

Hoàng Phạm Minh Ngọc
Giới thiệu về bản thân



































Hè năm ngoái, ba mẹ cho em đi về bà ngoại của em chơi.Bà ngoại biết em rất thích động vật nên bà ngoại của em đã cho em một con chó.Hồi ấy, nó chỉ to bằng cái bắp chân của em bây giờ và nó cũng đã được tròn ba tháng tuổi.
Em đã đặt tên cho nó là Cô-cô, đó là tên gọi của quả dừa trong Tiếng Anh (coconut) vì nó có màu trắng như quả dừa.Mới đầu về nhà, nó vẫn còn rất sợ hãi vì nó nhớ mẹ.Cô-cô chỉ luôn nằm ở trong thảm.Hai,ba ngày sau, nó đã quen được với môi trường sống mới của mình và nó cũng hơi nghịch ngợm.Cô-cô rất thích thú với môi trường sống mới của nó, nó rất dễ thương và ngộ nghĩnh.Bây giờ, nó đã được một tuổi tròn.Cái đầu Cô-cô to bằng quả bưởi và tròn xoe.Tai của nó lúc nào cũng dựng đứng lên để nghe ngóng.Mắt nó chỉ to bằng hạt nhãn, long lanh trông thấy đẹp làm sao.Mũi Cô-cô có một màu đen bóng và rất thính giác.Nó có một bộ lông màu trắng như tuyết.Sở thích của Cô-cô là sưởi nắng và hóng mát.Mỗi khi ở bên ngoài trời có nắng hoặc gió thổi qua, thì Cô-cô lại chạy ra ngoài sân để sưởi nắng hoặc hóng mát.Nó rất ngoan ngoãn,khi cho nó ăn cơm thì phải có một hiệu lệnh"ăn cơm" thì nó mới được ăn.Cô-cô không chỉ là một người bạn thân đồng hành của em,mà nó còn là một "vệ sĩ" canh gác ngôi nhà cho gia đình em. Một khi có một người lạ mặt nào đó đến gần, nó sẽ lập tức sủa liên tục và gầm gừ cho đến khi nào người ấy rời Nhưng khi em về nhà, Cô-cô lại chạy ra đón lấy em, cái đuôi thì cụp xuống, trông rất đáng yêu.Cô-cô đã được gia đình em công nhận thành một người thành viên mới của gia đình em.
Em rất yêu quý Cô-cô,em hứa sẽ chăm sóc cho nó thật khỏe mạnh để làm bạn chơi với em mỗi ngày.
Hè năm ngoái, ba mẹ cho em đi về bà ngoại của em chơi.Bà ngoại biết em rất thích động vật nên bà ngoại của em đã cho em một con chó.Hồi ấy, nó chỉ to bằng cái bắp chân của em bây giờ và nó cũng đã được tròn ba tháng tuổi.
Em đã đặt tên cho nó là Cô-cô, đó là tên gọi của quả dừa trong Tiếng Anh (coconut) vì nó có màu trắng như quả dừa.Mới đầu về nhà, nó vẫn còn rất sợ hãi vì nó nhớ mẹ.Cô-cô chỉ luôn nằm ở trong thảm.Hai,ba ngày sau, nó đã quen được với môi trường sống mới của mình và nó cũng hơi nghịch ngợm.Cô-cô rất thích thú với môi trường sống mới của nó, nó rất dễ thương và ngộ nghĩnh.Bây giờ, nó đã được một tuổi tròn.Cái đầu Cô-cô to bằng quả bưởi và tròn xoe.Tai của nó lúc nào cũng dựng đứng lên để nghe ngóng.Mắt nó chỉ to bằng hạt nhãn, long lanh trông thấy đẹp làm sao.Mũi Cô-cô có một màu đen bóng và rất thính giác.Nó có một bộ lông màu trắng như tuyết.Sở thích của Cô-cô là sưởi nắng và hóng mát.Mỗi khi ở bên ngoài trời có nắng hoặc gió thổi qua, thì Cô-cô lại chạy ra ngoài sân để sưởi nắng hoặc hóng mát.Nó rất ngoan ngoãn,khi cho nó ăn cơm thì phải có một hiệu lệnh"ăn cơm" thì nó mới được ăn.Cô-cô không chỉ là một người bạn thân đồng hành của em,mà nó còn là một "vệ sĩ" canh gác ngôi nhà cho gia đình em. Một khi có một người lạ mặt nào đó đến gần, nó sẽ lập tức sủa liên tục và gầm gừ cho đến khi nào người ấy rời Nhưng khi em về nhà, Cô-cô lại chạy ra đón lấy em, cái đuôi thì cụp xuống, trông rất đáng yêu.Cô-cô đã được gia đình em công nhận thành một người thành viên mới của gia đình em.
Em rất yêu quý Cô-cô,em hứa sẽ chăm sóc cho nó thật khỏe mạnh để làm bạn chơi với em mỗi ngày.
Thong thả
Cồng chiêng cũng sử dụng trong các nghi lễ như: lễ Cắt rốn của trẻ sơ sinh, lễ Trưởng thành,lễ Tiễn linh hồn người chết, lễ Mừng lúa mới, lễ Xuống đồng,...