

TRƯƠNG PHƯƠNG UYÊN
Giới thiệu về bản thân



































Trong cuộc sống, góp ý và nhận xét là một phần tất yếu của giao tiếp, giúp con người hoàn thiện bản thân, cải thiện mối quan hệ và phát triển cộng đồng. Tuy nhiên, việc góp ý, nhận xét người khác trước đám đông lại là vấn đề nhạy cảm, đòi hỏi sự tinh tế, khéo léo và tôn trọng lẫn nhau. Không phải lúc nào lời góp ý công khai cũng mang lại hiệu quả tích cực; trái lại, nếu thiếu sự cẩn trọng, nó có thể khiến người nghe tổn thương, mất tự tin hoặc phản ứng tiêu cực. Chính vì thế, cần có quan điểm đúng đắn và thái độ nhân văn khi góp ý người khác trước tập thể.
Góp ý là hành động mang tính xây dựng, giúp người khác nhận ra sai sót để sửa đổi, phát triển. Tuy nhiên, hình thức và hoàn cảnh góp ý đóng vai trò rất quan trọng. Khi góp ý trước đám đông, nếu không lựa chọn lời lẽ phù hợp, người nói có thể vô tình biến lời nhận xét thành sự phê phán, chỉ trích công khai, làm người nghe cảm thấy xấu hổ, mất mặt. Điều này dễ dẫn đến tâm lý phòng thủ, phản kháng hoặc thậm chí là mâu thuẫn, rạn nứt trong mối quan hệ. Không ít người, đặc biệt là học sinh, nhân viên mới hay những người nhạy cảm, có thể mang mặc cảm, tự ti lâu dài chỉ vì một lời góp ý thiếu tinh tế trước tập thể.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là tuyệt đối tránh nhận xét trước đám đông. Trong một số trường hợp, góp ý công khai là cần thiết – như khi người được góp ý có trách nhiệm với nhiều người khác, hoặc hành vi của họ ảnh hưởng đến tập thể. Điều quan trọng là người góp ý phải thể hiện thái độ chân thành, tôn trọng và đặt lợi ích của người nghe lên hàng đầu. Thay vì phê phán gay gắt, hãy dùng những lời nói tích cực, nhẹ nhàng, hướng đến giải pháp. Nếu có thể, hãy bắt đầu bằng việc ghi nhận ưu điểm rồi mới chỉ ra điểm cần sửa đổi. Sự thấu hiểu và đồng cảm trong cách diễn đạt sẽ giúp lời nhận xét trở nên dễ tiếp nhận và mang tính xây dựng hơn.
Ngoài ra, lựa chọn thời điểm và không gian phù hợp cũng là yếu tố then chốt. Đôi khi, một lời góp ý riêng tư, kín đáo sẽ hiệu quả hơn rất nhiều so với những lời nói công khai. Nó không chỉ giúp người nghe cảm thấy được tôn trọng, mà còn giữ được bầu không khí tích cực trong giao tiếp. Tất cả đều xuất phát từ một nguyên tắc quan trọng: muốn góp ý hiệu quả, hãy đặt mình vào vị trí người được góp ý.
Tóm lại, góp ý, nhận xét người khác là việc nên làm để cùng nhau tiến bộ, nhưng không nên xem nhẹ cách thức và hoàn cảnh thực hiện. Góp ý trước đám đông là con dao hai lưỡi – có thể giúp người khác thay đổi tích cực, nhưng cũng có thể gây tổn thương nếu thiếu tinh tế. Mỗi người cần học cách nói đúng lúc, đúng cách, đúng tâm – để lời nói thực sự có giá trị nâng đỡ và lan tỏa sự yêu thương trong cộng đồng.
Truyện ngắn Ai biểu xấu của Nguyễn Ngọc Tư là một tác phẩm giàu tính nhân văn, phản ánh sâu sắc những mặc cảm, tổn thương và khát khao yêu thương của con người, đặc biệt là người phụ nữ trong xã hội hiện đại. Về nội dung, truyện xoay quanh nhân vật người phụ nữ tự ti về ngoại hình của mình đến mức không dám sống thật với tình cảm, từ đó gợi ra một bi kịch lặng lẽ nhưng day dứt. Nguyễn Ngọc Tư đã tinh tế khắc họa tâm lý nhân vật qua những chi tiết đời thường, những dòng suy nghĩ đầy giằng xé, thể hiện nỗi cô đơn và mong muốn được yêu thương, được chấp nhận như chính mình. Về hình thức, truyện sử dụng ngôn ngữ giản dị, gần gũi với đời sống Nam Bộ, giọng văn nhẹ nhàng mà sâu lắng, mang hơi hướng trữ tình. Cách kể chuyện tự nhiên, không phô trương nhưng lại tạo được chiều sâu cảm xúc. Tác phẩm thể hiện rõ phong cách văn chương của Nguyễn Ngọc Tư: chân thật, cảm động và thấm đẫm tình người. Ai biểu xấu không chỉ là một câu chuyện riêng, mà còn là tiếng nói chung cho những ai từng mang mặc cảm, từng khao khát được yêu thương trong cuộc sống.
Cần lựa chọn cách nhận xét, góp ý, đánh giá một ai đó sao cho phù hợp để tránh gây tổn thương cho người đó. Trong cuộc sống, dù phải chịu những lời chế giễu, chê bai, chúng ta cũng không nên nhụt chí hay vì những điều nhỏ nhặt ấy mà buồn phiền. Thay vì đó, hãy cố gắng sống tích cực, lạc quan và tìm kiếm cho mình những môi trường phù hợp hơn.
+ Cảm giác của chúng ta về một người nào đó bao gồm cả yếu tố tích cực và yếu tố tiêu cực.
+ Việc nói ra những suy nghĩ, cảm giác của ta về họ có thể tác động tới họ theo hai hướng tích cực hoặc tiêu cực.
+ Vị giám khảo kém duyên trong truyện đã rất thiếu tinh tế, lịch sự và sự tôn trọng đối với thí sinh khi trực tiếp chê bai về ngoại hình, giọng nói của thí sinh (những yếu tố di truyền, bẩm sinh, sẵn có trên cơ thể mỗi người mà khó có thể thay đổi) trước sóng truyền hình và biết bao nhiêu khán giả.
+ Do đó, khi muốn nói ra những cảm giác của mình ta nên lựa chọn những cách diễn đạt phù hợp, khéo léo để tránh gây ra những tổn thương cho người khác.
Nhan đề truyện gợi em cho sự liên tưởng tới tình huống những người có bề ngoài không được đẹp bị chế giễu, xỉ nhục, bị làm bẽ mặt, bị chèn ép, bắt nạt.
- Những thí sinh trong cuộc thi đã gặp phải tình huống: Họ bị chê bai, nhận được những góp ý kém duyên trước biết bao người.
- Trước tình huống ấy, cảm nhận và cách ứng xử của họ là:
+ Chết đứng trên sân khấu.
+ Gượng gạo cười, chờ người ta chê xong, cảm ơn, và rời sân khấu trên đôi chân không phải của mình, gương mặt không còn là của mình, di chuyển một thân xác đã khô những máu, thân xác cũng không còn là của anh.
Truyện Ai biểu xấu thuộc thể loại truyện ngắn.
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, con người ngày càng có cơ hội tiếp cận với nhiều nền văn hóa khác nhau, tiếp thu những tiến bộ của khoa học, công nghệ và những xu hướng sống mới mẻ, năng động. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết và cấp bách hơn bao giờ hết. Văn hóa truyền thống là cội nguồn tinh thần, là bản sắc riêng biệt của mỗi dân tộc – mất đi nó cũng đồng nghĩa với việc mất đi chính mình trong biển lớn toàn cầu hóa.
Văn hóa truyền thống không chỉ là những phong tục, tập quán, tín ngưỡng, trang phục, lễ hội mà còn là lối sống, đạo lý, ngôn ngữ, ẩm thực và cả tâm hồn của một dân tộc được tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử. Đó là những giá trị được cha ông ta gìn giữ, truyền lại qua bao thế hệ, gắn liền với bản sắc dân tộc và lòng tự tôn dân tộc. Nhờ có văn hóa truyền thống, con người biết yêu quê hương, yêu đồng bào, sống nhân hậu, thủy chung và tôn trọng những điều thiêng liêng đã ăn sâu vào tiềm thức cộng đồng.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, văn hóa truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Nhiều bạn trẻ chạy theo trào lưu phương Tây, xa rời tiếng mẹ đẻ, thờ ơ với những lễ hội cổ truyền, không hiểu và không quan tâm đến giá trị của những làn điệu dân ca, áo dài truyền thống hay nét văn hóa ứng xử của cha ông. Bên cạnh đó, sự phát triển ồ ạt của công nghệ, mạng xã hội khiến con người ngày càng sống vội, sống gấp, lười suy ngẫm và đánh mất dần những kết nối văn hóa sâu sắc với cộng đồng và với chính bản thân mình.
Trước thực trạng đó, việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm của Nhà nước mà còn là bổn phận của mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ – những người đang sống và làm chủ tương lai. Chúng ta cần hiểu rõ văn hóa truyền thống không phải là những thứ cũ kỹ, lỗi thời, mà chính là nền tảng để phát triển văn hóa hiện đại một cách vững chắc. Việc học tập và thực hành những giá trị đạo đức truyền thống như kính trên nhường dưới, hiếu thảo, yêu nước, yêu lao động,… cần được đưa vào đời sống hằng ngày. Đồng thời, việc tổ chức, bảo tồn và quảng bá các lễ hội truyền thống, di sản văn hóa, nghệ thuật dân gian cũng cần được quan tâm đúng mức. Công nghệ hiện đại không phải kẻ thù của truyền thống, nếu biết vận dụng, chúng ta hoàn toàn có thể đưa văn hóa dân tộc lan tỏa mạnh mẽ hơn trong thời đại số.
Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là bảo vệ bản sắc dân tộc, mà còn là cách để mỗi người khẳng định mình trong thế giới hội nhập. Trong cuộc sống hiện đại, hãy để truyền thống làm gốc rễ vững chắc, từ đó vươn lên hội nhập một cách tự tin, bản lĩnh và có bản sắc riêng.
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, con người ngày càng có cơ hội tiếp cận với nhiều nền văn hóa khác nhau, tiếp thu những tiến bộ của khoa học, công nghệ và những xu hướng sống mới mẻ, năng động. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết và cấp bách hơn bao giờ hết. Văn hóa truyền thống là cội nguồn tinh thần, là bản sắc riêng biệt của mỗi dân tộc – mất đi nó cũng đồng nghĩa với việc mất đi chính mình trong biển lớn toàn cầu hóa.
Văn hóa truyền thống không chỉ là những phong tục, tập quán, tín ngưỡng, trang phục, lễ hội mà còn là lối sống, đạo lý, ngôn ngữ, ẩm thực và cả tâm hồn của một dân tộc được tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử. Đó là những giá trị được cha ông ta gìn giữ, truyền lại qua bao thế hệ, gắn liền với bản sắc dân tộc và lòng tự tôn dân tộc. Nhờ có văn hóa truyền thống, con người biết yêu quê hương, yêu đồng bào, sống nhân hậu, thủy chung và tôn trọng những điều thiêng liêng đã ăn sâu vào tiềm thức cộng đồng.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, văn hóa truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Nhiều bạn trẻ chạy theo trào lưu phương Tây, xa rời tiếng mẹ đẻ, thờ ơ với những lễ hội cổ truyền, không hiểu và không quan tâm đến giá trị của những làn điệu dân ca, áo dài truyền thống hay nét văn hóa ứng xử của cha ông. Bên cạnh đó, sự phát triển ồ ạt của công nghệ, mạng xã hội khiến con người ngày càng sống vội, sống gấp, lười suy ngẫm và đánh mất dần những kết nối văn hóa sâu sắc với cộng đồng và với chính bản thân mình.
Trước thực trạng đó, việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm của Nhà nước mà còn là bổn phận của mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ – những người đang sống và làm chủ tương lai. Chúng ta cần hiểu rõ văn hóa truyền thống không phải là những thứ cũ kỹ, lỗi thời, mà chính là nền tảng để phát triển văn hóa hiện đại một cách vững chắc. Việc học tập và thực hành những giá trị đạo đức truyền thống như kính trên nhường dưới, hiếu thảo, yêu nước, yêu lao động,… cần được đưa vào đời sống hằng ngày. Đồng thời, việc tổ chức, bảo tồn và quảng bá các lễ hội truyền thống, di sản văn hóa, nghệ thuật dân gian cũng cần được quan tâm đúng mức. Công nghệ hiện đại không phải kẻ thù của truyền thống, nếu biết vận dụng, chúng ta hoàn toàn có thể đưa văn hóa dân tộc lan tỏa mạnh mẽ hơn trong thời đại số.
Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là bảo vệ bản sắc dân tộc, mà còn là cách để mỗi người khẳng định mình trong thế giới hội nhập. Trong cuộc sống hiện đại, hãy để truyền thống làm gốc rễ vững chắc, từ đó vươn lên hội nhập một cách tự tin, bản lĩnh và có bản sắc riêng.
Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống hiện đại, con người ngày càng có cơ hội tiếp cận với nhiều nền văn hóa khác nhau, tiếp thu những tiến bộ của khoa học, công nghệ và những xu hướng sống mới mẻ, năng động. Tuy nhiên, chính trong bối cảnh ấy, việc gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống lại trở nên cần thiết và cấp bách hơn bao giờ hết. Văn hóa truyền thống là cội nguồn tinh thần, là bản sắc riêng biệt của mỗi dân tộc – mất đi nó cũng đồng nghĩa với việc mất đi chính mình trong biển lớn toàn cầu hóa.
Văn hóa truyền thống không chỉ là những phong tục, tập quán, tín ngưỡng, trang phục, lễ hội mà còn là lối sống, đạo lý, ngôn ngữ, ẩm thực và cả tâm hồn của một dân tộc được tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử. Đó là những giá trị được cha ông ta gìn giữ, truyền lại qua bao thế hệ, gắn liền với bản sắc dân tộc và lòng tự tôn dân tộc. Nhờ có văn hóa truyền thống, con người biết yêu quê hương, yêu đồng bào, sống nhân hậu, thủy chung và tôn trọng những điều thiêng liêng đã ăn sâu vào tiềm thức cộng đồng.
Tuy nhiên, trong thời đại hiện nay, văn hóa truyền thống đang đứng trước nguy cơ bị mai một. Nhiều bạn trẻ chạy theo trào lưu phương Tây, xa rời tiếng mẹ đẻ, thờ ơ với những lễ hội cổ truyền, không hiểu và không quan tâm đến giá trị của những làn điệu dân ca, áo dài truyền thống hay nét văn hóa ứng xử của cha ông. Bên cạnh đó, sự phát triển ồ ạt của công nghệ, mạng xã hội khiến con người ngày càng sống vội, sống gấp, lười suy ngẫm và đánh mất dần những kết nối văn hóa sâu sắc với cộng đồng và với chính bản thân mình.
Trước thực trạng đó, việc giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là trách nhiệm của Nhà nước mà còn là bổn phận của mỗi người dân, đặc biệt là thế hệ trẻ – những người đang sống và làm chủ tương lai. Chúng ta cần hiểu rõ văn hóa truyền thống không phải là những thứ cũ kỹ, lỗi thời, mà chính là nền tảng để phát triển văn hóa hiện đại một cách vững chắc. Việc học tập và thực hành những giá trị đạo đức truyền thống như kính trên nhường dưới, hiếu thảo, yêu nước, yêu lao động,… cần được đưa vào đời sống hằng ngày. Đồng thời, việc tổ chức, bảo tồn và quảng bá các lễ hội truyền thống, di sản văn hóa, nghệ thuật dân gian cũng cần được quan tâm đúng mức. Công nghệ hiện đại không phải kẻ thù của truyền thống, nếu biết vận dụng, chúng ta hoàn toàn có thể đưa văn hóa dân tộc lan tỏa mạnh mẽ hơn trong thời đại số.
Tóm lại, gìn giữ và bảo vệ những giá trị văn hóa truyền thống không chỉ là bảo vệ bản sắc dân tộc, mà còn là cách để mỗi người khẳng định mình trong thế giới hội nhập. Trong cuộc sống hiện đại, hãy để truyền thống làm gốc rễ vững chắc, từ đó vươn lên hội nhập một cách tự tin, bản lĩnh và có bản sắc riêng.