NGUYỄN BẢO LÂN

Giới thiệu về bản thân

Chào mừng bạn đến với trang cá nhân của NGUYỄN BẢO LÂN
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
xếp hạng Ngôi sao 1 ngôi sao 2 ngôi sao 1 Sao chiến thắng
0
(Thường được cập nhật sau 1 giờ!)




Câu 1. (2 điểm)

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích, đánh giá nhân vật Thứ trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.


Gợi ý trả lời:

Nhân vật Thứ trong đoạn trích tiểu thuyết Sống mòn của Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho bi kịch của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng tháng Tám. Từng mang trong mình những ước mơ lớn lao, lý tưởng cao đẹp khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Thứ khao khát cống hiến cho đất nước, vươn tới một cuộc đời rạng rỡ. Nhưng thực tế nghiệt ngã đã đẩy anh vào vòng xoáy của sự nghèo khổ, thất nghiệp, bế tắc và sống mòn trong nỗi bất lực, tự khinh chính mình. Anh hiểu rằng sống tức là thay đổi, là không chấp nhận cuộc đời tù túng, vô nghĩa, nhưng lại quá yếu đuối để vượt thoát. Hành trình trở về quê cũng chính là hành trình của một đời sống lùi dần, bị nuốt chửng bởi sự cam chịu và thỏa hiệp. Qua hình ảnh Thứ, Nam Cao không chỉ lên án xã hội đương thời mà còn thể hiện nỗi xót xa cho những số phận có trí tuệ nhưng không có lối đi, phản ánh sâu sắc tâm thế khủng hoảng của cả một lớp người trong thời đại cũ.




Câu 2. (4 điểm)

Gabriel Garcia Marquez từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Từ lời phát biểu trên, hãy viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) bàn về vấn đề “tuổi trẻ và ước mơ”.


Gợi ý bài văn:


Tuổi trẻ là quãng thời gian rực rỡ nhất trong đời người, bởi đó là lúc con người mang trong mình khát vọng lớn lao, tinh thần dấn thân và niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Gabriel Garcia Marquez từng nói: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói ấy không chỉ nói về tuổi tác sinh học mà sâu xa hơn, là tuổi trẻ trong tâm hồn – thứ có thể lụi tắt nếu con người đánh mất ước mơ và đam mê sống.


Ước mơ là ngọn lửa soi đường cho tuổi trẻ. Người có ước mơ sẽ có động lực để vượt lên nghịch cảnh, chấp nhận thất bại và không ngừng hoàn thiện bản thân. Trong hành trình trưởng thành, ước mơ không chỉ là đích đến mà còn là động cơ khiến con người bền chí theo đuổi những giá trị tốt đẹp. Ngược lại, nếu tuổi trẻ không có lý tưởng, sống buông xuôi, an phận hay chạy theo những điều tầm thường, con người sẽ dần trở nên cằn cỗi, già nua trong tâm hồn dù tuổi đời còn trẻ.


Thực tế đã chứng minh: những con người vĩ đại đều bắt đầu bằng những ước mơ tưởng như không tưởng. Nguyễn Tất Thành mang trong mình giấc mộng giải phóng dân tộc, để rồi trở thành Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại. Thomas Edison bị xem là “đứa trẻ thiểu năng”, nhưng với niềm đam mê khoa học, ông đã đem ánh sáng điện đến cho nhân loại. Những tấm gương ấy cho thấy rằng, tuổi trẻ thực sự có thể thay đổi thế giới nếu không từ bỏ ước mơ.


Tuy nhiên, theo đuổi ước mơ không phải là mơ mộng viển vông mà cần có kế hoạch, có sự cố gắng bền bỉ và khả năng thích nghi. Một số bạn trẻ ngày nay dễ chán nản, buông bỏ ước mơ chỉ vì vấp ngã đầu đời. Họ dần đánh mất nhiệt huyết và sống “già đi” trong khi vẫn còn thanh xuân. Vì vậy, tuổi trẻ không chỉ cần ước mơ, mà cần cả lòng dũng cảm để giữ lửa ước mơ đến cùng.


Tóm lại, ước mơ là món quà đẹp nhất mà tuổi trẻ được trao. Đừng để bản thân già đi chỉ vì ngừng mơ ước. Hãy sống một tuổi trẻ rực rỡ với lý tưởng sống và khát vọng vươn lên, để mỗi ngày sống là một ngày có ý nghĩa, để dù sau này nhìn lại, ta có thể tự hào vì đã không “sống mòn” giữa cuộc đời.








Câu 1. (2 điểm)

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích, đánh giá nhân vật Thứ trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.


Gợi ý trả lời:

Nhân vật Thứ trong đoạn trích tiểu thuyết Sống mòn của Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho bi kịch của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng tháng Tám. Từng mang trong mình những ước mơ lớn lao, lý tưởng cao đẹp khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Thứ khao khát cống hiến cho đất nước, vươn tới một cuộc đời rạng rỡ. Nhưng thực tế nghiệt ngã đã đẩy anh vào vòng xoáy của sự nghèo khổ, thất nghiệp, bế tắc và sống mòn trong nỗi bất lực, tự khinh chính mình. Anh hiểu rằng sống tức là thay đổi, là không chấp nhận cuộc đời tù túng, vô nghĩa, nhưng lại quá yếu đuối để vượt thoát. Hành trình trở về quê cũng chính là hành trình của một đời sống lùi dần, bị nuốt chửng bởi sự cam chịu và thỏa hiệp. Qua hình ảnh Thứ, Nam Cao không chỉ lên án xã hội đương thời mà còn thể hiện nỗi xót xa cho những số phận có trí tuệ nhưng không có lối đi, phản ánh sâu sắc tâm thế khủng hoảng của cả một lớp người trong thời đại cũ.




Câu 2. (4 điểm)

Gabriel Garcia Marquez từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Từ lời phát biểu trên, hãy viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) bàn về vấn đề “tuổi trẻ và ước mơ”.


Gợi ý bài văn:


Tuổi trẻ là quãng thời gian rực rỡ nhất trong đời người, bởi đó là lúc con người mang trong mình khát vọng lớn lao, tinh thần dấn thân và niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Gabriel Garcia Marquez từng nói: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói ấy không chỉ nói về tuổi tác sinh học mà sâu xa hơn, là tuổi trẻ trong tâm hồn – thứ có thể lụi tắt nếu con người đánh mất ước mơ và đam mê sống.


Ước mơ là ngọn lửa soi đường cho tuổi trẻ. Người có ước mơ sẽ có động lực để vượt lên nghịch cảnh, chấp nhận thất bại và không ngừng hoàn thiện bản thân. Trong hành trình trưởng thành, ước mơ không chỉ là đích đến mà còn là động cơ khiến con người bền chí theo đuổi những giá trị tốt đẹp. Ngược lại, nếu tuổi trẻ không có lý tưởng, sống buông xuôi, an phận hay chạy theo những điều tầm thường, con người sẽ dần trở nên cằn cỗi, già nua trong tâm hồn dù tuổi đời còn trẻ.


Thực tế đã chứng minh: những con người vĩ đại đều bắt đầu bằng những ước mơ tưởng như không tưởng. Nguyễn Tất Thành mang trong mình giấc mộng giải phóng dân tộc, để rồi trở thành Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại. Thomas Edison bị xem là “đứa trẻ thiểu năng”, nhưng với niềm đam mê khoa học, ông đã đem ánh sáng điện đến cho nhân loại. Những tấm gương ấy cho thấy rằng, tuổi trẻ thực sự có thể thay đổi thế giới nếu không từ bỏ ước mơ.


Tuy nhiên, theo đuổi ước mơ không phải là mơ mộng viển vông mà cần có kế hoạch, có sự cố gắng bền bỉ và khả năng thích nghi. Một số bạn trẻ ngày nay dễ chán nản, buông bỏ ước mơ chỉ vì vấp ngã đầu đời. Họ dần đánh mất nhiệt huyết và sống “già đi” trong khi vẫn còn thanh xuân. Vì vậy, tuổi trẻ không chỉ cần ước mơ, mà cần cả lòng dũng cảm để giữ lửa ước mơ đến cùng.


Tóm lại, ước mơ là món quà đẹp nhất mà tuổi trẻ được trao. Đừng để bản thân già đi chỉ vì ngừng mơ ước. Hãy sống một tuổi trẻ rực rỡ với lý tưởng sống và khát vọng vươn lên, để mỗi ngày sống là một ngày có ý nghĩa, để dù sau này nhìn lại, ta có thể tự hào vì đã không “sống mòn” giữa cuộc đời.








Câu 1. (2 điểm)

Viết đoạn văn nghị luận (khoảng 200 chữ) phân tích, đánh giá nhân vật Thứ trong đoạn trích ở phần Đọc hiểu.


Gợi ý trả lời:

Nhân vật Thứ trong đoạn trích tiểu thuyết Sống mòn của Nam Cao là hình ảnh tiêu biểu cho bi kịch của người trí thức tiểu tư sản trước Cách mạng tháng Tám. Từng mang trong mình những ước mơ lớn lao, lý tưởng cao đẹp khi còn ngồi trên ghế nhà trường, Thứ khao khát cống hiến cho đất nước, vươn tới một cuộc đời rạng rỡ. Nhưng thực tế nghiệt ngã đã đẩy anh vào vòng xoáy của sự nghèo khổ, thất nghiệp, bế tắc và sống mòn trong nỗi bất lực, tự khinh chính mình. Anh hiểu rằng sống tức là thay đổi, là không chấp nhận cuộc đời tù túng, vô nghĩa, nhưng lại quá yếu đuối để vượt thoát. Hành trình trở về quê cũng chính là hành trình của một đời sống lùi dần, bị nuốt chửng bởi sự cam chịu và thỏa hiệp. Qua hình ảnh Thứ, Nam Cao không chỉ lên án xã hội đương thời mà còn thể hiện nỗi xót xa cho những số phận có trí tuệ nhưng không có lối đi, phản ánh sâu sắc tâm thế khủng hoảng của cả một lớp người trong thời đại cũ.




Câu 2. (4 điểm)

Gabriel Garcia Marquez từng viết: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Từ lời phát biểu trên, hãy viết bài văn nghị luận (khoảng 600 chữ) bàn về vấn đề “tuổi trẻ và ước mơ”.


Gợi ý bài văn:


Tuổi trẻ là quãng thời gian rực rỡ nhất trong đời người, bởi đó là lúc con người mang trong mình khát vọng lớn lao, tinh thần dấn thân và niềm tin mãnh liệt vào tương lai. Gabriel Garcia Marquez từng nói: “Không phải người ta ngừng theo đuổi ước mơ vì họ già đi mà họ già đi vì ngừng theo đuổi ước mơ”. Câu nói ấy không chỉ nói về tuổi tác sinh học mà sâu xa hơn, là tuổi trẻ trong tâm hồn – thứ có thể lụi tắt nếu con người đánh mất ước mơ và đam mê sống.


Ước mơ là ngọn lửa soi đường cho tuổi trẻ. Người có ước mơ sẽ có động lực để vượt lên nghịch cảnh, chấp nhận thất bại và không ngừng hoàn thiện bản thân. Trong hành trình trưởng thành, ước mơ không chỉ là đích đến mà còn là động cơ khiến con người bền chí theo đuổi những giá trị tốt đẹp. Ngược lại, nếu tuổi trẻ không có lý tưởng, sống buông xuôi, an phận hay chạy theo những điều tầm thường, con người sẽ dần trở nên cằn cỗi, già nua trong tâm hồn dù tuổi đời còn trẻ.


Thực tế đã chứng minh: những con người vĩ đại đều bắt đầu bằng những ước mơ tưởng như không tưởng. Nguyễn Tất Thành mang trong mình giấc mộng giải phóng dân tộc, để rồi trở thành Chủ tịch Hồ Chí Minh vĩ đại. Thomas Edison bị xem là “đứa trẻ thiểu năng”, nhưng với niềm đam mê khoa học, ông đã đem ánh sáng điện đến cho nhân loại. Những tấm gương ấy cho thấy rằng, tuổi trẻ thực sự có thể thay đổi thế giới nếu không từ bỏ ước mơ.


Tuy nhiên, theo đuổi ước mơ không phải là mơ mộng viển vông mà cần có kế hoạch, có sự cố gắng bền bỉ và khả năng thích nghi. Một số bạn trẻ ngày nay dễ chán nản, buông bỏ ước mơ chỉ vì vấp ngã đầu đời. Họ dần đánh mất nhiệt huyết và sống “già đi” trong khi vẫn còn thanh xuân. Vì vậy, tuổi trẻ không chỉ cần ước mơ, mà cần cả lòng dũng cảm để giữ lửa ước mơ đến cùng.


Tóm lại, ước mơ là món quà đẹp nhất mà tuổi trẻ được trao. Đừng để bản thân già đi chỉ vì ngừng mơ ước. Hãy sống một tuổi trẻ rực rỡ với lý tưởng sống và khát vọng vươn lên, để mỗi ngày sống là một ngày có ý nghĩa, để dù sau này nhìn lại, ta có thể tự hào vì đã không “sống mòn” giữa cuộc đời.





     “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” là một quan niệm đã tồn tại lâu đời trong văn hóa truyền thống của người Việt. Ý nói con cái phải nghe theo sự sắp đặt, quyết định của cha mẹ, nhất là trong việc lựa chọn bạn đời. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, quan niệm này đang dần bị đặt câu hỏi và có nhiều ý kiến trái chiều, đặc biệt là về quyền tự do và sự lựa chọn của mỗi cá nhân trong vấn đề hôn nhân.

     Trước hết, không thể phủ nhận rằng trong văn hóa truyền thống Việt Nam, gia đình luôn đóng vai trò quan trọng trong việc quyết định các bước đi lớn của con cái. Cha mẹ là những người có kinh nghiệm sống và luôn muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Do đó, họ thường đưa ra những lời khuyên, thậm chí là những quyết định về chuyện hôn nhân của con cái. Họ tin rằng việc sắp đặt bạn đời cho con sẽ giúp đảm bảo hạnh phúc, ổn định và sự thành công trong cuộc sống gia đình. Quan niệm này xuất phát từ ý muốn bảo vệ con cái khỏi những sai lầm có thể xảy ra.

       Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội ngày nay, khi mà tư tưởng cá nhân và quyền tự do ngày càng được coi trọng, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” đang gặp phải nhiều tranh cãi. Thế hệ trẻ ngày nay có nhiều cơ hội tiếp xúc với các giá trị khác nhau và dần hình thành khả năng tự quyết định. Hôn nhân giờ đây không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình mà còn là sự lựa chọn và tình yêu giữa hai con người, với những suy nghĩ và ước mơ riêng. Việc con cái phải làm theo ý của cha mẹ đôi khi không giúp họ tìm được hạnh phúc thực sự. Thậm chí, điều này có thể dẫn đến những rạn nứt trong mối quan hệ, khi mà hai người sống chung không có sự hòa hợp, thiếu thấu hiểu, và đôi khi cảm thấy gò bó trong chính cuộc sống của mình.

      Hơn nữa, sự phát triển của xã hội hiện đại cũng giúp nâng cao nhận thức về quyền cá nhân và sự bình đẳng trong gia đình. Việc cha mẹ quyết định bạn đời cho con cái có thể tạo ra áp lực rất lớn, khiến con cái không thể tự do sống đúng với chính mình. Hôn nhân không chỉ là sự hòa hợp của hai người yêu nhau mà còn là sự lựa chọn và quyết định của chính họ. Nếu một bên phải làm theo ý muốn của cha mẹ, thì hạnh phúc trong hôn nhân khó có thể duy trì lâu dài.

      Tuy vậy, điều này không có nghĩa là quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" hoàn toàn sai. Trong nhiều trường hợp, cha mẹ có thể giúp con cái nhận ra những yếu tố quan trọng trong việc lựa chọn bạn đời, chẳng hạn như sự hòa hợp về tính cách, sự ổn định về tài chính hay vấn đề gia đình. Những lời khuyên của cha mẹ, từ kinh nghiệm sống, đôi khi có thể rất quý giá. Tuy nhiên, điều quan trọng là sự tôn trọng lẫn nhau. Cha mẹ có thể đưa ra lời khuyên, nhưng quyền quyết định cuối cùng vẫn phải thuộc về con cái, vì họ là người sẽ sống trong cuộc hôn nhân đó.

      Tóm lại, trong hôn nhân, quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" chỉ nên là một sự tham khảo, chứ không phải là một áp đặt. Cả cha mẹ và con cái đều cần tôn trọng quyền lựa chọn của nhau. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc và bền vững chỉ có thể hình thành khi cả hai người trong cuộc tự nguyện chọn lựa và cùng xây dựng cuộc sống chung trên cơ sở tình yêu và sự thấu hiểu.

     “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” là một quan niệm đã tồn tại lâu đời trong văn hóa truyền thống của người Việt. Ý nói con cái phải nghe theo sự sắp đặt, quyết định của cha mẹ, nhất là trong việc lựa chọn bạn đời. Tuy nhiên, trong xã hội hiện đại, quan niệm này đang dần bị đặt câu hỏi và có nhiều ý kiến trái chiều, đặc biệt là về quyền tự do và sự lựa chọn của mỗi cá nhân trong vấn đề hôn nhân.

     Trước hết, không thể phủ nhận rằng trong văn hóa truyền thống Việt Nam, gia đình luôn đóng vai trò quan trọng trong việc quyết định các bước đi lớn của con cái. Cha mẹ là những người có kinh nghiệm sống và luôn muốn điều tốt đẹp nhất cho con. Do đó, họ thường đưa ra những lời khuyên, thậm chí là những quyết định về chuyện hôn nhân của con cái. Họ tin rằng việc sắp đặt bạn đời cho con sẽ giúp đảm bảo hạnh phúc, ổn định và sự thành công trong cuộc sống gia đình. Quan niệm này xuất phát từ ý muốn bảo vệ con cái khỏi những sai lầm có thể xảy ra.

       Tuy nhiên, trong bối cảnh xã hội ngày nay, khi mà tư tưởng cá nhân và quyền tự do ngày càng được coi trọng, quan niệm “Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy” đang gặp phải nhiều tranh cãi. Thế hệ trẻ ngày nay có nhiều cơ hội tiếp xúc với các giá trị khác nhau và dần hình thành khả năng tự quyết định. Hôn nhân giờ đây không chỉ là sự kết hợp giữa hai gia đình mà còn là sự lựa chọn và tình yêu giữa hai con người, với những suy nghĩ và ước mơ riêng. Việc con cái phải làm theo ý của cha mẹ đôi khi không giúp họ tìm được hạnh phúc thực sự. Thậm chí, điều này có thể dẫn đến những rạn nứt trong mối quan hệ, khi mà hai người sống chung không có sự hòa hợp, thiếu thấu hiểu, và đôi khi cảm thấy gò bó trong chính cuộc sống của mình.

      Hơn nữa, sự phát triển của xã hội hiện đại cũng giúp nâng cao nhận thức về quyền cá nhân và sự bình đẳng trong gia đình. Việc cha mẹ quyết định bạn đời cho con cái có thể tạo ra áp lực rất lớn, khiến con cái không thể tự do sống đúng với chính mình. Hôn nhân không chỉ là sự hòa hợp của hai người yêu nhau mà còn là sự lựa chọn và quyết định của chính họ. Nếu một bên phải làm theo ý muốn của cha mẹ, thì hạnh phúc trong hôn nhân khó có thể duy trì lâu dài.

      Tuy vậy, điều này không có nghĩa là quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" hoàn toàn sai. Trong nhiều trường hợp, cha mẹ có thể giúp con cái nhận ra những yếu tố quan trọng trong việc lựa chọn bạn đời, chẳng hạn như sự hòa hợp về tính cách, sự ổn định về tài chính hay vấn đề gia đình. Những lời khuyên của cha mẹ, từ kinh nghiệm sống, đôi khi có thể rất quý giá. Tuy nhiên, điều quan trọng là sự tôn trọng lẫn nhau. Cha mẹ có thể đưa ra lời khuyên, nhưng quyền quyết định cuối cùng vẫn phải thuộc về con cái, vì họ là người sẽ sống trong cuộc hôn nhân đó.

      Tóm lại, trong hôn nhân, quan niệm "Cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" chỉ nên là một sự tham khảo, chứ không phải là một áp đặt. Cả cha mẹ và con cái đều cần tôn trọng quyền lựa chọn của nhau. Một cuộc hôn nhân hạnh phúc và bền vững chỉ có thể hình thành khi cả hai người trong cuộc tự nguyện chọn lựa và cùng xây dựng cuộc sống chung trên cơ sở tình yêu và sự thấu hiểu.

Thân em như tấm lụa đào,  
Phất phơ trước gió, biết vào tay ai?

Các dòng thơ "Ngẫm thân em chỉ bằng thân con bọ ngựa, / Bằng con chẫu chuộc thôi" chứa đựng một hình ảnh so sánh đặc biệt, gợi lên cảm giác nhỏ bé, yếu đuối và cô đơn của nhân vật trong thơ. Việc so sánh thân mình với con bọ ngựa, một loài côn trùng mỏng manh, và con chẫu chuộc, một loài động vật cũng nhỏ bé, càng nhấn mạnh sự bất lực, tầm thường trong mắt người nói. Đây không chỉ là sự khiêm nhường mà còn thể hiện nỗi buồn, sự tự ti, tự nhận thấy mình không có gì nổi bật, thậm chí là vô giá trị trong xã hội hay trong mắt người khác. Cảm giác ấy có thể là sự khổ đau vì cảm nhận được thân phận mình mong manh, dễ vỡ trong thế giới rộng lớn này. Hình ảnh so sánh này làm tăng tính chất nội tâm và khắc khoải trong thơ, thể hiện một cái nhìn đầy bi thương về thân phận con người.

hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ câu thơ “Em nhớ anh nát cả ruột gan”:

- Tạo hình ảnh mạnh mẽ, biểu cảm gợi nên nỗi nhớ bi thương

- Phá vỡ ngôn ngữ bình thường để nhấn mạnh cảm xúc nhớ thương, xót xa

- Tạo nên sự tương phản mạnh mẽ giữa cảm xúc mãnh liệt và những gì người ta có thể tưởng tượng về sự nhớ nhung

- Khơi gợi hình ảnh thể xác và tâm lý sự liên kết giữa thể xác và tâm lý. “Ruột gan” thường được dùng để chỉ những phần trong cơ thể chứa đựng cảm xúc, đặc biệt là những cảm xúc tiêu cực như đau đớn, mệt mỏi. Khi nói "nát cả ruột gan," tác giả không chỉ mô tả một nỗi nhớ đơn thuần mà còn là một sự đau đớn thể xác, khiến cảm giác nhớ nhung trở nên sắc bén và sâu sắc hơn.

hiện tượng phá vỡ ngôn ngữ câu thơ “Em nhớ anh nát cả ruột gan”:

- Tạo hình ảnh mạnh mẽ, biểu cảm gợi nên nỗi nhớ bi thương

- Phá vỡ ngôn ngữ bình thường để nhấn mạnh cảm xúc nhớ thương, xót xa

- Tạo nên sự tương phản mạnh mẽ giữa cảm xúc mãnh liệt và những gì người ta có thể tưởng tượng về sự nhớ nhung

- Khơi gợi hình ảnh thể xác và tâm lý sự liên kết giữa thể xác và tâm lý. “Ruột gan” thường được dùng để chỉ những phần trong cơ thể chứa đựng cảm xúc, đặc biệt là những cảm xúc tiêu cực như đau đớn, mệt mỏi. Khi nói "nát cả ruột gan," tác giả không chỉ mô tả một nỗi nhớ đơn thuần mà còn là một sự đau đớn thể xác, khiến cảm giác nhớ nhung trở nên sắc bén và sâu sắc hơn.