

Lê Khánh Linh
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1:
Đoạn thơ “Tôi đi về phía tuổi thơ” của Trương Trọng Nghĩa chứa đựng nhiều cảm xúc hoài niệm sâu sắc về những thay đổi của làng quê Việt Nam. Về nội dung, tác giả gợi lên hình ảnh những người bạn rời làng đi kiếm sống vì đất đai không đủ cho cuộc sống, phản ánh thực trạng khó khăn của nông thôn hiện đại. Hình ảnh “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa” cho thấy sự mai một của những giá trị truyền thống trong đời sống mới. Cánh đồng xưa với lũy tre xanh đã dần bị thay thế bởi nhà cửa chen chúc, tạo nên nỗi buồn man mác, một sự mất mát không thể tránh khỏi. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng pha chút u sầu, khiến người đọc cảm nhận rõ sự đổi thay và nỗi nhớ quê da diết. Hình ảnh “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” vừa thể hiện sự tiếc nuối vừa biểu đạt sự gắn bó sâu sắc của tác giả với làng quê, dù ở xa vẫn luôn nhớ về. Đoạn thơ là lời nhắc nhở về giá trị của ký ức tuổi thơ, cảnh báo sự phai nhạt của truyền thống trong cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Mạng xã hội giúp kết nối mọi người trên toàn cầu một cách nhanh chóng và tiện lợi. Qua mạng xã hội, chúng ta có thể dễ dàng giữ liên lạc với bạn bè, người thân dù ở xa, đồng thời cập nhật thông tin, kiến thức và xu hướng mới. Đây cũng là công cụ hiệu quả để quảng bá thương hiệu, kinh doanh và truyền tải các thông điệp xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đó, mạng xã hội cũng tồn tại nhiều mặt trái. Nhiều người bị cuốn vào những giờ đồng hồ lướt mạng, gây lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến học tập và công việc. Mạng xã hội còn là nơi phát tán tin giả, gây mất đoàn kết và tác động tiêu cực đến sức khỏe tinh thần khi người dùng bị so sánh, áp lực từ cuộc sống ảo. Vì thế, để mạng xã hội thực sự mang lại lợi ích, mỗi người cần có ý thức sử dụng hợp lý, biết chọn lọc thông tin và giữ khoảng cách lành mạnh với thế giới ảo. Đồng thời, cần phát triển các biện pháp quản lý và giáo dục để hạn chế tác hại, hướng tới môi trường mạng an toàn, tích cực. Như vậy, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là con dao hai lưỡi, đòi hỏi chúng ta vừa tận dụng được ưu điểm, vừa kiểm soát được nhược điểm để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 1:
Đoạn thơ “Tôi đi về phía tuổi thơ” của Trương Trọng Nghĩa chứa đựng nhiều cảm xúc hoài niệm sâu sắc về những thay đổi của làng quê Việt Nam. Về nội dung, tác giả gợi lên hình ảnh những người bạn rời làng đi kiếm sống vì đất đai không đủ cho cuộc sống, phản ánh thực trạng khó khăn của nông thôn hiện đại. Hình ảnh “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa” cho thấy sự mai một của những giá trị truyền thống trong đời sống mới. Cánh đồng xưa với lũy tre xanh đã dần bị thay thế bởi nhà cửa chen chúc, tạo nên nỗi buồn man mác, một sự mất mát không thể tránh khỏi. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng pha chút u sầu, khiến người đọc cảm nhận rõ sự đổi thay và nỗi nhớ quê da diết. Hình ảnh “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” vừa thể hiện sự tiếc nuối vừa biểu đạt sự gắn bó sâu sắc của tác giả với làng quê, dù ở xa vẫn luôn nhớ về. Đoạn thơ là lời nhắc nhở về giá trị của ký ức tuổi thơ, cảnh báo sự phai nhạt của truyền thống trong cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Mạng xã hội giúp kết nối mọi người trên toàn cầu một cách nhanh chóng và tiện lợi. Qua mạng xã hội, chúng ta có thể dễ dàng giữ liên lạc với bạn bè, người thân dù ở xa, đồng thời cập nhật thông tin, kiến thức và xu hướng mới. Đây cũng là công cụ hiệu quả để quảng bá thương hiệu, kinh doanh và truyền tải các thông điệp xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đó, mạng xã hội cũng tồn tại nhiều mặt trái. Nhiều người bị cuốn vào những giờ đồng hồ lướt mạng, gây lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến học tập và công việc. Mạng xã hội còn là nơi phát tán tin giả, gây mất đoàn kết và tác động tiêu cực đến sức khỏe tinh thần khi người dùng bị so sánh, áp lực từ cuộc sống ảo. Vì thế, để mạng xã hội thực sự mang lại lợi ích, mỗi người cần có ý thức sử dụng hợp lý, biết chọn lọc thông tin và giữ khoảng cách lành mạnh với thế giới ảo. Đồng thời, cần phát triển các biện pháp quản lý và giáo dục để hạn chế tác hại, hướng tới môi trường mạng an toàn, tích cực. Như vậy, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là con dao hai lưỡi, đòi hỏi chúng ta vừa tận dụng được ưu điểm, vừa kiểm soát được nhược điểm để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 1:
Đoạn thơ “Tôi đi về phía tuổi thơ” của Trương Trọng Nghĩa chứa đựng nhiều cảm xúc hoài niệm sâu sắc về những thay đổi của làng quê Việt Nam. Về nội dung, tác giả gợi lên hình ảnh những người bạn rời làng đi kiếm sống vì đất đai không đủ cho cuộc sống, phản ánh thực trạng khó khăn của nông thôn hiện đại. Hình ảnh “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa” cho thấy sự mai một của những giá trị truyền thống trong đời sống mới. Cánh đồng xưa với lũy tre xanh đã dần bị thay thế bởi nhà cửa chen chúc, tạo nên nỗi buồn man mác, một sự mất mát không thể tránh khỏi. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng pha chút u sầu, khiến người đọc cảm nhận rõ sự đổi thay và nỗi nhớ quê da diết. Hình ảnh “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” vừa thể hiện sự tiếc nuối vừa biểu đạt sự gắn bó sâu sắc của tác giả với làng quê, dù ở xa vẫn luôn nhớ về. Đoạn thơ là lời nhắc nhở về giá trị của ký ức tuổi thơ, cảnh báo sự phai nhạt của truyền thống trong cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Mạng xã hội giúp kết nối mọi người trên toàn cầu một cách nhanh chóng và tiện lợi. Qua mạng xã hội, chúng ta có thể dễ dàng giữ liên lạc với bạn bè, người thân dù ở xa, đồng thời cập nhật thông tin, kiến thức và xu hướng mới. Đây cũng là công cụ hiệu quả để quảng bá thương hiệu, kinh doanh và truyền tải các thông điệp xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đó, mạng xã hội cũng tồn tại nhiều mặt trái. Nhiều người bị cuốn vào những giờ đồng hồ lướt mạng, gây lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến học tập và công việc. Mạng xã hội còn là nơi phát tán tin giả, gây mất đoàn kết và tác động tiêu cực đến sức khỏe tinh thần khi người dùng bị so sánh, áp lực từ cuộc sống ảo. Vì thế, để mạng xã hội thực sự mang lại lợi ích, mỗi người cần có ý thức sử dụng hợp lý, biết chọn lọc thông tin và giữ khoảng cách lành mạnh với thế giới ảo. Đồng thời, cần phát triển các biện pháp quản lý và giáo dục để hạn chế tác hại, hướng tới môi trường mạng an toàn, tích cực. Như vậy, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là con dao hai lưỡi, đòi hỏi chúng ta vừa tận dụng được ưu điểm, vừa kiểm soát được nhược điểm để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 1:
Đoạn thơ “Tôi đi về phía tuổi thơ” của Trương Trọng Nghĩa chứa đựng nhiều cảm xúc hoài niệm sâu sắc về những thay đổi của làng quê Việt Nam. Về nội dung, tác giả gợi lên hình ảnh những người bạn rời làng đi kiếm sống vì đất đai không đủ cho cuộc sống, phản ánh thực trạng khó khăn của nông thôn hiện đại. Hình ảnh “Thiếu nữ bây giờ không còn hát dân ca / Cũng thôi để tóc dài ngang lưng nữa” cho thấy sự mai một của những giá trị truyền thống trong đời sống mới. Cánh đồng xưa với lũy tre xanh đã dần bị thay thế bởi nhà cửa chen chúc, tạo nên nỗi buồn man mác, một sự mất mát không thể tránh khỏi. Về nghệ thuật, đoạn thơ sử dụng giọng điệu trữ tình, nhẹ nhàng pha chút u sầu, khiến người đọc cảm nhận rõ sự đổi thay và nỗi nhớ quê da diết. Hình ảnh “Mang lên phố những nỗi buồn ruộng rẫy” vừa thể hiện sự tiếc nuối vừa biểu đạt sự gắn bó sâu sắc của tác giả với làng quê, dù ở xa vẫn luôn nhớ về. Đoạn thơ là lời nhắc nhở về giá trị của ký ức tuổi thơ, cảnh báo sự phai nhạt của truyền thống trong cuộc sống hiện đại.
Câu 2:
Trong xã hội hiện đại, mạng xã hội đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của con người. Mạng xã hội giúp kết nối mọi người trên toàn cầu một cách nhanh chóng và tiện lợi. Qua mạng xã hội, chúng ta có thể dễ dàng giữ liên lạc với bạn bè, người thân dù ở xa, đồng thời cập nhật thông tin, kiến thức và xu hướng mới. Đây cũng là công cụ hiệu quả để quảng bá thương hiệu, kinh doanh và truyền tải các thông điệp xã hội. Tuy nhiên, bên cạnh những lợi ích đó, mạng xã hội cũng tồn tại nhiều mặt trái. Nhiều người bị cuốn vào những giờ đồng hồ lướt mạng, gây lãng phí thời gian, ảnh hưởng đến học tập và công việc. Mạng xã hội còn là nơi phát tán tin giả, gây mất đoàn kết và tác động tiêu cực đến sức khỏe tinh thần khi người dùng bị so sánh, áp lực từ cuộc sống ảo. Vì thế, để mạng xã hội thực sự mang lại lợi ích, mỗi người cần có ý thức sử dụng hợp lý, biết chọn lọc thông tin và giữ khoảng cách lành mạnh với thế giới ảo. Đồng thời, cần phát triển các biện pháp quản lý và giáo dục để hạn chế tác hại, hướng tới môi trường mạng an toàn, tích cực. Như vậy, mạng xã hội trong cuộc sống hiện đại là con dao hai lưỡi, đòi hỏi chúng ta vừa tận dụng được ưu điểm, vừa kiểm soát được nhược điểm để cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Câu 1: Thể thơ là thơ tự do.
Câu 2: Các tính từ miêu tả hạnh phúc: xanh, thơm, im lặng, dịu dàng, vô tư.
Câu 3: Đoạn thơ nói lên rằng hạnh phúc giống như quả thơm – nó nhẹ nhàng, tinh tế và thường tồn tại trong những khoảnh khắc yên bình, không ồn ào, được cảm nhận sâu sắc trong sự im lặng và dịu dàng.
Câu 4: So sánh “Hạnh phúc như sông vô tư trôi về biển cả” thể hiện hạnh phúc tự nhiên, nhẹ nhàng, không toan tính, không đòi hỏi, chảy trôi tự do và rộng lớn như dòng sông đổ về biển lớn, cho thấy hạnh phúc là trạng thái bình yên và bao la.
Câu 5: Tác giả quan niệm hạnh phúc giản dị, nhẹ nhàng, xuất hiện bất chợt trong cuộc sống, không cần sự cầu kỳ hay to lớn, mà là những khoảnh khắc tự nhiên, vô tư và bình dị.
Câu 1: Thể thơ là thơ tự do.
Câu 2: Các tính từ miêu tả hạnh phúc: xanh, thơm, im lặng, dịu dàng, vô tư.
Câu 3: Đoạn thơ nói lên rằng hạnh phúc giống như quả thơm – nó nhẹ nhàng, tinh tế và thường tồn tại trong những khoảnh khắc yên bình, không ồn ào, được cảm nhận sâu sắc trong sự im lặng và dịu dàng.
Câu 4: So sánh “Hạnh phúc như sông vô tư trôi về biển cả” thể hiện hạnh phúc tự nhiên, nhẹ nhàng, không toan tính, không đòi hỏi, chảy trôi tự do và rộng lớn như dòng sông đổ về biển lớn, cho thấy hạnh phúc là trạng thái bình yên và bao la.
Câu 5: Tác giả quan niệm hạnh phúc giản dị, nhẹ nhàng, xuất hiện bất chợt trong cuộc sống, không cần sự cầu kỳ hay to lớn, mà là những khoảnh khắc tự nhiên, vô tư và bình dị.
Câu 1:
Tôn trọng sự khác biệt của người khác là một biểu hiện của văn minh, là nền tảng để xây dựng một xã hội đa dạng và bao dung. Mỗi người sinh ra đều mang trong mình những nét riêng về ngoại hình, tính cách, sở thích, lối sống và quan điểm. Việc ép buộc người khác phải giống mình hoặc đánh giá họ qua định kiến là hành động thiếu công bằng và dễ gây tổn thương. Ngược lại, khi biết chấp nhận sự khác biệt, ta không chỉ thể hiện sự tôn trọng mà còn học được cách lắng nghe, thấu hiểu và làm giàu thêm vốn sống của bản thân. Trong cuộc sống hiện đại, nơi các giá trị ngày càng đa dạng và phức tạp, việc tôn trọng sự khác biệt càng trở nên cần thiết để giảm thiểu xung đột, nuôi dưỡng sự hòa hợp giữa người với người. Một xã hội lý tưởng là nơi con người được sống đúng với bản chất của mình mà không sợ bị phán xét. Bởi vậy, tôn trọng sự khác biệt không chỉ là đối xử tốt với người khác, mà còn là cách ta tự hoàn thiện và làm đẹp cho chính tâm hồn mình.
Câu 2:
Bài thơ “Nắng mới” của Lưu Trọng Lư là một khúc hoài niệm đầy xúc động về người mẹ đã khuất, được gợi lên từ những tia nắng đầu ngày – một hình ảnh đời thường nhưng giàu chất thơ. Mở đầu bài thơ, hình ảnh “nắng mới hắt bên song” cùng âm thanh “gà trưa gáy não nùng” đã khơi dậy cảm giác xao xuyến, khiến “lòng rượi buồn theo thời dĩ vãng”. Nắng không chỉ là ánh sáng mà còn là chất xúc tác khơi dậy những kỷ niệm xa xưa. Nhà thơ nhớ về mẹ lúc còn thơ bé, khi “tôi lên mười”, nhớ hình ảnh “áo đỏ người đưa trước giậu phơi” – một chi tiết giản dị nhưng thấm đẫm tình mẫu tử. Nét cười của mẹ “đen nhánh sau tay áo” hiện lên mộc mạc, chân thực và thân thương giữa “ánh trưa hè”. Nghệ thuật sử dụng ngôn từ của Lưu Trọng Lư tinh tế và nhẹ nhàng, đặc biệt là cách ông tái hiện những hình ảnh đời thường bằng cảm xúc sâu lắng, góp phần tạo nên không khí hoài niệm và thiêng liêng. Bài thơ là một lời tri ân lặng lẽ mà tha thiết của người con dành cho mẹ – người phụ nữ âm thầm mà vĩ đại trong trái tim mỗi con người.
Câu 1: Phương thức biểu đạt chính của văn bản là nghị luận.
Câu 2: Hai cặp từ, cụm từ đối lập trong đoạn (1) là:
• “tằn tiện” – “phung phí”
• “ở nhà” – “ưa bay nhảy”
Câu 3: Tác giả cho rằng không nên phán xét người khác một cách dễ dàng vì mỗi người có lối sống, hoàn cảnh, cách lựa chọn và quan điểm riêng. Việc đánh giá người khác dựa trên cái nhìn phiến diện hoặc định kiến dễ dẫn đến sự thiếu công bằng và làm tổn thương người khác.
Câu 4: Quan điểm “Điều tồi tệ nhất là chúng ta chấp nhận buông mình vào tấm lưới định kiến đó” có nghĩa là khi ta để cho suy nghĩ của người khác chi phối cách sống, hành động và lựa chọn của mình, ta đánh mất tự do và bản sắc cá nhân. Đó là điều nguy hiểm hơn cả vì ta không còn sống là chính mình nữa.
Câu 5: Văn bản giúp em rút ra thông điệp rằng hãy biết tôn trọng sự khác biệt, đừng vội phán xét người khác, và quan trọng nhất là biết lắng nghe bản thân, sống đúng với chính mình thay vì chạy theo định kiến xã hội.
Câu 1:
Đoạn thơ “Cây hai ngàn lá” đã khắc họa sinh động vẻ đẹp của con người Pa Dí – một dân tộc thiểu số tuy nhỏ bé về số lượng nhưng giàu nghị lực, kiên cường và đậm đà bản sắc văn hóa. Con người Pa Dí hiện lên trong thơ với sức mạnh phi thường: “Con trai trần trong mặt trời nắng cháy / Ép đá xanh thành rượu uống hằng ngày” – hình ảnh ấy thể hiện sự chịu thương chịu khó, bền bỉ và sức lao động mạnh mẽ giữa thiên nhiên khắc nghiệt. Còn người con gái Pa Dí lại toát lên vẻ đẹp dịu dàng, khéo léo: “Tước vỏ cây thêu áo đẹp năm tháng”. Họ sống hòa hợp với thiên nhiên, biết “gọi gió, gọi mưa, gọi nắng”, biết “chặn suối, ngăn sông, bắt nước ngược dòng”, cho thấy tinh thần sáng tạo và ý chí làm chủ cuộc sống. Qua hình ảnh con người Pa Dí, tác giả bày tỏ niềm tự hào sâu sắc với dân tộc mình – những con người nhỏ bé nhưng mang trong mình sức sống lớn lao và tâm hồn đẹp đẽ. Vẻ đẹp ấy chính là biểu tượng cho sức mạnh và bản sắc văn hóa của cộng đồng dân tộc thiểu số Việt Nam.
Câu 2:
Trong thời đại ngày nay, tinh thần dám đổi mới là một phẩm chất quan trọng của thế hệ trẻ. Dám đổi mới nghĩa là dám nghĩ khác, làm khác, không ngại thay đổi những điều cũ kỹ để tạo nên điều tốt đẹp hơn. Thế hệ trẻ ngày nay không chỉ năng động, sáng tạo mà còn sẵn sàng vượt qua giới hạn của bản thân, thử sức trong nhiều lĩnh vực mới mẻ như khởi nghiệp, công nghệ, bảo vệ môi trường, phát triển cộng đồng… Tinh thần đổi mới giúp giới trẻ không bị tụt lại phía sau, đồng thời góp phần thúc đẩy sự phát triển của xã hội. Tuy nhiên, đổi mới không có nghĩa là mù quáng chạy theo cái mới mà phải dựa trên nền tảng hiểu biết, đạo đức và trách nhiệm. Để thực sự đổi mới hiệu quả, mỗi bạn trẻ cần trang bị tri thức, rèn luyện kỹ năng và giữ vững bản lĩnh cá nhân. Tinh thần dám đổi mới không chỉ giúp cá nhân tiến bộ mà còn đóng góp tích cực vào sự phát triển bền vững của đất nước trong tương lai.
Câu 1: Thể thơ được sử dụng trong đoạn trích là thơ tự do.
Câu 2: Những dòng thơ nói về vẻ đẹp của con trai, con gái là:
• “Con trai trần trong mặt trời nắng cháy
Ép đá xanh thành rượu uống hàng ngày”
• “Con gái đẹp trong sương giá đông sang
Tước vỏ cây thêu áo đẹp năm tháng”
Câu 3: Hai dòng thơ sử dụng biện pháp điệp ngữ (từ “gọi”, “chặn”, “ngăn”) và phóng đại. Biện pháp tu từ này có tác dụng nhấn mạnh sự gắn bó, khả năng chinh phục và làm chủ thiên nhiên của dân tộc Pa Dí; đồng thời ca ngợi sức mạnh, sự khéo léo và tinh thần lao động phi thường của họ.
Câu 4: Tác giả thể hiện niềm tự hào sâu sắc, lòng yêu mến và kính trọng đối với dân tộc Pa Dí – một cộng đồng tuy nhỏ bé về số lượng nhưng giàu nghị lực, giàu truyền thống và có đời sống tinh thần, lao động phong phú, mạnh mẽ.
Câu 5: Đoạn trích giúp em nhận ra bài học về lòng tự hào dân tộc, sự trân trọng những giá trị văn hóa của các dân tộc thiểu số. Đồng thời, em hiểu rằng cần sống có nghị lực, biết lao động chăm chỉ và phát huy bản sắc riêng của cộng đồng mình để góp phần xây dựng đất nước.