

NGUYỄN QUỲNH ANH
Giới thiệu về bản thân



































Câu 1
Bài thơ “Bàn giao” của Vũ Quần Phương là một lời nhắn nhủ đầy yêu thương và nhân văn từ thế hệ đi trước gửi đến thế hệ tương lai. Trong lời “bàn giao” ấy, ông không trao lại những tháng ngày gian khổ, sương gió, mất mát – những gì thuộc về nỗi đau của lịch sử. Thay vào đó, ông chọn gìn giữ và trao lại cho cháu những vẻ đẹp bình dị, thân thương: làn gió heo may, góc phố mùi ngô nướng, cỏ xuân xanh, tháng giêng hương bưởi… Đó là hình ảnh của quê hương yên bình, của sự sống và yêu thương. Qua đó, ta cảm nhận được tình cảm sâu nặng, tấm lòng vị tha và sự kỳ vọng của người ông: muốn cháu mình lớn lên trong tình yêu thương và ánh sáng, chứ không phải trong bóng tối và tàn dư đau khổ. Dù vậy, ông vẫn gửi lại “một chút buồn”, “chút cô đơn” và đặc biệt là “câu thơ vững gót làm người” – như hành trang tinh thần giúp cháu sống có chiều sâu, có trách nhiệm với chính mình và cuộc đời. Bài thơ nhẹ nhàng nhưng xúc động, thấm đượm chất nhân văn và tình yêu thế hệ.
Câu 2
Tuổi trẻ là quãng đời sôi nổi, tràn đầy hoài bão và khát vọng vươn lên. Nhưng để những khát vọng ấy trở thành hiện thực, người trẻ không thể thiếu sự trải nghiệm – đó chính là hành trang quý giá giúp họ trưởng thành, tự tin và vững vàng hơn trong cuộc sống.
Trải nghiệm là những điều ta học được thông qua hành động, va chạm thực tế – từ thành công đến thất bại. Đó có thể là một chuyến đi xa, một công việc đầu tiên, một lần tự lập, hay cả những lần vấp ngã. Đối với tuổi trẻ, trải nghiệm càng nhiều thì bài học càng sâu sắc, năng lực thích nghi và phản xạ trước biến động càng cao. Không ai có thể sống trọn vẹn chỉ qua sách vở hay lý thuyết. Chỉ khi bước ra khỏi “vùng an toàn”, con người mới hiểu bản thân, khám phá giới hạn và tích lũy vốn sống.
Trong thời đại hiện nay, khi thế giới thay đổi từng ngày, trải nghiệm còn giúp tuổi trẻ phát triển tư duy sáng tạo, kỹ năng mềm và khả năng làm việc linh hoạt – những yếu tố then chốt để thành công. Nhiều bạn trẻ dấn thân vào các hoạt động xã hội, làm thêm, khởi nghiệp từ khi còn đi học. Dù có thể thất bại, nhưng chính những lần “dám làm” ấy giúp họ có được bản lĩnh, niềm tin và thái độ sống tích cực. Ngược lại, một bộ phận giới trẻ sống thụ động, ngại va chạm, quen được bao bọc… rất dễ rơi vào khủng hoảng khi gặp khó khăn thực tế, vì thiếu trải nghiệm thật.
Tuy nhiên, trải nghiệm không đồng nghĩa với mạo hiểm bồng bột. Người trẻ cần biết lựa chọn những trải nghiệm lành mạnh, có định hướng, biết lắng nghe, quan sát và học hỏi. Trải nghiệm có ý nghĩa nhất không nằm ở việc “làm được bao nhiêu”, mà ở chỗ ta học được gì từ những gì đã làm.
Tóm lại, tuổi trẻ và trải nghiệm là hai yếu tố gắn bó chặt chẽ. Trải nghiệm là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa trưởng thành, giúp người trẻ sống sâu sắc, tự chủ và hữu ích hơn. Hãy mạnh dạn bước ra ngoài thế giới, sẵn sàng học hỏi và đối mặt, vì chỉ như thế, tuổi trẻ mới thật sự đáng sống và rực rỡ.
Câu 1.
- Tự do
Câu 2.
- Biện pháp được sử dụng trong bài thơ: điệp ngữ - bàn giao
- Tác dụng:
+ Tạo liên kết, tạo nhịp điệu, giúp cho cách diễn đạt trở nên sinh động, hấp dẫn,
lôi cuốn.
+ Từ bàn giao được điệp đi điệp lại xuyên suốt bài thơ, từ nhan đề tới từng khổ thơ, đã nhấn mạnh nội dung chủ đề của bài thơ, nhấn mạnh những điều mà người ông muốn và không muốn bàn giao, trao gửi lại cho người cháu.
+ Qua đó, thể hiện tình cảm yêu thương, mong muốn tốt đẹp mà người ông - cũng là thế hệ đi trước dành cho người cháu - thế hệ sau.
Câu 3.
- Những thứ ông chẳng muốn bàn gia cho cháu là: “ Những tháng ngày vất vả”,
“Sương muối” ,”Đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc”, “Mưa bụi rơi”…
- Người ông chẳng bàn giao cho cháu vì:
+ Những thứ đó là những dấu hiệu của sự lam lũ, vất vả: những tháng ngày vất vả; sương muối đêm bay lạnh mặt người; của cuộc sống chiến tranh, loạn lạc, đau thương: đất rung chuyển, xóm làng loạn lạc; ngọn đèn mờ, mưa bụi rơi mà thế hệ ông đã phải trải qua, ông không muốn cháu phải hứng chịu những điều ấy.
+ Vì ông rất yêu thương cháu, mong cháu và thế hệ của cháu được sống cuộc sống hoà bình, ấm no, hạnh phúc.
Câu 4.
- Nội dung chính của bài thơ: Thể hiện tình cảm yêu thương, những ước mong mà người ông muốn gửi lại cho người cháu, đồng thời cũng là sự trao gửi của thế hệ đi trước với thế hệ đi sau.
Câu 5.
- Chúng ta cần có thái độ trước những điều được bàn giao ấy là:
+ Biết ơn những gì thế hệ cha ông đã để lại cho mình;
+ Trân trọng, tự hào về những điều đó;
+ Có ý thức gìn giữ, bảo vệ những thứ đã được nhận bàn giao từ thế hệ trước.
+ Cần cố gắng phát huy những gì đã được tiếp nhận để tiếp tục bàn giao cho những thế hệ mai sau.
Câu1:
Đoạn thơ trong bài “Trăng hè” của Đoàn Văn Cừ vẽ nên một bức tranh quê yên bình, giản dị mà đậm chất thơ. Âm thanh “kẽo kẹt” của chiếc võng trong nhà gợi lên cảm giác thư thái, êm đềm của một đêm hè thanh tĩnh. Con chó nằm ngủ lơ mơ, bóng cây đổ nghiêng lơi lả bên hàng dậu — tất cả đều hòa quyện vào không gian “vắng lặng” đến mức “cảnh lặng tờ, người im”. Sự yên ả ấy không buồn tẻ, mà ngược lại, tạo nên một vẻ đẹp thanh bình, gần gũi với làng quê Việt Nam. Hình ảnh ông lão nằm chơi giữa sân, ánh trăng ngân lấp loáng trên tàu cau, cùng đứa bé chăm chú ngắm bóng mèo dưới chân càng làm cho bức tranh trở nên sống động, ấm áp tình quê. Đoạn thơ không chỉ tái hiện khung cảnh một đêm hè, mà còn chứa đựng chất nhân văn sâu lắng: tình cảm gia đình, sự hòa hợp giữa con người và thiên nhiên, và nét đẹp trong sinh hoạt đời thường của làng quê xưa. Đó là vẻ đẹp của sự tĩnh lặng, ấm áp và thanh cao, rất Việt Nam.
Câu 2 (4.0 điểm)
Tuổi trẻ là quãng thời gian đẹp nhất của đời người — là lúc con người giàu khát vọng, dồi dào năng lượng và đầy ắp ước mơ. Trong hành trình vươn tới tương lai, sự nỗ lực hết mình chính là điều kiện tiên quyết giúp tuổi trẻ khẳng định giá trị bản thân và đóng góp tích cực cho xã hội.
Sự nỗ lực hết mình nghĩa là sống với tất cả đam mê, không ngừng cố gắng, không chùn bước trước khó khăn. Đó là khi người trẻ không dễ dàng buông bỏ mục tiêu, dẫu cho hành trình ấy có gian nan, thử thách. Trong thời đại công nghệ và cạnh tranh khốc liệt như hiện nay, nếu không có sự bền bỉ, kiên trì, tuổi trẻ rất dễ bị tụt lại phía sau. Nỗ lực không chỉ giúp người trẻ đạt thành tích trong học tập, công việc mà còn hình thành nhân cách mạnh mẽ, bản lĩnh và đáng tin cậy.
Thực tế đã chứng minh rằng không có thành công nào đến từ may mắn đơn thuần. Những người trẻ thành đạt như Elon Musk, Nguyễn Hà Đông hay những sinh viên vượt khó giành học bổng danh giá đều là minh chứng rõ ràng cho tinh thần không ngừng vươn lên. Họ dám mơ, dám làm và luôn hành động bằng tất cả tâm huyết. Ngược lại, không ít bạn trẻ hiện nay sống thụ động, ỷ lại vào gia đình, thiếu định hướng và dễ nản chí khi gặp thất bại. Điều này không chỉ ảnh hưởng đến tương lai cá nhân mà còn làm chậm bước tiến của xã hội.
Tuy nhiên, để nỗ lực hiệu quả, người trẻ cần xác định rõ mục tiêu, trang bị kỹ năng, tri thức, và không ngừng học hỏi. Nỗ lực phải đi đôi với sự tỉnh táo, biết mình là ai, đang ở đâu và cần làm gì. Khi tuổi trẻ nỗ lực đúng cách, họ không chỉ tạo ra giá trị cho bản thân mà còn lan tỏa cảm hứng tích cực tới cộng đồng.
Tóm lại, tuổi trẻ có thể không có nhiều kinh nghiệm, nhưng có thể sở hữu điều quý giá hơn: nhiệt huyết và tinh thần nỗ lực. Sống hết mình hôm nay là cách tốt nhất để có một tương lai rực rỡ ngày mai. Mỗi bạn trẻ hãy dấn thân, kiên trì và không ngừng phấn đấu, bởi chính sự nỗ lực là chìa khóa mở ra cánh cửa thành công và hạnh phúc.
Câu 1: Ngôi thứ ba
Câu 2: Thấy mẹ đem quần áo nồi niêu đến ở chung, Bớt rất mừng.Bớt vội buông bé Hiên, ôm lấy mẹ: - Ô hay! Con có nói gì đâu, sao bu cứ nghĩ ngợi thế nhỉ?
Câu 3: Người nhân hậu, vị tha, hiếu thảo. Không vì chuyện cũ mà giận mẹ, luôn muốn báo hiếu cho mẹ
Câu 4: Chị không muốn mẹ nhắc lại chuyện quá khứ và vì nó mà phiền lòng hay cảm thấy có lỗi với chị
Câu 5: Gia đình là nơi yêu thương và tha thứ. Dù có bất cứ điều gì xảy ra gia đình vẫn luôn là chỗ dựa vững chắc là nơi ta bao dung và yêu thương nhau
Câu1: Môi trường có vai trò thiết yếu đối với sự sống của con người và toàn bộ hệ sinh thái. Bảo vệ môi trường chính là bảo vệ nguồn sống, sức khỏe và tương lai của chúng ta. Trong những năm gần đây, tình trạng ô nhiễm không khí, nguồn nước, đất đai ngày càng trầm trọng do tác động của con người như chặt phá rừng, xả rác thải, khí thải công nghiệp… Điều này không chỉ ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng cuộc sống mà còn gây ra biến đổi khí hậu, thiên tai, dịch bệnh. Vì thế, việc bảo vệ môi trường cần được đặt lên hàng đầu, bắt đầu từ những hành động nhỏ như không xả rác bừa bãi, tiết kiệm tài nguyên, trồng thêm cây xanh. Đồng thời, mỗi cá nhân cần nâng cao ý thức, lan tỏa lối sống xanh đến cộng đồng. Khi môi trường được gìn giữ và cải thiện, con người mới có thể phát triển bền vững, sống khỏe mạnh và hạnh phúc hơn. Tóm lại, bảo vệ môi trường không phải là nhiệm vụ của riêng ai, mà là trách nhiệm chung của toàn xã hội.
Câu 2: Trong kho tàng văn học trung đại Việt Nam, hình tượng người ẩn sĩ – những con người rời bỏ chốn quan trường, sống thanh nhàn giữa thiên nhiên – là một biểu tượng giàu giá trị. Qua bài thơ “Nhàn” của Nguyễn Bỉnh Khiêm và bài thơ thu của Nguyễn Khuyến, người đọc cảm nhận được hai kiểu ẩn sĩ tiêu biểu nhưng mang sắc thái riêng biệt.
Trong “Nhàn”, Nguyễn Bỉnh Khiêm xây dựng hình ảnh một ẩn sĩ chủ động chọn cuộc sống ẩn dật. Ông từ bỏ chốn “lao xao”, tìm về nơi “vắng vẻ” với thiên nhiên, cần câu, gốc cây, rượu và rau củ. Lý tưởng sống “ta dại” thể hiện sự khôn ngoan sâu sắc, bởi “người khôn” theo đuổi danh lợi vốn chỉ là “chiêm bao”. Nhà thơ sống nhàn nhưng không buông xuôi, mà hàm chứa triết lý sống cao đẹp: lấy thiên nhiên làm bạn, giữ tâm hồn thanh tĩnh giữa dòng đời biến động.
Ngược lại, bài thơ của Nguyễn Khuyến lại khắc họa một ẩn sĩ đầy trăn trở nội tâm. Cảnh vật thiên nhiên mùa thu hiện lên nhẹ nhàng, tĩnh lặng, nhưng người ẩn sĩ lại mang nỗi cô đơn và mặc cảm. Dù sống ẩn dật, ông vẫn không tránh khỏi cảm giác “thẹn với ông Đào” – một ẩn sĩ Trung Hoa nổi tiếng – như thể tự thấy mình chưa đủ thanh cao. Nhân vật trăn trở giữa việc cầm bút hay im lặng, phản ánh tâm trạng của người từng “ra làm quan”, nay về vườn nhưng vẫn mang nặng nỗi niềm thời cuộc.
Cả hai bài thơ đều đề cao vẻ đẹp của lối sống thanh đạm, gắn bó với thiên nhiên, nhưng Nguyễn Bỉnh Khiêm thể hiện sự dứt khoát, hài lòng với lựa chọn, còn Nguyễn Khuyến lại nghiêng về sự chiêm nghiệm và nỗi buồn thế sự. Sự khác biệt ấy xuất phát từ hoàn cảnh lịch sử và cá tính riêng của mỗi nhà thơ: một người an nhiên với triết lý “tiên thiên”, một người lặng lẽ u hoài vì vận nước, vận mình.
Như vậy, hình tượng người ẩn sĩ trong hai bài thơ đều thể hiện vẻ đẹp của tâm hồn thanh cao, gắn bó với đạo lý phương Đông. Nhưng qua đó, ta cũng thấy được những cung bậc khác nhau của con người trước danh – lợi – tình – thời cuộc, làm phong phú thêm diện mạo của văn học trung đại Việt Nam.
Câu 1: tiếc thương sinh thái là nỗi đau khổ trước những mất mát về sinh thái mà con người hoặc là đã trải qua, hoặc là tin rằng đang ở phía trước.
Câu 2: Nêu vấn đề - Định nghĩa vấn đề - Bàn luận vấn đề - Kết quả vấn đề
Câu 3:những người Inuit ở miền Bắc Canada và những người làm nghề trồng trọt ở Australia
Câu 4: mang tính nhân văn, gần gũi, giàu sức thuyết phục
Câu 5: Biến đổi khí hậu không chỉ huỷ hoại thiên nhiên mà còn ảnh hưởng nghiêm trọng tới con người
Câu 1:
• Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận.
Câu 2: Xác định nội dung chính của đoạn trích.
• Nội dung chính: Đoạn trích bàn luận về ý nghĩa của cái chết trong cuộc sống, coi đó như một lời nhắc nhở con người về cách sống ý nghĩa hơn, biết trân trọng, yêu thương, và cư xử thiện chí với những người xung quanh khi họ còn hiện diện. Đồng thời, cái chết cũng giúp con người suy ngẫm về những giá trị nhân văn và tránh khỏi sự ích kỷ, tham lam.
Câu 3:
• Biện pháp tu từ được sử dụng:
1. Ẩn dụ: So sánh đời sống con người với “một cánh đồng,” và cái chết với “một cánh đồng bên cạnh.”
2. So sánh: So sánh cái chết với trải nghiệm “đến thăm những khu phố cổ ở Stockhome.”
• Hiệu quả nghệ thuật:
• Ẩn dụ: Tạo cách hình dung trực quan, sâu sắc, giúp người đọc nhận thức rằng cái chết không phải là sự kết thúc mà có thể là sự chuyển tiếp sang một hành trình mới.
• So sánh: Gần gũi hóa khái niệm về cái chết, gợi ra sự tò mò và hy vọng, làm giảm bớt nỗi sợ hãi thường trực trong suy nghĩ của con người.
Câu 4:
• Ý kiến của tác giả: Cái chết chứa đựng lời nhắc nhở con người hãy sống tốt hơn, ý thức sâu sắc hơn về cách đối xử với những người xung quanh và những giá trị nhân văn trong cuộc sống.
• Ý kiến cá nhân:
Tôi đồng tình với ý kiến của tác giả.
• Lý do:
1. Cái chết thường làm con người suy ngẫm về giá trị của cuộc sống, khiến họ trân trọng hơn từng khoảnh khắc và từng mối quan hệ.
2. Những mất mát đau thương nhắc nhở chúng ta rằng cuộc sống là hữu hạn, và điều quan trọng là sống sao cho ý nghĩa và thiện chí, tránh những hành xử ích kỷ hoặc tiêu cực.
Câu 5:
• Thông điệp: Hãy sống yêu thương, trân trọng và cư xử tốt với những người xung quanh khi họ còn hiện diện, vì cái chết là một lời nhắc nhở để chúng ta không quên đi những giá trị nhân văn cốt lõi.
Câu 1
Sống một cách ý nghĩa là khát vọng của mỗi con người, bởi lẽ ý nghĩa của cuộc sống không chỉ là sự tồn tại mà còn là sự cống hiến và để lại giá trị lâu dài cho bản thân và xã hội. Để sống một cách ý nghĩa, trước hết, con người cần xác định mục tiêu, lý tưởng sống rõ ràng và đúng đắn, từ đó phấn đấu không ngừng nghỉ để đạt được chúng. Bên cạnh đó, biết trân trọng những mối quan hệ xung quanh, yêu thương và sẻ chia cùng gia đình, bạn bè, cộng đồng cũng là cách để tạo nên giá trị sống đáng quý. Hơn nữa, không ngừng học hỏi, hoàn thiện bản thân và sống trách nhiệm với chính mình và xã hội là điều cần thiết để cuộc đời trở nên ý nghĩa hơn. Như vậy, sống ý nghĩa không chỉ mang lại niềm hạnh phúc cho bản thân mà còn góp phần làm cho cuộc đời này tươi đẹp hơn.
.
Câu 2
Bài thơ “Áo cũ” của Lưu Quang Vũ là một khúc ca đầy xúc động, gợi lên những kỷ niệm thân thương và tình yêu sâu sắc dành cho gia đình, đặc biệt là người mẹ. Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh chiếc áo cũ – một biểu tượng của ký ức và thời gian. “Áo cũ rồi, mỗi ngày thêm ngắn” là lời nhắc nhở về sự trôi đi của thời gian, cũng như những biến đổi không thể tránh khỏi trong cuộc đời. Chiếc áo với “màu bạc hai vai”, “đường khâu tay mẹ vá” không chỉ là vật dụng, mà còn là minh chứng cho sự tảo tần, hi sinh của mẹ, một người luôn âm thầm chăm lo cho con từng chút một.
Qua từng câu thơ, hình ảnh người mẹ hiện lên thật chân thực và xúc động: người mẹ đã già đi, đôi mắt không còn rõ, đôi tay gầy guộc vẫn miệt mài khâu vá áo cho con. Mỗi đường khâu, mỗi mũi chỉ không chỉ là sự cần mẫn mà còn chứa đựng tình yêu thương vô hạn. Câu thơ “Áo dài hơn thấy mẹ cũng già hơn” là một nhận thức đầy cảm động về sự hữu hạn của thời gian, khi con lớn lên cũng là lúc cha mẹ ngày càng yếu đi.
Đặc biệt, bài thơ gửi gắm thông điệp sâu sắc về lòng biết ơn và tình yêu thương: “Hãy biết thương lấy những mảnh áo cũ / Để càng thương lấy mẹ của ta”. Tình cảm dành cho chiếc áo cũ chính là biểu hiện của tình yêu thương và sự trân trọng đối với mẹ - người đã hy sinh cả cuộc đời cho con.
Tóm lại, “Áo cũ” không chỉ đơn thuần là câu chuyện về một chiếc áo mà còn là lời nhắc nhở mỗi người về sự tri ân, về giá trị của những điều giản dị nhưng thiêng liêng trong cuộc sống. Qua bài thơ, Lưu Quang Vũ đã chạm đến trái tim người đọc bằng những lời thơ mộc mạc nhưng thấm đẫm tình người.