

Trần Ngọc Diệp
Giới thiệu về bản thân



































1)
ngôi kể được sử dụng trong văn bản là ngôi thứ 3
2)
cuộc sống của người trí thức trong giai đoạn trước cách mạng tháng tám được miêu tả trong văn bản: sống lay lắt, nghèo khổ, bế tắc, tù túng, chỉ lo toan những nhu cầu vật chất tầm thường, không thể thực hiện lý tưởnghay hoài bão cao đẹp của mình.
3)
tác dụng: Gợi lên sự trăn trở, day dứt, đau đớn của nhân vật trước cuộc sống u ám. Nhấn mạnh ước muốn sống có ý nghĩa, cao quý, vượt qua khó khăn.
4)
nội dung chính của văn bản phản ánh bi kịch tinh thần của người trí thức nghèo trước cách mạng tháng tám: khao khát sống có ý nghĩa nhưng bị cái nghèo đói vùi dập.
5)
nhân vật Thứ được xây dựng chân thực, sinh động. tác giả đã khắc họa thành công những giằng xé nội tâm giữa mưu sinh và khát vọng sống đẹp của Thứ.
Việt Nam – một đất nước giàu giá trị truyền thống. Những câu tục ngữ đã đúc kết từ những kinh nghiệm mà cha ông ta đã để lại trong cuộc sống. Một trong số đó là câu: “Giấy rách phải giữ lấy lề”.
Xét về nghĩa đen, có thể hiểu rằng quyển sách hay vở dù có tờ bị rách nhưng vẫn giữ được lề thì vẫn còn là quyển sách. Còn xét về nghĩa bóng, ông cha ta đã lấy hình ảnh “giấy” để ẩn dụ cho số phận, cuộc đời con người. Giống như số phận có nghèo khó, cuộc đời có lo toan vất vả thì cũng đừng để mất đạo đức, lòng tự trọng của bản thân. Chúng ta cũng có thể liên tưởng đến câu “ Đói cho sạch, rách cho thơm”. Dù ở hoàn cảnh nào đi chăng nữa thì cũng phải có lòng tự trọng, không được đánh mất bản thân.
Phẩm chất đạo đức là điều cần có của mỗi con người. Tuy nhiên đâu đó trong cuộc sống ta vẫn thấy những con người mà nhân cách, phẩm chất của họ bị tha hóa, biến chất. Trong cái guồng quay của cuộc sống cơm áo gạo tiền, của xã hội thì điều đó cũng là dễ hiểu. Bên cạnh đó còn có những người chỉ sống bằng hình thức bên ngoài, chạy theo những thứ vật chất xa hoa mà bỏ qua cả nhân cách đạo đức của bản thân. Họ sẵn sàng đánh đổi phẩm chất đạo đức, những điều cốt lõi của bản thân để chạy theo đồng tiền. Sự tha hóa này không phải chỉ mới bắt đầu mà nó đã bắt đầu từ thời xa xưa khi sự cạnh tranh xuất hiện. Thế mới thấy, không phải cái gì cũng tốt đẹp, người thông minh nhưng chưa chắc có đạo đức, người xinh đẹp cũng chưa chắc có nhân cách đẹp. Đừng nên nhìn mọi thứ chỉ bằng vẻ bề ngoài của nó bởi ta làm sao biết bên trong nó đã mục rữa, thối nát như thế nào. Cũng đừng đổ lỗi cho số phận, cho hoàn cảnh khi mà bản thân đã không giữ được phẩm chất đạo đức cũng như nhân cách sống.
Một xã hội văn minh, tiến bộ hay không phụ thuộc vào yếu tố con người. Con người có nhân cách, đạo đức, lối sống đẹp thì sẽ góp phần làm cho xã hội phát triển, tươi đẹp hơn. Lời răn dạy của cha ông ta luôn là những lời khuyên răn vô cùng quý báu đặc biệt là với những người có nhân cách đạo đức kém. Dù trong bất kì hoàn cảnh nào, môi trường nào chúng ta cũng luôn phải nhớ đến lời răn dạy này của cha ông. Cùng nhau gìn giữ những giá trị văn hóa, giá trị truyền thống có như vậy mới giữ được “cái lề” của đất nước văn minh của xã hội hiện đại.
Lời răn dạy của cha ông ta hoàn toàn đúng đắn. Bài học làm người vô cùng quý báu của thế hệ đi trước dành cho thế hệ con cái sau này.