NGUYỄN ĐỨC ANH

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN ĐỨC ANH
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

 

Có những tác phẩm văn học không chỉ để lại ấn tượng sâu sắc mà còn mang đến những bài học nhân văn sâu sắc về tình yêu thương, lòng nhân ái và ý nghĩa của niềm tin vào cuộc sống. Một trong những tác phẩm khiến tôi tâm đắc nhất là Chiếc lá cuối cùng của O. Henry – một truyện ngắn xúc động về sức mạnh của nghệ thuật và tinh thần vị tha.

Truyện kể về hai nữ họa sĩ trẻ, Sue và Johnsy, sống trong một căn phòng nhỏ ở khu phố nghệ sĩ nghèo. Khi mùa đông lạnh giá kéo đến, Johnsy bị viêm phổi nặng và dần mất đi ý chí sống. Cô tin rằng khi chiếc lá thường xuân cuối cùng ngoài cửa sổ rụng xuống, cô cũng sẽ ra đi. Người họa sĩ già Behrman, một người đàn ông cộc cằn nhưng đầy lòng yêu thương, đã lặng lẽ vẽ một chiếc lá lên tường trong đêm mưa gió để giữ lại niềm hy vọng cho Johnsy. Sáng hôm sau, Johnsy nhìn thấy “chiếc lá cuối cùng” vẫn còn đó và lấy lại tinh thần, quyết tâm chiến thắng bệnh tật. Nhưng rồi, Sue đau đớn nhận ra Behrman đã qua đời vì viêm phổi sau khi vẽ chiếc lá ấy giữa giá lạnh.

Tác phẩm khiến tôi xúc động bởi ý nghĩa nhân văn sâu sắc. Behrman, dù chỉ là một họa sĩ già nghèo khổ, vẫn sẵn sàng hy sinh bản thân để cứu một cô gái trẻ. Chiếc lá cuối cùng không chỉ là kiệt tác nghệ thuật mà còn là biểu tượng của lòng nhân ái, sự hy sinh thầm lặng và niềm tin vào cuộc sống. Nó cho thấy nghệ thuật chân chính không chỉ để thưởng thức mà còn có thể cứu rỗi con người.

Bên cạnh đó, truyện còn gửi gắm thông điệp mạnh mẽ về ý chí và niềm hy vọng. Johnsy ban đầu tuyệt vọng, buông xuôi, nhưng khi nhìn thấy “chiếc lá” kiên cường bám trụ, cô đã thức tỉnh và chiến thắng bệnh tật. Qua đó, O. Henry nhắn nhủ rằng dù cuộc sống có khó khăn đến đâu, con người vẫn có thể vượt qua nếu có niềm tin và sự động viên từ những người xung quanh.

Lối viết của O. Henry cũng là một điểm đặc biệt khiến tôi yêu thích tác phẩm. Ông xây dựng câu chuyện ngắn gọn, súc tích nhưng đầy cảm xúc, kết hợp với nghệ thuật đảo ngược tình huống để tạo nên bất ngờ ở cuối truyện. Khi người đọc tưởng rằng chiếc lá thật đã cứu Johnsy, sự thật về cái chết của Behrman được hé lộ, khiến câu chuyện trở nên xúc động hơn bao giờ hết.

Chiếc lá cuối cùng không chỉ là một câu chuyện về tình bạn, lòng nhân ái mà còn là một bài học sâu sắc về niềm tin vào cuộc sống. Nó khiến tôi nhận ra rằng đôi khi, chỉ một hành động nhỏ cũng có thể làm thay đổi cuộc đời một con người. Tác phẩm đã để lại trong tôi những ấn tượng khó quên và trở thành một trong những truyện ngắn mà tôi tâm đắc nhất.

Bài thơ là một tác phẩm giàu cảm xúc, thể hiện sự tri ân và tiếc thương đối với nhà thơ, nhạc sĩ Lorca – một biểu tượng của tự do và nghệ thuật Tây Ban Nha. Bài thơ mang đậm chất tượng trưng, siêu thực với những hình ảnh giàu sức gợi như “tiếng đàn bọt nước”, “áo choàng đỏ gắt”, “đường chỉ tay đã đứt”... tạo nên không gian huyền ảo, đầy ám ảnh. Tiếng đàn của Lorca không chỉ là biểu tượng cho nghệ thuật mà còn là tiếng lòng của một tâm hồn khát khao tự do, luôn cất lên dù bị bạo lực và cái chết vùi dập. Cái chết của Lorca không đơn thuần là một bi kịch cá nhân mà còn là sự nghẹn ngào của cả một nền nghệ thuật, một tinh thần đấu tranh không khuất phục. Dù Lorca đã ra đi, nhưng tiếng đàn của ông vẫn vang vọng mãi, truyền cảm hứng cho những thế hệ sau. Tác phẩm không chỉ ca ngợi Lorca mà còn thể hiện tư tưởng nghệ thuật lớn lao: nghệ thuật chân chính không bao giờ bị dập tắt.

 

Hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ thông thường trong đoạn thơ "tiếng ghi-ta tròn bọt nước vỡ tan/ tiếng ghi-ta ròng ròng/ máu chảy" tạo ra hình ảnh âm nhạc độc đáo và đầy cảm xúc.

Việc dùng từ "tròn" mô tả tiếng ghi-ta giúp hình dung âm thanh hoàn hảo và tinh tế. Từ "vỡ tan" khiến người đọc cảm nhận sự mong manh của âm thanh. Cuối cùng, "ròng ròng" để mô tả máu chảy gợi những đau đớn và bi kịch.

Tổng thể, hiện tượng này giúp cảm nhận sự tinh tế, mong manh và đau đớn của âm thanh và cuộc sống.

Gợi cho em hàng loạt liên tưởng và cảm nhận về sự phô diễn sự phôi pha của thời gian và sự lãng quên , cũng như về sự tự do và tự nhiên của âm nhạc.