

Trần Trí Thức
Giới thiệu về bản thân



































câu 1:Trong cuộc sống, con người không chỉ cần yêu thương nhau mà còn phải biết trân trọng và yêu thương vạn vật xung quanh. Thiên nhiên, cây cỏ, muông thú hay thậm chí những vật vô tri như sông, núi, cánh rừng đều có giá trị và góp phần làm nên vẻ đẹp của cuộc sống. Nếu con người chỉ mải mê theo đuổi lợi ích cá nhân, thờ ơ hoặc hủy hoại thiên nhiên, sớm muộn gì cũng phải gánh chịu hậu quả. Khi chúng ta biết yêu thương vạn vật, ta sẽ có ý thức bảo vệ môi trường, trân trọng sự sống và sống chan hòa hơn với thế giới. Yêu thương một bông hoa nghĩa là không giẫm đạp lên nó; yêu thương một con vật nghĩa là không ngược đãi hay săn bắt vô tội vạ. Mỗi hành động nhỏ của con người đều có thể góp phần duy trì sự cân bằng của tự nhiên. Hơn nữa, việc yêu thương vạn vật cũng giúp tâm hồn ta trở nên thanh thản, bình yên và biết ơn cuộc đời hơn. Vì vậy, mỗi người hãy tập yêu thương không chỉ đồng loại mà còn cả những điều nhỏ bé xung quanh, bởi vạn vật cũng có sự sống và cảm xúc theo cách riêng của nó.
câu 2:
Bài thơ Bên kia sông Đuống của Hoàng Cầm là một bản trường ca đầy xúc động về nỗi đau chiến tranh và tình yêu quê hương da diết. Trong đoạn thơ trên, tác giả đã khắc họa rõ nét sự tương phản giữa vẻ đẹp thanh bình của quê hương trước chiến tranh và sự tàn phá khốc liệt mà chiến tranh mang lại.
Trước chiến tranh, quê hương hiện lên với vẻ đẹp trù phú, thanh bình, mang đậm bản sắc văn hóa. Những hình ảnh "quê hương ta lúa nếp thơm nồng" gợi lên một vùng đất trù phú, màu mỡ, nơi con người gắn bó với ruộng đồng, với hương vị của đất trời. Bên cạnh đó, bức tranh văn hóa truyền thống được thể hiện rõ qua hình ảnh "tranh Đông Hồ gà lợn nét tươi trong", biểu tượng cho sự tinh tế, bình dị của nghệ thuật dân gian Bắc Ninh. Đó là một quê hương tươi đẹp, nơi con người sống hạnh phúc, an yên giữa thiên nhiên hiền hòa. Màu sắc của bức tranh ấy sáng tươi, trong trẻo, thể hiện sự ấm áp và sự sống tràn trề.
Thế nhưng, chiến tranh ập đến đã biến quê hương trở thành một vùng đất đau thương, hoang tàn. Tác giả không chỉ nói về sự tàn phá của bom đạn mà còn diễn tả nỗi đau tinh thần, sự mất mát không gì bù đắp được. Hình ảnh "nhà ta cháy", "ruộng ta khô" là biểu tượng cho sự hủy diệt, cho những mái nhà tan hoang, những cánh đồng bị bỏ hoang, không còn sự sống. Quê hương từng yên bình nay chìm trong tang tóc, điêu tàn. Đặc biệt, câu thơ "chó ngộ một đàn / lưỡi dài lê sắc máu" gợi lên hình ảnh dữ dội, ám ảnh về nỗi đau và sự tàn bạo của chiến tranh. Những con chó – biểu tượng cho sự trung thành và bình yên – giờ đây cũng trở nên hoang dã, khát máu, như một biểu tượng của sự đảo lộn, kinh hoàng.
Không chỉ có cảnh vật, con người cũng chịu đựng nỗi đau chia cắt và mất mát. Hình ảnh "kiệt cùng ngõ thẳm bờ hoang", "mẹ con đàn lợn âm dương / chia lìa trăm ngả" mang đến cảm giác hoang vắng, xơ xác. Những gì thân thuộc nhất – từ ngõ xóm đến mẹ con đàn lợn – đều bị chia cắt, ly tán. Hình ảnh "đàn chuột đang bưng bưng rộn rã" gợi lên cảnh tượng kinh hoàng: khi con người khốn cùng, bị đẩy vào cảnh loạn lạc, thì những sinh vật hạ đẳng lại hoành hành, như một sự đảo lộn đầy đau đớn.
Từ bức tranh tương phản ấy, Hoàng Cầm không chỉ tố cáo tội ác chiến tranh mà còn thể hiện nỗi đau đớn, xót xa của mình. Quê hương không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là biểu tượng của văn hóa, của ký ức, của những giá trị không thể thay thế. Chính vì vậy, sự tàn phá của chiến tranh không chỉ làm mất đi những mái nhà, ruộng đồng mà còn cướp đi cả những giá trị tinh thần, để lại nỗi đau dai dẳng trong lòng những người con xa quê.
Như vậy, qua đoạn thơ, Hoàng Cầm đã vẽ nên một bức tranh đối lập giữa một quê hương tươi đẹp, thanh bình trước chiến tranh và một quê hương tan hoang, đau thương khi chiến tranh tràn đến. Đó không chỉ là nỗi đau của riêng ông mà còn là tiếng lòng của bao thế hệ người Việt Nam trong những năm tháng chiến tranh đầy mất mát. Bài thơ không chỉ là lời tố cáo chiến tranh mà còn là tiếng gọi tha thiết về tình yêu quê hương, về khát vọng hòa bình, đoàn tụ.
câu 1: PTBD Nghị luận
câu 2:nội dung của văn bản là:Mối quan hệ của thiên nhiên và con người, sự trân trọng của con người dành cho thiên nhiên
câu 3: biện pháp tu từ "nhân hoá" nhân hoá ở "Mặt đất"được gán đặc điểm của con người:"rộng lượng bao la". "Đại dương"có hành động yêu thương như một con người."Cánh rừng" có đặc điểm "quen trầm mặc" như một con người trầm tư.•Tác dụng:+)Làm cho thiên nhiên trở nên sống động,có cảm xúc như con người.+)Tăng tính biểu cảm, giúp người đọc cảm nhận được sự bao dung, yêu thương và tính cách của thiên nhiên.+)Góp phần truyền tải triết lý sâu sắc về sự tha thứ, tình yêu thương và tính cách của con người trong cuộc sống
câu 4: Tác giả muốn nhắc nhở con người hãy sống chậm lại, trân trọng những điều nhỏ bé, tránh vô tình làm tổn thương người khác và chính mình. Thỉnh thoảng, đau đớn cũng là bài học giúp ta trưởng thành hơn.
câu 5:Bài học sâu sắc nhất từ văn bản là con người cần biết trân trọng, thấu hiểu và cảm nhận những giá trị của cuộc sống , đặc biệt là những điều mong manh, nhỏ bé xung quanh mình.