Nguyễn Hoàng Đạt

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Hoàng Đạt
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

Câu 1: bài thơ được viết theo the thơ tự do

cau 2: người bộc lộ cảm xúc là nhân vật tôi. Đó là cuộc gặp gỡ giữa nhân vật tôi và người mẹ

 

Bài thơ “Mẹ” của Viễn Phương đã để lại trong em nhiều cảm xúc lắng đọng về tình mẫu tử thiêng liêng và sự hy sinh cao cả của người mẹ. Hình ảnh mẹ được so sánh với đóa hoa sen – một loài hoa cao quý nhưng lặng lẽ tỏa hương trong bùn lầy, giống như cuộc đời mẹ âm thầm chịu đựng bao vất vả, gian truân mà không một lời than vãn. Suốt tháng năm dài, mẹ dành trọn yêu thương, chắt chiu từng giọt mồ hôi để nuôi con khôn lớn. Khi con trưởng thành, tung cánh bay xa đến những chân trời mới, mẹ vẫn lặng lẽ đứng sau, bóng dáng hao gầy in trên buổi chiều tà cô quạnh. Đến khi mẹ rời xa cõi đời, con mới nhận ra rằng mẹ như đóa sen tàn sau mùa hạ, nhưng tình yêu thương của mẹ vẫn còn mãi, như ngôi sao lấp lánh trên bầu trời. Giọng thơ nhẹ nhàng mà tha thiết, gợi lên nỗi tiếc thương và sự trân trọng đối với người mẹ tảo tần. Bài thơ không chỉ là lời tri ân sâu sắc mà còn là lời nhắc nhở mỗi người hãy luôn yêu thương, chăm sóc mẹ khi còn có thể, bởi tình mẹ là món quà vô giá mà không gì có thể thay thế.

Nếu gặp lại một người bạn như anh gầy, em sẽ giữ thái độ chân thành, cởi mở và trân trọng tình bạn hơn là để ý đến sự chênh lệch về địa vị. Dù bạn có thành đạt hay khó khăn, em vẫn sẽ đối xử bình đẳng, bởi điều quan trọng trong tình bạn là sự chân thành, không phải địa vị hay tiền bạc.

Cách ứng xử của anh béo gợi ý rằng một người có thể giữ được sự chân thành và trân trọng bạn cũ, nhưng cũng có giới hạn về sự kiên nhẫn trước thái độ luồn cúi, nịnh bợ quá mức. Điều này nhắc nhở em rằng trong mọi mối quan hệ, sự tự trọng và tôn trọng lẫn nhau là điều cần thiết.

Chi tiết “Mấy thứ vali, hộp túi của anh ta cũng co rúm lại, nhăn nhó” gợi tả sự khúm núm, sợ sệt và hạ mình của anh gầy khi biết bạn cũ của mình có địa vị cao hơn. Sự biến đổi trong dáng vẻ của đồ vật mang tính nhân hóa, phản ánh tâm trạng lo lắng, tự ti và sự thay đổi trong thái độ của anh gầy từ thân mật sang cung kính, luồn cúi. Ý nghĩa của chi tiết này là làm nổi bật sự đối lập trong cách ứng xử của hai nhân vật trước địa vị xã hội. Nó cũng phê phán tâm lý nịnh bợ, trọng danh lợi và sự phân biệt giai cấp trong xã hội lúc bấy giờ.
 
 
 
  •  
  •  
  •  
  •  
  •  
  •  
  •  
     
  •  
  •  
 
 
 

                         Bài làm
      Văn học luôn ca ngợi những con người bình dị mà cao đẹp, những người lặng thầm cống hiến cho đất nước bằng tất cả niềm đam mê và trách nhiệm. Lặng lẽ Sa Pa của Nguyễn Thành Long là một truyện ngắn như vậy. Được viết năm 1970 sau chuyến đi thực tế ở Lào Cai, tác phẩm khắc họa hình ảnh anh thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Qua câu chuyện giản dị nhưng sâu sắc, Nguyễn Thành Long đã tôn vinh những con người lao động miệt mài, âm thầm đóng góp cho đất nước, để lại những suy ngẫm ý nghĩa về vẻ đẹp của sự cống hiến.

        Câu chuyện diễn ra trên một chuyến xe lên Sa Pa. Ông họa sĩ già và cô kỹ sư trẻ có dịp trò chuyện với bác lái xe về một chàng thanh niên đặc biệt – người làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Khi đến nơi, họ có cơ hội gặp gỡ anh thanh niên này. Sống một mình trên đỉnh núi cao, anh ngày đêm đo gió, đo mưa, đo nhiệt độ, phục vụ công tác dự báo thời tiết cho sản xuất và chiến đấu. Dù công việc đơn độc và vất vả, anh vẫn say mê, yêu đời, trách nhiệm với nghề. Trong cuộc trò chuyện ngắn ngủi, anh đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng ông họa sĩ và cô kỹ sư trẻ. Câu chuyện khép lại nhưng hình ảnh anh thanh niên vẫn mãi là biểu tượng đẹp đẽ về những con người thầm lặng mà cao cả.
Trong truyện, anh thanh niên là nhân vật trung tâm, hiện lên với nhiều phẩm chất đáng quý: Anh làm công tác khí tượng và địa vật lý, một công việc quan trọng nhưng lặng thầm. Hằng ngày, dù mưa hay nắng, dù ngày hay đêm, anh vẫn miệt mài ghi chép số liệu để phục vụ dự báo thời tiết. Chính ý thức trách nhiệm đã khiến anh không cảm thấy cô đơn hay nhàm chán mà luôn hết mình với công việc. Dù sống một mình trên đỉnh Yên Sơn heo hút, anh không hề buồn chán mà biết cách làm cho cuộc sống thêm phong phú. Anh trồng hoa, nuôi gà, đọc sách, tự tạo niềm vui cho mình. Tinh thần ấy khiến cuộc sống trở nên ý nghĩa hơn, giúp anh vượt qua nỗi cô đơn để gắn bó với công việc. Anh luôn nghĩ rằng công việc của mình nhỏ bé so với bao người khác, dù chính anh cũng là một người lao động cống hiến thầm lặng. Khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung, anh từ chối và giới thiệu những người khác đáng vẽ hơn mình. Anh còn quan tâm, hiếu khách khi tặng trứng, tặng hoa cho khách. Tất cả những điều đó cho thấy anh là người chân thành, giàu tình cảm và rất đáng trân trọng. Không chỉ khắc họa vẻ đẹp con người, Nguyễn Thành Long còn vẽ nên một bức tranh thiên nhiên Sa Pa thơ mộng. Những đám mây trôi lững lờ, rừng cây xanh mát, những vườn hoa rực rỡ… tất cả tạo nên một không gian bình yên, lặng lẽ. Trong không gian ấy, con người càng trở nên đẹp đẽ hơn khi họ miệt mài lao động, cống hiến cho đất nước. Thiên nhiên không chỉ là bối cảnh mà còn hòa quyện vào tâm hồn con người, làm nổi bật lên sự gắn bó giữa con người và đất trời.
Tác phẩm có cốt truyện đơn giản nhưng sâu sắc, tập trung vào một khoảnh khắc gặp gỡ nhưng để lại dư âm lâu dài. Nhân vật được khắc họa chân thực qua hành động, lời nói, suy nghĩ, không cần những tình tiết kịch tính mà vẫn gây ấn tượng mạnh mẽ. Nghệ thuật miêu tả thiên nhiên sinh động, thơ mộng, kết hợp hài hòa với miêu tả nhân vật. Ngôn ngữ nhẹ nhàng, tinh tế, giàu chất trữ tình.

      Lặng lẽ Sa Pa không chỉ là câu chuyện về một người thanh niên mà còn là lời ca ngợi những con người lao động thầm lặng, luôn cống hiến vì đất nước. Họ là những bông hoa đẹp trong cuộc đời, dù không ồn ào, rực rỡ nhưng vẫn tỏa hương thơm ngát. Qua tác phẩm, Nguyễn Thành Long đã gửi gắm thông điệp ý nghĩa: mỗi người, dù ở đâu, làm công việc gì, chỉ cần sống hết mình với đam mê và trách nhiệm thì cuộc đời ấy sẽ thật đáng trân trọng.

Bài thơ Khi mùa mưa đến của Trần Hòa Bình thể hiện cảm hứng tràn đầy yêu thương và gắn bó với thiên nhiên, quê hương. Cơn mưa không chỉ mang đến sự tươi tốt cho đất đai mà còn đánh thức những kỷ niệm, cảm xúc trong lòng tác giả. Mưa làm sống lại những ký ức tuổi thơ, gợi lên niềm vui hân hoan và cả những nỗi buồn man mác. Đặc biệt, qua ngòi bút của tác giả, hình ảnh “Ta hóa phù sa mỗi bến chờ”, tác giả bày tỏ khát vọng cống hiến, hòa mình vào thiên nhiên để nuôi dưỡng sự sống. Bài thơ vừa mang màu sắc tươi sáng của niềm tin, hy vọng, vừa thấm đượm tình yêu quê hương tha thiết của tác giả.

Câu thơ "ta hoá phù sa mỗi bến chờ" thể hiện sâu sắc tinh thần cống hiến, sự gắn bó bền bỉ của con người với quê hương và cuộc đời. Hình ảnh "phù sa" tượng trưng cho sự bồi đắp, màu mỡ, sự sống cho những vùng đất ven sông, cũng như con người luôn sẵn sàng đóng góp để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn. Trong khi đó, "mỗi bến chờ"  gợi lên hình ảnh những vùng đất đang khát khao được bồi đắp, chờ đợi sự đổi thay, phát triển. Câu thơ ấy đã khắc hoạ khát vọng sống có ý nghĩa, sẵn sàng hy sinh thầm lặng để mang đến sự trù phú cho đời trở nên rõ nét hơn. Đồng thời, nó cũng gợi lên tình yêu cuộc sống, tình yêu con người, thể hiện tấm lòng nhân hậu, vị tha trước những đổi thay của thời gian. Như phù sa mãi theo dòng nước bồi đắp những bến bờ, con người cũng luôn mong muốn để lại những giá trị đẹp đẽ cho cuộc đời.