá rụng thì khi đó cô sẽ chết. Mặc cho người chị Xiu thân yêu luôn chăm sóc, vỗ về và động viên cô, Giôn-xi vẫn luôn quẩn quanh suy nghĩ chờ đợi cái chết trong héo mòn, tâm hồn của cô luôn ở trong tư thế sẵn sàng cho chuyến đi xa xôi bí ẩn của mình. Giôn-xi và chiếc lá thường xuân kia thật giống nhau, sự liên kết giữa chiếc lá và cành cây đang dần lơi lỏng, cũng giống như những sợi dây ràng buộc Giôn-xi với tình bạn, cuộc sống và thế giới này đang lơi lỏng từng sợi một. Tư tưởng và tinh thần của Giôn-xi thật khiến người ta vừa xót xa lại vừa đáng trách, nhưng nhờ có cụ Bơ-men và kiệt tác "chiếc lá cuối cùng" trên bức tường của cụ đã cứu sống tâm hồn ấy. Một kiệt tác đánh đổi bằng cả sinh mạng, cụ Bơ-men vẽ nó trong đêm mưa bão, gió bấc ào ào, thế rồi cụ bị sưng phổi chỉ hai ngày đã qua đời. Giôn-xi khi nhìn thấy chiếc lá cuối cùng vẫn hiên ngang trụ vững sau trận bão, dường như trong cô đã nảy lên những suy nghĩ tích cực, sự tồn tại của chiếc lá thường xuân khiến Giôn-xi nhận ra "Em thật là một con bé hư", và "muốn chết là một tội". Ngay khoảnh khắc Giôn-xi nhận ra điều đó thật nhanh nhẹn cô đã lấy lại tinh thần, cô muốn ăn, muốn ngồi dậy ngắm nhìn mọi thứ, muốn vẽ vịnh Na-plơ và quan trọng hơn là cô đã muốn sống. Trước đó thôi ta vẫn thấy một Giôn-xi chán sống, tuyệt vọng, nhưng ngay sau đó ta lại thấy một Giôn-xi ham sống, tràn đầy nghị lực vươn lên chống chọi bệnh tật, có thể Giôn-xi chưa khỏi bệnh nhưng tinh thần của cô đã hoàn toàn khỏe lại. Sức sống của Giôn-xi dẻo dai, bền bỉ như chính chiếc lá thường xuân cuối cùng mà cụ Bơ-men để lại, sự thay đổi của Giôn-xi khiến chúng ta phải cảm phục, nhìn vào đó mà học tập.

Nhà văn O Hen-ri đã rất thành công trong việc miêu tả diễn biến tâm lí nhân vật Giôn-xi, thể hiện một cách đầy đủ và sâu sắc nhất những cung bậc cảm xúc, những ý nghĩ và sự thay đổi của Giôn-xi. Giôn-xi từ chỗ sâu thẳm của tuyệt vọng, chờ trực cái chết mang đi đã nhảy vọt đến nơi có niềm vui ham sống, hy vọng được sống và được sáng tác nghệ thuật, được thực hiện mơ ước của mình.

Sự đau đớn tình yêu và nỗi đau mà nhân vật chính phải chịu

Tình yêu là sự rung động của tâm hồn, là lòng vị tha, sự hi sinh bản thân, tình yêu thương của con người với đồng loại, với thiên nhiên, môi trường xung quanh – chính là sức mạnh vĩ đại nhất mà loài người có trong tay. Sức mạnh vĩ đại nhất mà nhân loại có trong tay chính là tình yêu bởi tình yêu là một giá trị tinh thần vô giá, có thể mang đến cho con người niềm vui, hạnh phúc, tạo động lực và sức mạnh giúp con người vượt qua những thử thách để chiến thắng cái ác, cái xấu. Con người dù có vĩ đại đến đâu cũng trở nên nhỏ bé, yếu đuối, bất lực trước sự cuồng nộ của thiên nhiên, sức mạnh hủy diệt của bom hạt nhân,… Chỉ có tình yêu mới khiến cho loài người biết sống thân thiện với môi trường và xích lại gần nhau, nắm tay nhau để cùng tạo dựng nên những giá trị trường tồn, bất tử. Vì tình yêu là sức mạnh vĩ đại nhất nhân loại có trong tay nên mỗi người cần phải biết chia sẻ, có lòng vị tha , mọi người cần biết chung tay ngăn chặn và đẩy lùi chiến tranh, xung đột sắc tộc, dịch bệnh, bảo vệ môi trường sống,… Nếu loài người muốn tồn tại, nếu ta muốn tìm ý nghĩa của sự sống, nếu ta muốn bảo vệ thế giới và tất cả những giống loài khác, tình yêu chính là câu trả lời đầu tiên và duy nhất. Những ai biết chia sẻ, yêu thương sẽ được nhận lại yêu thương. Những ai thờ ơ, lạnh lùng , vô cảm sẽ nhận về mình sự cô đơn và ghét bỏ. Để có được tình yêu và phát huy sức mạnh của nó, mỗi người cần phải biết chăm sóc đời sống tinh thần, quan tâm đến cuộc sống xung quanh, quan tâm người thân. Có lối sống tích cực, hãy sống yêu thương, vị tha, vượt thắng sự ích kỷ của bản thân. Tình yêu không tự nó tìm đến, chúng ta phải sẵn sàng những điều kiện để nó đên, phát triển và tạo ra sức mạnh cho bản thân mình

Chúng ta là học sinh , cũng là một con người , chúng ta biết trải nghiệm và cảm nhận. Chúng ta còn có cảm xúc . Cảm xúc của mình,của mn khi bị bắt nạt thật sự rất sỡ hãi và ảnh hưởng đến cả tâm lý . Lúc đó chúng ta như bị bỏ rơi,bị lãng quên. Chính bản thân tôi cũng đã từng trải qua . Lúc đó tôi rất sợ nhưng khi đó tôi mới nhận ra rằng mình cần mạnh mẽ , dũng cảm và tự tin hơn nữa để đối phó với hành động "bắt nạt" của  người khác . Bắt nạt là thử thách, chúng ta hãy cứng rắn hơn nữa để đối phó với vc lm xấu xa ấy . Vì chẳng ai thích và yêu hành động " bắt nạt" đó cả . Vì nó cần loại bỏ khỏi cuộc sống và đừng để cho nó tiếp diễn . Vì đây là hành động ko đáng tôn trọng .

Chúng ta là học sinh , cũng là một con người , chúng ta biết trải nghiệm và cảm nhận. Chúng ta còn có cảm xúc . Cảm xúc của mình,của mn khi bị bắt nạt thật sự rất sỡ hãi và ảnh hưởng đến cả tâm lý . Lúc đó chúng ta như bị bỏ rơi,bị lãng quên. Chính bản thân tôi cũng đã từng trải qua . Lúc đó tôi rất sợ nhưng khi đó tôi mới nhận ra rằng mình cần mạnh mẽ , dũng cảm và tự tin hơn nữa để đối phó với hành động "bắt nạt" của  người khác . Bắt nạt là thử thách, chúng ta hãy cứng rắn hơn nữa để đối phó với vc lm xấu xa ấy . Vì chẳng ai thích và yêu hành động " bắt nạt" đó cả . Vì nó cần loại bỏ khỏi cuộc sống và đừng để cho nó tiếp diễn . Vì đây là hành động ko đáng tôn trọng .

Câu 9: Văn bản đề cập đến quá trình hội nhập văn hóa trong bối cảnh toàn cầu hóa. Nó nhấn mạnh sự cần thiết của việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc đồng thời tiếp thu những giá trị mới từ bên ngoài. Hội nhập văn hóa không chỉ là việc tiếp biến văn hóa nhân loại mà còn là sự đóng góp những giá trị độc đáo của văn hóa Việt Nam vào kho tàng chung. Tuy nhiên, hội nhập đi kèm cả những nguy cơ như đánh mất cốt cách văn hóa, đòi hỏi phải có sức đề kháng mạnh mẽ để văn hóa dân tộc hòa nhập mà không bị hòa tan.


Cuộc sống của con người diễn ra trong một xã hội đa dạng, nơi mà sự đa dạng luôn tồn tại giữa mọi người. Điều quan trọng là chúng ta phải học cách chấp nhận và tôn trọng những sự khác biệt này.

Sự khác biệt thực sự làm nên sự đa dạng và phong cách riêng của mỗi con người. Điều này có thể thể hiện ở nhiều khía cạnh, từ ngoại hình, thói quen, quan điểm, đến lối sống và cách ứng xử. Tôn trọng sự khác biệt không chỉ là một việc làm đúng mà còn là một sự tôn vinh cho quyền tự do của mỗi người. Sự đối lập giữa chúng ta tạo ra một sự phong phú cho cuộc sống, và như Coco Chanel đã từng nói: "Để không bị thay thế, bạn phải thật khác biệt." Sự khác biệt giúp chúng ta hiểu và thấu hiểu nhau hơn, khuyến khích tinh thần kiên nhẫn và đồng lòng để cùng phát triển. Tôn trọng sự khác biệt còn thể hiện tình thương và lòng nhân ái, góp phần gắn kết con người lại với nhau.

Trong cuộc sống gia đình, việc hiểu và chấp nhận những sự khác biệt giúp làm mờ đi những khoảng cách thế hệ. Khi chúng ta biết tôn trọng sự riêng tư của người khác, chúng ta cũng nhận được sự tôn trọng tương tự. Không bao giờ nên phê phán ai vì những điểm khác biệt như ngoại hình, màu da, giọng điệu, phong cách sống hay bất kỳ đặc điểm nào khác. Sự đa dạng này đã tạo ra những điều tuyệt vời trong cuộc sống, và nếu không có nó, thế giới sẽ không bao giờ biết đến các vĩ nhân như Newton, Edison, hay J.K. Rowling.

Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, vẫn còn tồn tại những người bảo thủ và cố chấp, luôn cố gắng áp đặt quan điểm cá nhân lên người khác, gây khó khăn và mâu thuẫn. Ngoài ra, một số người lợi dụng khái niệm "sự khác biệt" để tự vinh danh và thúc đẩy lợi ích cá nhân, không tôn trọng tập thể xung quanh. Điều quan trọng là chúng ta phải thể hiện sự cân bằng giữa quan điểm cá nhân và tinh thần đoàn kết, sử dụng bản sắc của mình để làm phong phú cuộc sống thay vì lợi dụng hoặc xem thường sự đa dạng.

Mỗi người chúng ta chỉ có một cuộc đời để sống và tỏa sáng. Hãy luôn tự hào về bản sắc của mình, chăm sóc bản thân và yêu thương những người xung quanh.

 

Câu 1: văn bản thông tin

Câu 2 : nhằm mục đích giữ chân người đọc, cải thiện thứ hạng tìm kiếm và tăng khả năng chia sẻ

Câu 3 :nặm hình,trang trí, miết láng và tu sửa gốm

Câu 5 : qua nhiều thế hệ trạng ngữ nhấn mạnh sự truyền nối của con cha

Câu 6 : Đất nước ta đang trong thời kỳ hội nhập các nền văn hóa, kinh tế của nước ngoài. Kèm theo đó, trách nhiệm của thế hệ trẻ đối với việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc là rất quan trọng. Bản sắc văn hóa dân tộc là giá trị gốc, căn bản, cốt lõi, tiêu biểu nhất, bản chất nhất, được hình thành và phát triển suốt quá trình phát triển đất nước, là nền tảng mang tính trường tồn, bền vững, mang tính dân tộc sâu sắc. Nó được biểu hiện ở nhiều phương diện: cách sống, lối sống, ăn ở, suy nghĩ. Vậy tại sao phải giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc? Vì bản sắc văn hóa dân tộc là một trong những giá trị tạo nên vị thế, nét đặc sắc riêng của dân tộc. Mà trong thời kì hội nhập, nền văn hóa dân tộc đã bị pha trộn khá nhiều. Việc giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc Việt Nam của một số bộ phận giới trẻ hiện nay là hoàn toàn sống với cái được gọi là "nền tảng mang tính trường tồn" như: lười biếng, lãng phí, bỏ bê học hành, chạy đua theo những dòng "mốt", đua đòi. Những việc làm đó làm phai nhạt, dần đánh mất bản sắc văn hóa dân tộc. Vậy nên thế hệ trẻ ngày nay cần trang bị cho mình những kiến thức toàn diện, tích cực tiếp thu khoa học kỹ thuật. Luôn đề cao văn hóa dân tộc, giữ gìn những truyền thống văn hóa tốt đẹp, không bắt chước văn hóa dân tộc nước ngoài. Cần tạo ra một môi trường văn hóa lành mạnh, mang đậm đà bản sắc dân tộc. Biết tiết kiệm, trân trọng giá trị lao động và đặc biệt là cần xây dựng cho mình lối sống giản dị cao đẹp. Theo đó, học sinh cần có ý thức học hỏi, rèn luyện để không ngừng tạo lập cho mình một phong cách sống, phong cách học tập, làm việc cao đẹp, phù hợp với yêu cầu của cuộc sống ngày nay, đặc biệt giữ gìn bản sắc văn hóa dân tộc không bị mai một dần.

Hiện nay, trong các trường học đang xuất hiện những câu lạc bộ đọc sách. Việc này đã mang đến nhiều ý kiến trái chiều. Có người coi đó là việc thừa thãi, tốn thời gian. Có người lại nghĩ đó là một sự tích cực, đem lại vô vàn lợi ích cho cá nhân học sinh, nhà trường và xã hội. Theo quan điểm của bản thân, tôi hoàn toàn ủng hộ sự xuất hiện của những câu lạc bộ đọc sách này.

Đầu tiên, việc thành lập câu lạc bộ đọc sách sẽ giúp học sinh ôn tập và bổ trợ kiến thức. Khi tham gia các hoạt động đọc, giới thiệu về cuốn sách liên quan đến tác phẩm trong chương trình chính khóa, mỗi người không chỉ được củng cố về kiến thức mà còn có thêm nhiều góc nhìn, suy nghĩ, cảm nhận khác. Đồng thời, có thêm kinh nghiệm trong việc làm những dạng bài nghị luận văn học, thuyết minh ở trên lớp.

Tiếp đó, câu lạc bộ đọc sách được coi là nơi để kết nối, chia sẻ đam mê đọc sách đến mọi người. Ở đây, học sinh không chỉ được làm quen thêm nhiều bạn mới mà còn có cơ hội tiếp xúc gần gũi hơn với các thầy cô. Qua đó, chúng ta sẽ mở rộng mối quan hệ của bản thân, được tiếp nhận vô số góc nhìn khác biệt, thú vị. Ngoài ra, với vô số hoạt động bổ ích mà câu lạc bộ đề ra, ta còn có thể thu hút những học sinh khác, lan tỏa tình yêu với việc đọc đến cộng đồng nhỏ này.

Không chỉ vậy, tham gia câu lạc bộ đọc sách còn giúp học sinh rèn luyện những kĩ năng mềm cần thiết. Với sự năng nổ và chủ động của người trẻ, rất nhiều hoạt động thú vị sẽ được tổ chức như điểm sách, các cuộc thi viết bài cảm nhận, thiết kế bìa sách,... Nhờ đó, chúng ta sẽ phát triển cho bản thân không ít kĩ năng: giao tiếp, hợp tác, công nghệ thông tin,... Tất cả chính là bàn đạp để chúng ta tiến bộ, phát triển trong thời đại giao lưu, hội nhập ngày nay.

Tóm lại, việc thành lập câu lạc bộ đọc sách trong trường học là một ý kiến vô cùng hợp lí, đem đến nhiều ích lợi cho cộng đồng. Nó sẽ giúp học sinh rèn luyện và phát triển bản thân một cách hiệu quả và tích cực hơn. Hãy hình thành thói quen đọc sách ngay từ sớm để khám phá, chinh phục kho tàng tri thức của nhân loại.