

Nguyễn Tất Thanh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Trong thời đại công nghệ phát triển như vũ bão hiện nay, trí tuệ nhân tạo (AI) ngày càng đóng vai trò quan trọng trong nhiều lĩnh vực của đời sống, từ giáo dục, y tế, giao thông đến giải trí. Tuy nhiên, việc con người dần trở nên phụ thuộc quá mức vào AI cũng đặt ra nhiều vấn đề đáng suy ngẫm. Khi mọi thao tác được tự động hóa, con người có xu hướng lười tư duy, giảm khả năng sáng tạo và tự giải quyết vấn đề. Ngoài ra, nếu quá phụ thuộc vào AI mà thiếu kiểm soát, chúng ta có thể đối mặt với nguy cơ mất quyền kiểm soát dữ liệu cá nhân, công việc và thậm chí là đạo đức trong xã hội. Mặc dù AI mang lại nhiều tiện ích vượt trội, con người không nên để công nghệ thay thế hoàn toàn tư duy và cảm xúc – những điều làm nên giá trị con người. Chúng ta cần sử dụng AI như một công cụ hỗ trợ thông minh, không phải là “ông chủ” điều khiển cuộc sống. Chỉ khi biết kết hợp hài hòa giữa công nghệ và năng lực con người, xã hội mới phát triển một cách bền vững và nhân văn.
Câu 2:
Bài thơ “Đừng chạm tay” là một tác phẩm giàu chất suy tưởng, lắng sâu trong cảm xúc và đầy tính nhân văn. Qua hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng trên con dốc nhỏ, bài thơ gợi ra nhiều tầng ý nghĩa về ký ức, thời gian, sự cô đơn và khoảng cách giữa các thế hệ. Những nét đặc sắc về nội dung và nghệ thuật đã làm nên chiều sâu và sức ám ảnh lặng lẽ cho bài thơ này. Về nội dung, bài thơ mở đầu bằng hình ảnh một cụ già ngồi sưởi nắng – biểu tượng cho một con người sống trong hoài niệm, cô đơn và trầm lặng. Cụ không nói nhiều, chỉ lặng lẽ chỉ tay, nhưng dấu tay ấy lại dẫn người khác vào "thế giới một người già" – một không gian đượm màu ký ức, khác biệt với hiện tại. Câu thơ “Đi lạc trong thế giới một người già” mang nghĩa biểu tượng, nhấn mạnh sự lạc lõng của thế hệ sau khi không thể hiểu hay cảm nhận đầy đủ thế giới nội tâm của người già. Con đường mà khách đi qua cũng chính là con đường cuộc đời mà cụ từng bước tới, nhưng đó không phải là hành trình mà "khách mong đợi", cho thấy sự khác biệt trong trải nghiệm và cảm xúc giữa các thế hệ. Bài thơ còn thể hiện một nỗi tiếc nuối và xót xa trước sự đổi thay của thời gian và không gian sống. Những nơi xưa kia từng in dấu chân, từng thân thuộc với cụ giờ chỉ còn là “núi sẻ, đồng san, cây vừa bật gốc” – hình ảnh gợi lên sự tàn phá, mất mát, bị lãng quên. Những “khối bê tông đông cứng ánh nhìn” là biểu tượng của sự hiện đại hóa, nhưng lại lạnh lẽo, thiếu hồn, không thể mang lại cảm xúc gắn bó như ký ức xưa cũ. Điều đặc biệt cảm động là khi khách quay trở lại, muốn nói điều gì đó với cụ già, thì nhận ra rằng: “Đừng khuấy lên kí ức một người già”. Đây là một thông điệp nhân văn sâu sắc, nhấn mạnh sự tôn trọng đối với những ký ức đã cũ, sự cảm thông với nỗi cô đơn và mong manh của tuổi già. Bài thơ không chỉ là lời nhắc nhớ về ký ức, mà còn là lời nhắn gửi nhẹ nhàng: hãy đối xử với người già bằng sự lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng quá khứ của họ. Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ dung dị mà giàu tính biểu tượng, kết hợp giữa tự sự và trữ tình, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận chiều sâu của thông điệp. Giọng điệu thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, đầy suy tư. Cấu trúc bài thơ theo dòng chảy của một cuộc gặp gỡ – đi, đến, rồi quay về – như một hành trình khám phá và chiêm nghiệm. Những hình ảnh như “ánh nắng”, “sương rơi”, “khối bê tông”, “gió reo” đều được chọn lọc tinh tế, tạo nên không gian vừa thực vừa mơ, vừa hiện hữu vừa hoài niệm. Tóm lại, bài thơ “Đừng chạm tay” không chỉ là một bản vẽ nhẹ nhàng về tuổi già, mà còn là lời nhắc nhở về việc gìn giữ ký ức, về cách chúng ta tiếp cận và thấu hiểu những con người đã đi qua nhiều biến động của cuộc đời. Bằng nội dung sâu sắc và nghệ thuật tinh tế, bài thơ chạm đến trái tim người đọc một cách âm thầm nhưng đầy ám ảnh.
Câu 1. Văn bản sử dụng các phương thức biểu đạt chính là: thuyết minh (giới thiệu về ứng dụng Sakura AI Camera, cách hoạt động và mục đích sử dụng) và miêu tả (mô tả cách chụp ảnh, đánh giá sức khỏe cây, cảnh người dân tham gia dã ngoại). Ngoài ra còn có yếu tố biểu cảm nhẹ (thể hiện sự hồ hởi của người dân, kỳ vọng nâng cao nhận thức). Câu 2. Ứng dụng Sakura AI Camera ra đời do nhiều chính quyền địa phương ở Nhật Bản không thể thu thập đầy đủ dữ liệu cần thiết để bảo tồn hoa anh đào vì thiếu nhân lực và ngân sách.
Câu 3. Nhan đề gây sự chú ý cho người đọc khi nhấn mạnh đến việc kết hợp giữa công nghệ hiện đại (AI) và di sản văn hóa (hoa anh đào). Sapo (đoạn đầu bài viết) giới thiệu ngắn gọn, hấp dẫn nội dung chính của bài: người dân có thể chụp ảnh để giúp bảo vệ loài hoa biểu tượng nhờ AI – từ đó kích thích người đọc muốn tìm hiểu thêm.
Câu 4. Việc sử dụng hình ảnh minh họa màn hình ứng dụng Sakura AI Camera giúp: Làm rõ hơn về cách hoạt động và giao diện ứng dụng. Tăng tính trực quan, sinh động, giúp người đọc dễ hình dung và tiếp cận thông tin. Góp phần hỗ trợ thông tin cho phần văn bản ngôn ngữ, làm cho bài viết hấp dẫn và dễ hiểu hơn.
Câu 5. Một số ý tưởng ứng dụng AI vào đời sống: Giáo dục: AI hỗ trợ cá nhân hóa việc học, chấm bài tự động, gợi ý phương pháp học hiệu quả. Y tế: Chẩn đoán bệnh qua hình ảnh y khoa, theo dõi sức khỏe người bệnh từ xa. Nông nghiệp: Giám sát mùa vụ, phát hiện sâu bệnh, tối ưu lượng nước và phân bón. Giao thông: Hệ thống xe tự lái, điều phối đèn giao thông thông minh. Bảo vệ môi trường: Theo dõi chất lượng không khí, nước, rừng và sinh vật quý hiếm.