

TRẦN VŨ PHONG DUY
Giới thiệu về bản thân



































hihu
Akibidi
câu 1: Nhân vật Thứ trong đoạn trích cuối tiểu thuyết Sống mòn là hình tượng tiêu biểu cho lớp trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng – có lý tưởng nhưng bất lực, có khát vọng nhưng thiếu bản lĩnh để hành động. Từ một thanh niên từng ấp ủ giấc mơ lớn lao, Thứ dần trở thành kẻ cam chịu, sống lay lắt trong nghèo đói, thất vọng và tự khinh bỉ chính mình. Nam Cao đã xây dựng nội tâm nhân vật đầy chân thực, sinh động, thể hiện rõ qua chuỗi dòng ý nghĩ dồn dập, giàu cảm xúc: "Đời y sẽ mốc lên, sẽ gỉ đi, sẽ mòn, sẽ mục ra...". Qua đó, nhà văn tố cáo một xã hội phi nhân đạo đã đè nén, bóp nghẹt lý tưởng sống của con người, đồng thời thể hiện sự xót xa, đồng cảm với số phận của Thứ. Dù yếu đuối, nhu nhược, Thứ vẫn khiến người đọc thương cảm bởi trong sâu thẳm, anh chưa bao giờ nguôi khao khát được “sống” đúng nghĩa. Nhân vật Thứ là lời cảnh báo sâu sắc về bi kịch của những người không dám cưỡng lại số phận, cũng là tiếng chuông thức tỉnh về nhu cầu sống có ý nghĩa, có lý tưởng trong mỗi con người.
Câu 2 :Gabriel Garcia Marquez – nhà văn nổi tiếng người Colombia – từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói không chỉ mang ý nghĩa khích lệ mà còn đặt ra một vấn đề có tính triết lí sâu sắc: tuổi trẻ không đơn thuần được đo bằng năm tháng, mà còn được đo bằng thái độ sống, bằng khả năng nuôi dưỡng và theo đuổi ước mơ. Trong dòng chảy không ngừng của cuộc sống, ước mơ chính là động lực sống, là dấu hiệu của sức trẻ trong mỗi con người.
Ước mơ là những khát vọng, hoài bão tốt đẹp mà con người hướng tới trong tương lai. Nó có thể là mục tiêu nghề nghiệp, lý tưởng sống, mong muốn cống hiến hoặc đơn giản chỉ là một cuộc sống ý nghĩa và hạnh phúc. Tuổi trẻ – giai đoạn tràn đầy nhiệt huyết, dũng cảm và khát khao khám phá – là thời điểm vàng để hình thành và thực hiện những ước mơ đó. Người trẻ có sức mạnh để bứt phá, có ý chí để vượt qua thất bại và niềm tin để không từ bỏ. Chính ước mơ là ngọn lửa sưởi ấm tuổi trẻ, khiến con người sống tích cực, sáng tạo và không ngừng vươn lên.
Tuy nhiên, đáng buồn thay, trong thực tế không ít người lại “già đi” từ rất sớm, không phải do tuổi tác mà do tâm hồn đã chai sạn, lý tưởng đã tắt ngấm. Khi con người từ bỏ ước mơ, sống an phận, lười biếng, thiếu mục tiêu, họ sẽ rơi vào trạng thái mỏi mòn, sống cho qua ngày đoạn tháng. Họ như những thân cây không còn đâm chồi nảy lộc, như cánh buồm mãi nằm yên không gió. Câu nói của Marquez đã chỉ rõ một nghịch lý: con người già không vì thời gian mà vì chính sự từ bỏ đam mê, từ bỏ hành trình sống có ý nghĩa. Đó là sự già nua của tinh thần, sự cằn cỗi của trái tim và sự bào mòn của chính bản thân mình.
Thực tế đã chứng minh rằng, những người giữ được ước mơ luôn là những người trẻ trung, dù họ ở bất cứ độ tuổi nào. Bác sĩ Lê Văn Tân – một người Việt từng thi đại học ở tuổi 75, hay cụ bà Nhật Bản Tamae Watanabe leo núi Everest ở tuổi 73 – là minh chứng rằng: chỉ cần còn ước mơ, con người vẫn còn tuổi trẻ trong tâm hồn. Ngược lại, những bạn trẻ hôm nay nếu sống thụ động, lười biếng, thiếu khát vọng thì dù tuổi đời còn trẻ, họ đã “già” đi trong tư tưởng và hành động. Do đó, giữ gìn tuổi trẻ chính là nuôi dưỡng ước mơ, kiên trì với con đường mình chọn và không ngừng học hỏi, hoàn thiện bản thân.
Là thế hệ trẻ – những chủ nhân tương lai của đất nước – mỗi chúng ta cần nhận thức sâu sắc vai trò của ước mơ trong đời sống. Ước mơ có thể thay đổi theo thời gian, nhưng khát vọng sống có ý nghĩa và cống hiến là điều không bao giờ nên đánh mất. Hãy sống với lòng đam mê, dám ước mơ lớn và không sợ thất bại. Bởi vì chỉ khi còn theo đuổi ước mơ, chúng ta mới thật sự sống đúng nghĩa, sống trọn vẹn với tuổi trẻ của mình.
Tóm lại, ước mơ chính là nguồn năng lượng tinh thần mạnh mẽ nuôi dưỡng tuổi trẻ và làm nên sự khác biệt ở mỗi con người. Câu nói của Gabriel Garcia Marquez là lời nhắc nhở chúng ta: hãy luôn sống như thể mình còn trẻ, bằng cách không ngừng theo đuổi điều mình khao khát. Khi còn ước mơ, ta còn lý do để sống, để hy vọng và để trưởng thành mỗi ngày.
câu 1: Văn bản được kể theo ngôi thứ ba nhưng chủ yếu sử dụng điểm nhìn của nhân vật Thứ. Người kể chuyện như hóa thân vào nhân vật để bộc lộ thế giới nội tâm sâu sắc, từ đó thể hiện những dằn vặt, khát vọng, nỗi tuyệt vọng và cả chút hy vọng le lói của nhân vật.
câu 2 : Khi còn là học sinh, Thứ mang trong mình những hoài bão lớn lao: đỗ tú tài, vào đại học, đi du học ở Pháp và trở thành một vĩ nhân để đem lại những thay đổi lớn lao cho đất nước.
Câu 3: Đoạn văn sử dụng biện pháp liệt kê kết hợp với điệp ngữ (“sẽ...”, “y sẽ...”, “khinh y”) nhằm nhấn mạnh cảm giác bất lực, sự u uất, nỗi tuyệt vọng của Thứ trước viễn cảnh cuộc sống tương lai. Những hình ảnh như “mốc lên”, “gỉ đi”, “mòn”, “mục ra” mang tính ẩn dụ, thể hiện sự tàn lụi, vô nghĩa của một đời sống không lý tưởng, không hành động. Tất cả góp phần khắc sâu bi kịch “sống mòn” và tâm trạng tự ti, chán nản của nhân vật.
câu 4: Cuộc sống của Thứ là bi kịch của một trí thức nghèo trong xã hội cũ: sống trong tù túng, thiếu thốn và thất vọng. Con người Thứ mang nhiều mâu thuẫn: từng có lý tưởng cao đẹp nhưng lại thiếu bản lĩnh để đấu tranh, dần rơi vào sự cam chịu, tự khinh bỉ bản thân. Tuy nhiên, ở Thứ vẫn còn những tia sáng nhân bản: ý thức về giá trị sống, khát vọng đổi thay và khát khao được “sống” đúng nghĩa.
câu 5 :Văn bản gợi ra một triết lí sâu sắc: sống là phải thay đổi, dám vượt qua nỗi sợ hãi để tìm kiếm cuộc sống ý nghĩa hơn.Thói quen, sự cam chịu và nỗi sợ cái mới là “sợi dây thừng” trói buộc con người trong cuộc đời tù túng. Ai không dám cưỡng lại số phận thì chỉ “sống mòn” chứ không thật sự sống. Đó là lời cảnh tỉnh cho mỗi người: phải có ý chí, dám hành động, dám thay đổi để không sống hoài, sống phí.
Tình mẫu tử và tình phụ tử là những tình yêu vô cùng thiêng liêng và quý giá , nhưng lại có những kẻ lại nhờ đến cái việc được cha mẹ nuôi chiều quá mức nên giờ chỉ bám bố mẹ . Đã có 1 câu nói thể hiện lời nói này như "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" . Vậy chúng ta cùng tìm hiểu về vấn đề này nha !
Qua câu nói này dùng để phán ánh về những người con chỉ biết ỷ bám vào cha mẹ của mình . Không tự lực , không tự sức của mình để hình thành lên sự thành công mà chỉ ỷ bám vào cha mẹ . Họ chẳng thể làm gì chỉ có việc dự bám vào ba mẹ , để ba mẹ nuôi hết nửa cuộc đời của mình rồi cuộc đời còn lại chỉ dám ăn xin hay làm người vô gia cư ở những bên viả hè . Theo tôi đây là 1 vấn đề xấu , các con cái trong gia đình không nên học theo . Vì nếu như bạn chỉ biết ăn bám bố mẹ , hay ba mẹ "đặt" bn ngồi chỗ nào thì bạn "ngồi" chỗ đấy đều là những tật xấu trong tương . Yr bám vào bố mẹ chẳng biết làm gì rồi chỉ thế chỉ có việc nhận lại thôi cũng không có lợi ích cho xã hội . Xã hội có nhiều con người như này thì cả 1 hệ tư tưởng như này chẳng còn gì gọi là kinh tế hiện đại , kinh tế càng ngày càng đi xuống . Không ai mà bám bố mẹ là không đứng dậy tự đi theo con đường của mình được . Việc này sẽ trở thành 1 tật xấu rồi tật xấu này còn được lây lan thì cuộc sống của những con người đó sẽ đi vào khốn khó đầy thử thách hơn những người bình thường vì họ chẳng làm được gì cả . Hay có nhiều bố mẹ lại sắp đặt con mình cưới với người khác , gia đình của những người đấy giàu sang hơn nên họ sẽ đồng ý hay thậm chí là ép gả đi . Những đứa con đấy có cuộc sống đau khổ như nào thì bố mẹ của họ chẳng quan tâm , họ chỉ quan tâm vào tiền bạc khi gả con đi . Cha mẹ đặt con cưới người này nên con phải làm theo nên nhiều gia đình hay cuộc sống hôn nhân đi vào đổ vỡ .
Chẳng hạn chí sĩ Lương Văn Can thời trẻ được cha mẹ cưới cho vợ là cô Lê Thị Lễ, buôn bán ở Hà Nội, dù “đôi trẻ” chưa gặp mặt. Sau khi thành gia thất, hai người đã chung sống với nhau thật hạnh phúc và cùng chịu đựng, vượt qua bao gian nan do thời cuộc đưa đến. Ngược lại do cưới nhau theo ý ba mẹ nên cũng có kẻ thở ngắn than dài: “Người ta sang sông, em cũng sang sông/ Người ta sang sông thành được vợ chồng/ Em sang không rồi lại xách nón về không/ Trước là thẹn thùng với bầu bạn, sau luống công ông chèo đò”.
Câu nói này đang khẳng định sự giáo dục của cha mẹ dành cho con cái hay để nói lên được sự phản ánh của xã hội vì cha mẹ chỉ biết "đặt con ngồi im đấy" và chẳng cho con cơ hội tìm hiểu sâu về cuộc sống tương lai
Thân em như tấm lụa đào
Phất phơ giữa chợ biết vào tay ai.
Qua bài thơ Chuyện cổ tích về loài người và Những cánh buồm, hãy nêu nhận xét của em về tình cảm của cha dành cho con.
Từ nghe trong dòng thơ Nghe con bước lòng vui phơi phới có thể thay thế bằng từ khác dược không? Hãy chỉ ra sự tinh tế của nhà thơ trong việc sự dụng từ nghe
Hiện tượng phá vỡ quy tắc ngôn ngữ thông thường - Hiện tượng đảo trật tự từ ngữ: dùng mới mục đích nhấn mạnh, tăng sức biểu cảm cho sự diễn đạt - Hiện tượng mở rộng khả năng kết hợp của từ: từ ngữ được cung cấp thêm những khả năng kết hợp mới tạo ra những kết hợp từ vô cùng độc đáo, nhằm tăng hiệu quả diễn đạt. - Hiện tượng tách biệt: tách các thành phần câu thành những câu độc lập với dụng ý nhấn mạnh hoặc bộc lộ cảm xúc