Nguyễn Hoàng Mai

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của Nguyễn Hoàng Mai
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)

câu 1 :                                                                                                                                      bài làm

Bê-li-cốp trong Người trong bao của Sê-khốp là hình tượng điển hình cho kiểu người sống khép kín, bảo thủ và sợ hãi mọi thứ. Hắn thu mình trong một lớp "vỏ bọc" cả về vật chất lẫn tinh thần: luôn mang ô, đi giày cao su, mặc áo bành tô ngay cả khi trời nóng, sống trong căn phòng kín mít với rèm che. Quan trọng hơn, hắn tự giam mình trong những quy tắc cứng nhắc, sợ hãi bất kỳ điều gì khác biệt với chuẩn mực xã hội. Lối sống của Bê-li-cốp không chỉ khiến hắn trở nên cô độc mà còn ảnh hưởng tiêu cực đến những người xung quanh. Hắn khiến mọi người trong thị trấn cảm thấy ngột ngạt, bức bối vì nỗi sợ bị kiểm soát. Sự tồn tại của hắn chính là biểu tượng cho sự trì trệ, bảo thủ và áp lực của xã hội Nga cuối thế kỷ XIX. Thông qua nhân vật này, Sê-khốp phê phán lối sống khuôn mẫu, hèn nhát và kêu gọi con người dám thoát ra khỏi "cái bao" của chính mình để sống một cuộc đời tự do, ý nghĩa hơn.

câu 2:                                                                                                                                       bài làm

Trong cuộc sống, ai cũng có một “vùng an toàn” – nơi mà ta cảm thấy quen thuộc, thoải mái và ít gặp rủi ro. Tuy nhiên, nếu cứ mãi bó hẹp bản thân trong đó, ta sẽ đánh mất cơ hội trưởng thành và phát triển. Việc dám bước ra khỏi vùng an toàn không chỉ giúp ta khám phá khả năng của chính mình mà còn mở ra nhiều cơ hội mới trong cuộc sống.

Trước hết, rời khỏi vùng an toàn giúp ta trưởng thành hơn. Khi dấn thân vào những điều mới mẻ, ta học cách thích nghi, giải quyết vấn đề và phát triển tư duy linh hoạt. Ví dụ, một người nhút nhát nếu dám thử thách bản thân với các hoạt động giao tiếp, họ sẽ dần trở nên tự tin hơn. Những trải nghiệm mới giúp ta rèn luyện bản lĩnh, ý chí và khả năng vượt qua khó khăn.

Thứ hai, bước ra khỏi vùng an toàn giúp ta khám phá tiềm năng của chính mình. Nhiều người không biết mình có khả năng gì cho đến khi họ thử sức. Nếu Einstein không dám đặt câu hỏi về những nguyên lý vật lý cũ, có lẽ nhân loại đã không có thuyết tương đối. Nếu một người không dám thử một công việc mới, họ sẽ không bao giờ biết liệu đó có phải là đam mê thật sự của mình hay không

      Ngoài ra, thoát khỏi vùng an toàn còn giúp ta mở rộng mối quan hệ và cơ hội trong cuộc sống. Khi ta thử những điều mới, ta gặp gỡ những người có cùng đam mê, học hỏi từ họ và xây dựng những kết nối giá trị. Điều này rất quan trọng trong công việc cũng như cuộc sống cá nhân.

     Tuy nhiên, bước ra khỏi vùng an toàn không có nghĩa là hành động một cách liều lĩnh. Ta cần đánh giá rủi ro, chuẩn bị tâm lý và có kế hoạch để thích nghi với sự thay đổi.

     Tóm lại, dám bước ra khỏi vùng an toàn là điều cần thiết để mỗi người phát triển toàn diện. Đừng để nỗi sợ hãi kìm hãm bản thân, hãy mạnh dạn thử thách chính mình, vì chỉ khi dám thay đổi, ta mới có thể đạt được những điều lớn lao trong cuộc sống.   

 

 

 

 

 
 
 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
 

Câu 4 : Những chi tiết miêu tả hình dung về Bê-li-cốp: Luôn mang theo ô, đi giày cao su, mặc áo bành tô ngay cả khi trời ấm. Lúc nào cũng giấu mình trong một cái vỏ, cả về vật chất lẫn tinh thần. Sống thu mình, né tránh mọi sự thay đổi, luôn lo sợ và ràng buộc trong khuôn khổ. Nhan đề "Người trong bao" thể hiện đúng bản chất của nhân vật Bê-li-cốp – một con người luôn tự giam mình trong những quy tắc, khuôn khổ cứng nhắc, không dám phá vỡ giới hạn của bản thân.

Câu 1 : Phương thức biểu đạt chính của đoạn trích là tự sự (kể chuyện).

Câu 2 : Nhân vật trung tâm của đoạn trích là Bê-li-cốp.

Câu 3 : Đoạn trích được kể theo ngôi thứ nhất. Nếu thay đổi ngôi kể, câu chuyện có thể mất đi tính chân thực và sắc thái trần thuật khách quan, vì người kể chuyện đóng vai một nhân vật trong tác phẩm, trực tiếp quan sát và đánh giá về Bê-li-cốp.

Câu 5 : Bài học rút ra từ đoạn trích: Phê phán lối sống khép kín, thụ động, bảo thủ, không dám đối diện với thực tế cuộc sống. Khuyến khích con người sống cởi mở, mạnh dạn thay đổi và thích nghi với cuộc sống hiện đại. Phản ánh sự tù túng, gò bó của xã hội lúc bấy giờ, nơi con người bị trói buộc bởi những quy tắc cứng nhắc. 

 

 

 

 

 

 

 
 

 

 
 

Câu 1:Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.

Câu 2: Chủ thể bài viết là của Nguyễn Trãi.

Câu 3:Mục đích chính của văn bản là kêu gọi, chiêu mộ hiền tài giúp đất nước, nhấn mạnh vai trò quan trọng của người tài trong công cuộc xây dựng và phát triển quốc gia.

Câu 4:Nguyễn Trãi đưa ra dẫn chứng về việc các bậc minh quân thời xưa luôn trọng dụng hiền tài để khẳng định rằng việc tìm kiếm và sử dụng nhân tài là điều thiết yếu để đất nước phát triển. Điều này giúp tăng sức thuyết phục cho quan điểm của ông.

Câu 5:

Thông qua văn bản, tác giả nhấn mạnh rằng việc trọng dụng nhân tài là yếu tố cốt lõi để đất nước hưng thịnh. Ông khẳng định rằng một triều đại muốn vững mạnh thì không thể thiếu người hiền tài, đồng thời kêu gọi họ ra giúp nước.
 
 
 
 
 
 

câu 1:                                                                             bài làm

Nguyễn Trãi là một bậc đại thần tài ba, không chỉ xuất sắc trong quân sự mà còn tinh tế trong nghệ thuật lập luận. Chiếu Cầu Hiền là một văn bản tiêu biểu thể hiện tài năng thuyết phục của ông. Trước hết, Nguyễn Trãi sử dụng lối lập luận chặt chẽ, kết hợp lý lẽ sắc bén với tình cảm chân thành. Ông mở đầu bằng việc khẳng định vai trò quan trọng của hiền tài đối với sự hưng thịnh của đất nước: “Hiền tài là nguyên khí quốc gia.” Đây không chỉ là một chân lý mà còn là một lời kêu gọi đầy thuyết phục. Tiếp đó, ông dùng dẫn chứng từ lịch sử để chứng minh rằng các bậc thánh quân đời trước đều coi trọng người hiền, nhờ đó mà đất nước cường thịnh. Điều này tạo cơ sở vững chắc cho luận điểm của ông. Ngoài ra, Nguyễn Trãi còn khéo léo dùng giọng điệu khiêm nhường, chân thành, thể hiện rõ tấm lòng cầu thị của triều đình: “Trẫm một mình trông xa nghĩ rộng, há chẳng mong cầu người hiền để giúp đỡ.” Cách xưng hô của ông không mang sắc thái bề trên mà thể hiện sự tôn trọng, khích lệ hiền tài ra giúp nước. Nhờ nghệ thuật lập luận giàu lý lẽ và cảm xúc, Chiếu Cầu Hiền trở thành một áng văn chính luận xuất sắc, thể hiện tư tưởng trọng hiền tài của Nguyễn Trãi và nhà Lê.

câu 2: bài làm

Trong bối cảnh toàn cầu hóa, Việt Nam đang phải đối mặt với một thực trạng đáng lo ngại: hiện tượng "chảy máu chất xám". Đây là tình trạng những người lao động có trình độ cao, đặc biệt là trí thức và chuyên gia, rời bỏ đất nước để tìm kiếm cơ hội phát triển ở nước ngoài. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến sự phát triển kinh tế - xã hội mà còn đặt ra bài toán khó khăn cho đất nước trong việc giữ chân nhân tài. 

Trước hết, nguyên nhân quan trọng nhất dẫn đến chảy máu chất xám là sự chênh lệch về điều kiện làm việc và đãi ngộ giữa trong nước và quốc tế. Ở các nước phát triển như Mỹ, Nhật Bản hay các quốc gia châu Âu, các chuyên gia, nhà khoa học và lao động trí thức được hưởng mức lương cao, chế độ đãi ngộ tốt, môi trường nghiên cứu hiện đại và điều kiện sống thuận lợi. Trong khi đó, tại Việt Nam, mức lương dành cho nhân tài vẫn còn thấp so với mặt bằng chung của thế giới, chính sách đãi ngộ chưa thực sự hấp dẫn, và cơ sở vật chất phục vụ nghiên cứu còn hạn chế. Bên cạnh đó, môi trường làm việc trong nước còn nhiều bất cập. Không ít người tài giỏi cảm thấy khó phát huy hết khả năng của mình do cơ chế hành chính quan liêu, thiếu sự đổi mới sáng tạo và còn tồn tại tư duy cũ trong việc trọng dụng nhân tài. Chính những rào cản này khiến họ chọn cách ra nước ngoài để có cơ hội thăng tiến và cống hiến tốt hơn. Một nguyên nhân khác là sự hấp dẫn của nền giáo dục tiên tiến tại các quốc gia phát triển. Nhiều sinh viên du học không trở về nước sau khi hoàn thành chương trình học do họ tìm thấy cơ hội nghề nghiệp và môi trường làm việc tốt hơn ở nước ngoài. Hơn nữa, sự thiếu kết nối giữa hệ thống đào tạo trong nước với nhu cầu thực tế cũng khiến nhiều tài năng trẻ không tìm được vị trí phù hợp sau khi tốt nghiệp, dẫn đến tình trạng "chảy máu chất xám" ngày càng nghiêm trọng.

  Hậu quả lớn nhất của hiện tượng này là sự mất mát nguồn nhân lực chất lượng cao, làm chậm quá trình phát triển kinh tế, khoa học và công nghệ của đất nước. Những nhân tài, nếu ở lại và cống hiến, có thể thúc đẩy nền kinh tế, tạo ra những sáng kiến đổi mới và góp phần nâng cao vị thế quốc gia. Tuy nhiên, khi họ ra đi, Việt Nam không chỉ mất đi những bộ óc xuất sắc mà còn mất luôn cơ hội phát triển. Ngoài ra, sự thiếu hụt nhân lực giỏi còn làm giảm sức cạnh tranh của Việt Nam trên trường quốc tế. Khi các tập đoàn, công ty lớn trong nước không thể thu hút và giữ chân nhân tài, họ sẽ gặp nhiều khó khăn trong việc sáng tạo và mở rộng thị trường. Điều này ảnh hưởng đến sự phát triển bền vững của nền kinh tế và làm giảm khả năng hội nhập toàn cầu.

     Để giải quyết vấn đề này, trước tiên, Việt Nam cần có chính sách đãi ngộ hấp dẫn hơn để giữ chân nhân tài. Cần cải thiện mức lương, chế độ phúc lợi và tạo điều kiện làm việc tốt hơn cho các chuyên gia, nhà khoa học, giúp họ có thể cống hiến mà không cần tìm kiếm cơ hội ở nước ngoài. Bên cạnh đó, môi trường làm việc cũng cần được cải thiện theo hướng chuyên nghiệp, minh bạch, tạo điều kiện để người tài phát huy hết khả năng. Cơ chế trọng dụng nhân tài cần được thực hiện thực chất, tránh hình thức và tư tưởng bảo thủ, giúp những người có năng lực thực sự được công nhận và sử dụng đúng vị trí. Ngoài ra, nhà nước và các doanh nghiệp cần đầu tư mạnh mẽ hơn vào giáo dục và nghiên cứu khoa học. Nếu Việt Nam có hệ thống giáo dục chất lượng cao, gắn kết chặt chẽ với nhu cầu thực tế của thị trường lao động, thì sẽ có nhiều sinh viên tài năng chọn ở lại trong nước để phát triển. Việc tạo ra các trung tâm nghiên cứu, phòng thí nghiệm hiện đại cũng là một giải pháp giúp giữ chân các nhà khoa học, chuyên gia trong các lĩnh vực công nghệ và kỹ thuật cao.

  Cuối cùng, việc kết nối với cộng đồng người Việt ở nước ngoài cũng rất quan trọng. Nhiều trí thức, chuyên gia Việt Nam dù đang làm việc tại nước ngoài nhưng vẫn mong muốn có cơ hội đóng góp cho quê hương. Chính phủ có thể thiết lập các chương trình hợp tác, thu hút chất xám từ những người Việt xa quê, giúp họ có cơ hội quay về hoặc hỗ trợ phát triển đất nước từ xa.

  Hiện tượng chảy máu chất xám đang đặt ra một thách thức lớn cho Việt Nam. Nếu không có các biện pháp kịp thời và hiệu quả, đất nước sẽ tiếp tục mất đi những nhân tài quan trọng, làm chậm sự phát triển trên nhiều lĩnh vực. Vì vậy, cần có sự vào cuộc mạnh mẽ từ Nhà nước, doanh nghiệp và toàn xã hội để cải thiện môi trường làm việc, nâng cao chế độ đãi ngộ và tạo điều kiện thuận lợi nhất để người tài có thể cống hiến cho đất nước. Chỉ khi làm được điều đó, Việt Nam mới có thể giữ vững nguồn nhân lực chất lượng cao và phát triển bền vững trong tương lai.